Dưới chế độ cs VN thì tất cả mọi điều xảy ra trên đường phố giữa côn an và người dân, hoàn toàn là do lỗi của người đi đường chứ côn an thì luôn luôn đúng và không chịu bất cứ trách nhiệm nào.
Trong
tiết mục Chuyện Nước Non Mình, chúng tôi xin gởi đến quý thính giả đài ĐLSN bài
viết có tựa đề: “ Chuyện cây gậy công lý” của Ông Tư Sài Gòn sẽ được Vân Hà trình bày để
tiếp nối chương trình tối hôm nay.
Chuyện va chạm giữa “cây gậy công
lý” và người điều khiển xe máy vẫn thường xảy ra trên đường phố. Vấn đề là hầu
hết người dân đều không nhận ra lỗi, mà cứ đổ cho cảnh sát giao thông đánh
người gây thương tích.
Chuyện mới xảy ra là một thí dụ cho
cách xử lý “kém hiểu biết” của người dân, làm dư luận hiểu nhầm tư cách của
người công an nhân dân, đáng bị lên án và phạt vạ.
Theo tường trình (một chiều) của anh
Đ.N.N. (22 tuổi, quê Tiền Giang), trưa ngày 13 Tháng Tám, anh chạy xe máy trên
xa lộ Hà Nội (hướng đi cầu Rạch Chiếc). Khi chạy cách ngã tư Bình Thái khoảng
100 mét thì gặp một tổ cảnh sát giao thông gồm khoảng 5 – 6 cán bộ mặc sắc phục
đang làm nhiệm vụ gì đó.
Nhiều người cho biết, thường thì
cảnh sát giao thông tụm năm túm ba trên đường lộ chỉ để “kiếm bánh mì” thôi,
chứ chẳng làm gì khác. Bởi thế mấy cái chốt như thế này thường được người dân
gọi là “chốt nộp bánh mì”.
Chắc cũng vì muốn kiếm thêm vài ổ
bánh mì vừa cho sếp, vừa cho đội, nên gặp anh N. đang chạy tới, một cảnh sát
đưa “cây gậy công lý” ra vẫy anh vào, lấy cớ kiểm tra giấy tờ xe, mặc dù anh N.
cho biết, anh không vi phạm các lỗi như “phóng xe, vượt ẩu, lạng lách, đánh
võng, lưu thông không đúng làn đường, v.v…”.
Người bình thường thì thấy “cây gậy
công lý” thì nhũn như con chi chi, vội vàng tấp vào lề hỏi thăm anh cảnh sát
xem “có điều gì dạy bảo” không, thì đâu bị “sứt đầu, mẻ trán”. Thế nhưng anh N.
lại “phớt tỉnh ăng lê”. Anh N. kể:
“Ban đầu tôi chạy trong làn dành cho
xe máy thì một cán bộ cảnh sát giao thông vẫy vào. Tôi chưa dừng lại thì cùng
lúc đó có một cán bộ cảnh sát giao thông khác dùng gậy điều khiển giao thông
‘tác động’ vào mắt kính bên trái tôi đang đeo làm vỡ mắt kính, tôi cảm nhận lực
đánh rất mạnh”.
Sau khi chạy qua “chốt nộp bánh mì”
chừng hơn 50 mét, anh mới thấy mắt trái đau buốt và máu chảy ròng ròng xuống
mặt. Anh quay ngược lại chốt này yêu cầu cảnh sát ở đấy chở đi bệnh viện cấp
cứu, nhưng có lẽ nhiệm vụ kiếm bánh mì quan trọng hơn việc cứu người, nên các
anh trai cảnh sát ở đấy ngó… lơ! Anh N. kể lại:
“Tôi hỏi lúc nãy anh nào vừa đánh
em, chở em đi bệnh viện, giờ mắt em chảy máu không chạy xe được thì các anh đều
trả lời không biết. Lúc đó, có khoảng 6 -7 anh cảnh sát và có xe công vụ nhưng
không ai hỗ trợ đưa tôi đi. Các anh nói tôi đậu xe qua một bên và tự kêu xe ôm
chở tôi đến bệnh viện”.
Nhiều người đánh giá cao câu trả lời
“không biết ai đánh” của đội cảnh sát giao thông này. Chuyện “bảo vệ đồng chí,
đồng đội” là một đức tính quý báu của cán bộ, đảng viên, không dại gì trả lời
thiệt để “thế lực thù địch” có cớ đánh phá.
