Biển thủ tiền của ngân hàng lên đến hàng chục tỷ mỹ kim, trong một quốc gia nghèo, chỉ là một trong nhiều hậu quả của một hệ thống chính trị độc tài, thiếu kiểm soát và cân bằng quyền lực như trong các quốc gia dân chủ. Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Hiếu Chân, trích báo Người Việt với tựa đề: “Vạn Thịnh Phát: Hồi chuông báo tử?” sẽ được Vân Khanh trình bày để kết thúc chương trình phát thanh ĐLSN tối hôm nay.
Hiếu Chân/Người Việt
Kết luận điều tra mà công an Việt Nam công
bố hôm 17 Tháng Mười Một về vụ án liên quan tới tập đoàn Vạn Thịnh Phát và Ngân
Hàng Thương Mại Cổ Phần Sài Gòn (SCB) giống như một quả bom tấn gây chấn động
dư luận.
Nhiều chuyên gia tài chính nhận định, đây
chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Họ kêu gọi nhà nước Cộng Sản chấn chỉnh hoạt
động ngân hàng, cải cách luật pháp để trong tương lai không còn xảy ra những vụ
biển thủ động trời như vậy nữa. Nhận định như vậy không sai nhưng không đủ,
không ngăn chặn được tình trạng đồng tiền mồ hôi nước mắt của người dân và nguồn
lực kinh tế của quốc gia chảy vào túi của những tên tài phiệt và quan chức chóp
bu tham nhũng. Vụ Vạn Thịnh Phát, và nhiều vụ cộm cán khác như vụ Việt Á, vụ
chuyến bay giải cứu… trình ra trước bàn dân thiên hạ một hệ thống đã mục nát hết
thuốc chữa, chỉ còn mong người dân nổi giận đứng lên đòi xóa bài chia lại.
Người ta bàng hoàng không tin ở mắt mình
khi nhìn vào số tiền mà bà Trương Mỹ Lan, chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh Phát, lấy
đi từ SCB: 1,066,000 tỷ đồng, tương đương $43.94 tỷ Mỹ kim, trong số hơn 1 triệu
tỷ đồng này có hơn một nửa (594,630 tỷ đồng, tương đương $26 tỷ) là tiền gửi tiết
kiệm của người dân!
Người ta cũng giật mình khi đọc danh sách
các bị can, bị cáo dính líu đến vụ biển thủ khổng lồ này: 88 bị can, trong đó
86 người đã bị khởi tố, chưa kể một số tay chân của bà Trương Mỹ Lan đã “đột tử”
khi vụ án bắt đầu vào Tháng Mười năm ngoái.
Có điều, với những người theo dõi tình hình Việt Nam, vụ Vạn Thịnh Phát không lạ. Đó chỉ là kết cục tất nhiên của một thể chế chính trị kinh tế phản dân hại nước, câu kết với tài phiệt để trục lợi. Không có bà Lan này thì sẽ có bà Lan khác như ruồi nhặng sinh ra từ đống phân. Bà Lan và bộ sậu bị bắt, SCB bị “kiểm soát đặc biệt,” nhưng nhìn vào hệ thống tài chính Việt Nam, người ta vẫn thấy thấp thoáng bóng dáng bà Lan và SCB ở nhiều nơi khác.
SCB không phải là ngân hàng duy nhất bị
lũng đoạn. Việt Nam hiện có 49 ngân hàng, trong đó có 31 ngân hàng thương mại cổ
phần (tư nhân) mà không ít là “sân sau của các tập đoàn bất động sản” hoạt động
như những chiếc máy ATM cấp tiền cho chủ.
Ngay tại diễn đàn Quốc Hội Việt Nam, ông
Phạm Văn Hòa, đại biểu tỉnh Đồng Tháp, hôm 21 Tháng Mười Một cũng phải thú nhận:
“Vụ này [Vạn Thịnh Phát – SCB] có thể chỉ là bề nổi của tảng băng bị vỡ, còn những
tảng băng khác chưa bị vỡ.”
