Kính thưa quý thính giả,
Theo lịch sử nước Việt, các danh tướng Tây Sơn là những người đã trọn đời xông pha trận mạc, anh dũng chiến đấu quên mình vì đại nghĩa cứu dân cứu nước. Khi nhà Tây Sơn bị diệt vong, chỉ còn vị 2 tướng trong Tây Sơn Thất Hổ sống sót.
Trong tiết mục “Danh nhân nước Việt” tuần này, chúng tôi xin gửi đến quý thính giả bài “Đô đốc Lý Văn Bưu” của Việt Thái qua giọng đọc của Minh Nguyệt để chấm dứt chương trình phát thanh tối hôm nay.
“Tướng quân chiến mã kim hà tại?
Dã thảo nhàn hoa mãn địa sầu”.
Nghĩa là:
Chiến mã của tướng quân giờ ở nơi đâu?
Cỏ hoa đồng nội đất đai sầu.
Đó là 2 câu thơ cảm vịnh về các danh tướng Tây Sơn của Nguyễn Trọng Trì, tác giả cuốn Tây Sơn Lương Tướng ngoại truyện.
Tây Sơn Thất Hổ Tướng gồm có: Võ Văn Dũng, Trần Quang Diệu, Võ Đình Tú, Nguyễn Văn Tuyết, Lê Văn Hưng, Nguyễn Văn Lộc và Lý Văn Bưu.
Lý Văn Bưu xuất thân trong một gia đình giàu có, chuyên nghề buôn ngựa ở làng Đại Khoang, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định. Ông nổi tiếng từ thời niên thiếu về đức độ và tài năng về võ nghệ. Do ông rành về ngựa và bán ngựa tốt nên ông được nhiều hào kiệt trong vùng kết làm bằng hữu. Trong số những người mua ngựa của ông có Đô đốc Võ Văn Dũng và nữ tướng Bùi Thị Xuân.
Về sau, ông gia nhập vào quân Tây Sơn và giữ nhiệm vụ huấn luyện chiến mã, cả nữ tướng Bùi Thị Xuân cũng học cách huấn luyện chiến mã của ông để về sau bà áp dụng vào việc huấn luyện đàn voi chiến.
Năm 1784, trong trận đánh quân Xiêm, Lý Văn Bưu cùng Đặng Văn Long đem kỵ binh xuyên qua Chương Đức, Hà Đông, tiến đến làng Nhân Mục, huyện Thanh Trì, Hà Nội, chiếm cứ 2 đồn Yên Quyết và Nhân Mục. Hai đồn này là tiền đồn của Khương Thượng bị 2 ông đánh chiếm rất nhanh. Nhờ vậy, khi đánh đồn Khương Thượng, quân Thanh không hay biết Yên Quyết và Nhân Mục đã mất nên không có quân cứu viện.
Năm 1788, Lý Văn Bưu được Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ phong làm Đô đốc. Khi Bắc Bình Vương vạch kế hoạch cho trận quyết chiến với quân Mãn Thanh, ông được giao trọng trách cùng với các tướng khác như Đại Tư mã Ngô Văn Sở, Nội hầu Phan Văn Lân v.v. chỉ huy một đạo quân chủ lực trong trận đánh lịch sử này. Và ông đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ quan trọng, góp công lớn vào trận đại thắng tại Ngọc Hồi - Đống Đa vào mùa Xuân Kỷ Dậu, năm 1789.
Nhưng kể từ khi vua Quang Trung băng hà, triều đình Tây Sơn chia rẽ trầm trọng. Nhân vật lộng quyền bị lên án nhiều nhất là Thái sư Bùi Đắc Tuyên.
Năm 1795, theo lời bàn Trần Văn Kỷ, Đại Tư đồ Võ Văn Dũng đưa quân vây bắt và giết chết Bùi Đắc Tuyên. Triều đình của vua Quang Toản nhờ đó mà tạm thời được củng cố.
Chính biến cố này đã khiến cho Đô đốc Lý Văn Bưu chán nản, lấy cớ tuổi già sức yếu từ quan và trở về quê ở Bình Định sinh sống bằng nghề nuôi ngựa. Vì không cùng phe Thái sư Bùi Đắc Tuyên, Đô đốc Nguyễn Văn Lộc bị thu binh quyền, bị giáng xuống làm Thị Lang ở bộ Lễ, đến khi vua Cảnh Thịnh bị bắt, ông lên Kỳ Sơn ẩn náu.
Còn Thượng thư Võ Đình Tú bị trúng đạn tử trận tại Quy Nhơn. Đô đốc Nguyễn Văn Tuyết tuẩn tiết sau khi Bắc Thành thất thủ. Đô đốc Võ Văn Dũng, Trần Quang Diệu và Lê Văn Hưng bị Nguyễn Ánh xử tử.
***
Mặc dù nhà Tây Sơn chỉ tồn tại hơn 30 năm, nhưng được xem là một thời kỳ có nhiều anh hùng nghĩa sĩ, đánh tan đạo quân Thanh 29 vạn ở phương Bắc, dẹp tan nhiều vạn quân Chiêm ở phương Nam. Hầu hết nhưng anh hùng hào kiệt thời này đều xuất thân từ dân giả, tập hợp dưới ngọn cờ Tây Sơn, được trui rèn, cùng với nghệ thuật dùng người của vua Quang Trung đã trở thành những vị tướng tài, lưu danh sử sách.
Sự nghiệp của Đô đốc Lý Văn Bưu đã gắn liền với giai đoạn vinh quang của triều Tây Sơn, tài năng của ông góp phần lớn vào sự tồn tại của nước nhà.
Nhìn lại lịch sử và suy nghiệm về xã hội Việt Nam hiện nay, có lẽ không ai là không mong cầu đất nước có được những nhân tài tâm đức như Tây Sơn Thất Hổ Tướng xuất hiện, để cứu nước Việt thoát khỏi hiểm họa xâm lăng của Tàu Cộng. Những năm gần đây, CS thất bại trong việc tuyên truyền VN là một xã hội tốt đẹp, vì người dân nhìn rõ bộ mặt điêu ngoa, xão trá của họ.
Chế độ này đã nhồi sọ thế hệ trẻ quên đi nguồn gốc, tổ tiên, để hướng theo mục tiêu của chủ thuyết ngoại lai. Một mặt, chúng đầu độc người dân bằng rượu chè hủy hoại nền móng tương lai của đất nước, tiêu diệt ý chí phản kháng để lớp thanh niên chỉ biết ăn chơi sa đọa. Mặt khác, chúng đàn áp, triệt hạ các tôn giáo vì lo sợ niềm tin tôn giáo sẽ gây nguy hại cho chế độ.
Nhưng điều đáng nói nhất là, thay vì noi gương anh dũng của Tây Sơn Thất Hổ Tướng để chống xâm lăng, thì bạo quyền Cộng sản Việt Nam lại chối bỏ và nhẫn tâm đàn áp những người yêu nước bày tỏ lập trường chống ngoại xâm. Đây là điều ô nhục của đảng CSVN suốt ngàn đời sau.
No comments:
Post a Comment