Khi anh N. tiếp tục yêu cầu nhóm
cảnh sát giao thông chở đi bệnh viện, có một anh cảnh sát, có lẽ thấy máu mắt
của anh N. chảy ra nhiều quá, không giúp lại mang tiếng “ác” nên gọi một anh xe
ôm dựng xe ngồi gần đó vào giúp. Người xe ôm này để chiếc xe của anh ta lại,
gần khu vực nhóm cảnh sát giao thông kiếm bánh mì, rồi lái xe gắn máy của anh
N. chở anh đến Bệnh viện Mắt Sài Gòn cấp cứu.
Tại bệnh viện, anh N. được bác sĩ
khám mắt, kết quả anh bị rách giác mạc, đứt mống mắt… nguy cơ dẫn đến mất thị
lực và hư mắt, trường hợp xấu là phải gắn mắt giả. Sau đó, anh được mổ cấp cứu.
Đến ngày 18 Tháng Tám, anh N. được
về nhà tiếp tục uống thuốc điều trị. Bác sĩ cho biết, mắt của anh có khả năng
phục hồi và theo anh đến nay đã phục hồi được 30% thị giác. Còn muốn phục hồi
100% thì chắc… khó!
Thế nên anh N. viết đơn gởi Trưởng
phòng PC08 và Thanh tra Công an thành Hồ, tố cáo cán bộ đội Cảnh sát Giao thông
Rạch Chiếc vung gậy đánh anh, khiến anh phải mang thương tật suốt đời.
Đương nhiên, Phòng PC08 và Thanh tra
Công an thành Hồ phải “xác minh”, rồi phải chờ báo cáo của đội xem sự việc xảy
ra như thế nào. Chứ cứ theo lời tố cáo một chiều của nạn nhân, thì chẳng lẽ bắt
công an vào tù hết sao?
“Bước đầu”, cơ quan chức năng cũng đã “xác
minh” được một số vấn đề chính. Những cán bộ công an gương mẫu làm nhiệm vụ tại
“chốt nộp bánh mì” cho biết, do anh N. chạy xe vi phạm tốc độ cách chốt chừng
100 mét. Họ có “bắn tốc độ” hay có bằng chứng gì không thì chưa biết, nhưng
lãnh đạo công an thành phố tin cán bộ mình chỉ biết nói “sự thật” thôi.
“Sự thật” được cán bộ công an ghi
nhận rằng, do anh N. phóng xe quá tốc độ cho phép, nên một anh cảnh sát đẹp
trai phong độ bước ra ngoài, dùng gậy đưa ra phía trước ra hiệu cho anh N. dừng
lại. Tuy nhiên, anh N. không chấp hành lệnh, mà cố tình bỏ chạy.
Do đang chạy xe với tốc độ cao,
nguyên cái mặt của anh N. đưa vào ngay tầm “cây gậy công lý” của anh cảnh sát
lúc đó đang đưa ra. Hậu quả là con mắt trái của anh N. “va chạm” khá mạnh với
đầu cây gậy, khiến mắt kính trái vỡ vụn, một vài mảnh vỡ ghim vào mắt anh N.
Theo tường trình của mấy anh cảnh
sát, anh N. tự đưa mặt “tác động” vào gậy, và do đầu “cây gậy công lý” này cứng
quá nên mới xảy ra cớ sự đáng tiếc. Các anh còn nói muốn bao nhiêu người đi
đường làm chứng mấy ảnh cũng có để “bảo chứng” cho lời tường trình này.
Vì những phân tích trên, nhiều người
đoán rằng kết luận của Trưởng phòng PC08 và Thanh tra Công an thành Hồ chỉ có
thể là: “Đội Cảnh sát Giao thông Rạch Chiếc hoàn toàn không có lỗi trong chuyện
này. Lỗi của anh N. là không chấp hành mệnh lệnh của cảnh sát, lại còn cố tình
đưa mặt vào ‘cây gậy công lý’ để ăn vạ, làm mất uy tín lực lượng công an nhân
dân, nên phải phạt để làm gương”.
Đây cũng là tấm gương cho người dân
điều khiển phương tiện giao thông trên đường. Nếu gặp cảnh sát giao thông lập
chốt, đừng nên để mấy anh giơ gậy ra lệnh dừng xe, mà nên chủ động dừng lại.
Không cần mấy anh công an ghi biên bản, cũng nên chân thành xin lỗi trước vì đã
để các anh cực khổ, và đề nghị được nộp phạt bằng tiền mặt “ngay và luôn” để
các anh dễ mua bánh mì nóng.
Cứ sống “hồn nhiên như thằng điên” như thế thì làm gì có chuyện cái này “tác động” vào cái kia gây chảy máu!
No comments:
Post a Comment