Nguyên do là ở chỗ giới kinh doanh cá mập ở
ngân hàng cấu kết chặt chẽ với guồng máy quan chức cao cấp của chế độ. Nếu
không có sự tiếp tay, bảo kê của giới chức có thẩm quyền thì chắc chắn mọi hoạt
động phạm pháp đã sớm bị bại lộ và đã được ngăn chặn. Trong vụ SCB và Vạn Thịnh
Phát, tất cả 18 thành viên đoàn thanh tra của Ngân Hàng Nhà Nước (NHNN) thanh
tra SCB đều nhận tiền hối lộ của bà Trương Mỹ Lan để che giấu tình hình thực tế
của SCB. Trưởng đoàn là bà Đỗ Thị Nhàn, cục trưởng Cục Thanh Tra Giám Sát Ngân
Hàng II thuộc Cơ Quan Thanh Tra, Giám Sát Ngân Hàng của NHNN, nhận hối lộ nhiều
nhất, $5.2 triệu, tương đương 118 tỷ đồng.
Với khoản hối lộ nặng ký như vậy thì con lạc
đà nào cũng chui lọt lỗ kim và SCB vẫn ung dung huy động tiền gửi của người dân
mà không sợ bị lật tẩy. Nên để ý, đây chỉ mới là khoản hối lộ ở một ngân hàng
trong một đợt thanh tra. Bà Nhàn, được biết đã nộp lại tiền nhận hối lộ để mong
được giảm án, nhưng ai cũng biết, ở chức vụ này, bà nắm trong tay vận mệnh của
cả hệ thống ngân hàng, và mỗi năm NHNN tổ chức hàng chục cuộc thanh tra thì số
tiền bà ta ăn hối lộ phải hết sức khủng khiếp.
Đại gia bất động sản cấu kết với quan chức
để chiếm đất vàng với giá rẻ, thao túng ngân hàng để huy động vốn và hối lộ
quan chức thanh tra để che giấu hành vi phạm pháp… Tất cả chỉ là những mắt xích
của một phương thức kinh doanh ăn cướp, lừa đảo, và bóc lột người dân đến tận
xương tủy. Phương thức này khiến hàng vạn gia đình bị mất nơi cư trú, trở thành
dân oan vất vưởng ở vườn hoa, hè phố, cướp đi những đồng tiền tiết kiệm còm cõi
của hàng chục triệu người già, công chức hoặc người kinh doanh nhỏ. Thị trường
bất động sản vỡ bong bóng, ngân hàng bị nợ xấu đè không ngóc đầu nổi thì những
hậu quả thảm khốc của các mối cấu kết này mới lộ ra trước công luận, khiến người
dân bàng hoàng và phẫn nộ. Nỗi bất mãn tích tụ trong các tầng lớp dân chúng như
một thùng thuốc pháo đang được nén lại chờ ngày bùng nổ.
Hệ thống ngân hàng là mạch máu của nền kinh tế và nền tảng của ổn định xã hội. Người dân Việt Nam có thể không thiết tha với tự do, dân chủ, nhân quyền nhưng “đồng tiền đi liền khúc ruột,” khi đồng tiền họ gửi ngân hàng bỗng dưng bốc hơi mất thì hàng vạn người có thể kéo nhau xuống đường gây hỗn loạn không kiểm soát được. Đã có những dấu hiệu cho thấy, khủng hoảng sẽ không dừng ở SCB mà có thể biến thành đám cháy lan sang các ngân hàng khác.
NHNN Việt Nam có kinh nghiệm xử lý các
ngân hàng “sân sau” bằng cách buộc sáp nhập, đưa vào diện kiểm soát đặc biệt hoặc
mua lại 0 đồng hàng loạt ngân hàng yếu kém và bơm tiền không giới hạn để hoàn
trả tiền tiết kiệm cho người dân.
Nhưng bơm tiền để duy trì các ngân hàng yếu
kém, tránh sụp đổ dây chuyền là biện pháp rất tốn kém và không giải quyết được gốc
rễ vấn đề, đồng thời là nguyên nhân trực tiếp khiến nợ xấu tăng cao, đồng tiền
mất giá, lạm phát phi mã mà cuối cùng nền kinh tế và người dân phải chịu thiệt
hại. Lần này, sự sụp đổ của SCB với số tiền bị bà Trương Mỹ Lan chiếm đoạt lên
tới nhiều tỷ đô la, NHNN Việt Nam sẽ khó mà xoay xở nổi. Kinh tế đang kiệt quệ,
nếu một số ngân hàng nữa sụp đổ theo hiệu ứng domino thì ngày tàn của chế độ
toàn trị không còn xa nữa.
No comments:
Post a Comment