Tuesday, April 23, 2019

Nguyễn Phú Trọng đã tỉnh và ăn cháo

Bình Luân

Kính thưa quý thính giả, chỉ có chế độ độc tài CSVN mới dấu diếm tình trạng sức khỏe của lãnh đạo như một bí mật quốc gia.
Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Ngô Nhân Dụng với tựa đề: Nguyễn Phú Trọng đã tỉnh và ăn cháo” sẽ được Song Thập trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.

Ngô Nhân Dụng
Nghe tin ông Nguyễn Phú Trọng đột nhiên vào bệnh viện, các công dân mạng bàn tán xôn xao. Chắc hẳn ông bệnh nặng. Nếu chỉ cảm cúm xoàng thì ông có thể được chữa trị ngay tại Kiên Giang, đâu cần khiêng về Bệnh Viện Chợ Rẫy ở Sài Gòn?

Trong thời gian ông nằm bệnh viện, các báo, đài của đảng Cộng Sản vẫn không dám loan tin về bệnh tình của người nắm quyền cao nhất đảng và chức vụ cao nhất nước. Dân Việt Nam vẫn tưởng ông chủ tịch nước đang ăn tôm bảy món, sau khi đi thăm nhà máy đóng gói tôm cùng ông bí thư tỉnh ủy.
Khi có tin ông Nguyễn Phú Trọng “đã tỉnh và ăn cháo” người ta lại càng hoang mang. Đã tỉnh tức là trước đó đã hôn mê! Vì sao lại hôn mê? Hôn mê mất bao lâu? Nếu ông hôn mê quá 24 giờ thì trong thời gian đó ai nắm quyền quyết định thay ông, trong hai chức chủ tịch nước và tổng bí thư đảng Cộng Sản? Nếu có “gian thần” âm mưu lũng đoạn guồng máy đảng và nhà nước thì có ai biết hay không?
Những người đọc sử nước Tàu phải nhớ đến những ngày cuối cùng của Tề Hoàn Công. Ông vua nước Tề vào thế kỷ thứ 7 Trước Công Nguyên đã đóng vai bá chủ chư hầu 40 năm, đã được Khổng Tử khen là người có công bảo vệ văn hóa Trung Hoa qua chính sách “tôn vương nhương di,” suy tôn nhà Chu và dẹp trừ các giống dân ngoài quan ải muốn xâm chiếm nước Tàu. Vậy mà khi Hoàn Công lâm bệnh thì cả dân chúng lẫn quần thần không ai biết. Hai gian thần Dịch Nha và Thụ Điêu giữ ông vua trong phòng bí mật, không cho ai ra vào. Đói cũng không có gì ăn. Khi ông chết thì năm đứa con trai đánh nhau để giành quyền. Xác để hôi thối suốt 67 ngày.
Khi Stalin chết, bọn đàn em cũng lo giết Beria, trùm mật vụ đang ôm mộng thừa kế ngai vàng, trước khi đưa Malenkov lên kế vị. Đến lượt Hồ Chí Minh thì được đổi ngày chết, di chúc cũng bị sửa.
Chế độ độc tài mới có những cái chết bí ẩn. Vì các bạo chúa thường được một đám nịnh thần phò giá chung quanh. Bọn ăn bám này biết lợi dụng vòng đai bí mật mà bạo chúa dựng lên chung quanh mình để âm mưu thủ lợi.
Khác hẳn trong các xã hội tự do dân chủ. Các ông tổng thống hay bà thủ tướng ở những nước tự do đang khỏe mạnh hay không, ai cũng biết. Mỗi năm họ trình làng kết quả khám sức khỏe. Họ lâm bệnh hoặc nhắm mắt lìa đời, tin tức được công bố ngay. Hơn nữa, trong chế độ dân chủ, việc thừa kế quyền hành đều có tiêu chuẩn, được xác định rõ ràng. Khi Tổng Thống Reagan bị ám sát hụt nằm hôn mê trong bệnh viện, người Mỹ biết ngay ai là người đang điều khiển việc nước: Theo thứ tự, phó tổng thống, chủ tịch Hạ Viện, trưởng khối đa số Thượng Viện; và nếu những người này đều không làm được thì sẽ tới bộ trưởng ngoại giao, vân vân.
Trong các xã hội dân chủ tự do, người lãnh đạo không phải lo lắng có bọn “nịnh thần” hay “gian thần” âm mưu tiếm quyền sau lưng mình. Không lo những chương trình, kế hoạch, khát vọng, lý tưởng của mình sẽ bị xóa bỏ hay lật ngược lại, khi mình hôn mê trong bệnh viện rồi mất khả năng làm việc.
Ông Nguyễn Phú Trọng đang làm một chiến dịch bài trừ tham nhũng. Nếu ông mệnh hệ nào thì không biết những người lên thay ông còn tiếp tục hay không? Hay là họ vẫn tiếp tục, đánh mạnh hơn, nhưng đổi mục tiêu! Thay vì bắt các tham quan phe nghịch, họ lại tấn công các tay chân của Nguyễn Phú Trọng?
Người lãnh đạo làm cách nào để chính sách của mình vẫn tiếp tục như mình vạch ra dù mình chết đi hoặc nằm hàng năm trên giường bệnh? Như chiến dịch đánh tham nhũng chẳng hạn.
Phải thiết lập thể chế dân chủ. Trước hết, việc chuyển giao quyền hành chỉ diễn ra đúng trình tự và minh bạch, công khai trong chế độ dân chủ. Quan trọng hơn nữa, chỉ trong chế độ dân chủ tự do và thượng tôn pháp luật thì mới có thể bài trừ tham nhũng. Dưới chế độ độc tài toàn trị thì diệt thằng tham nhũng này sẽ chỉ tạo cơ hội cho thằng tham nhũng khác ngoi lên.
Trên các mạng xã hội mấy bữa nay có nhiều người tỏ ý mừng khi thấy ông Trọng gần đất xa trời. Những người vui mừng đó, nếu không thuộc các phe đang muốn thay thế ông Trọng, thì hơi ngây thơ. Ngây thơ và nông nổi, bởi vì nếu chế độ độc tài toàn trị còn ngự trên đất nước ta thì không có Nguyễn Phú Trọng này sẽ có Nguyễn Phú Trọng khác! Hoăc có thứ người tệ hơn Nguyễn Phú Trọng nữa!
Cho nên nếu có người đang cầu nguyện cho ông Nguyễn Phú Trọng phục hồi sức khỏe và sống lâu thì cũng không lạ.
Trước đây 24 thế kỷ, có bạo chúa Dionysius ở Syracuse, một thành thị Hy Lạp nổi tiếng. Nhiều người dân chỉ cầu cho ông ta chết sớm. Nhưng có một bà già mỗi ngày tới đền thờ cầu nguyện cho ông sống lâu. Ngạc nhiên, Dionysius đòi người đó vào hỏi tại sao!
Người phụ nữ kể khi còn là một thiếu nữ bà đã phải sống dưới một bạo chúa vô cùng tàn ác. Khi nghe tin hắn chết, bà hết sức mừng rỡ. Nhưng tên kế nghiệp còn tham tàn hơn người tiền nhiệm. Bà lại cầu nguyện thần linh cho hắn sớm qua đời. Lời cầu linh ứng, đến lúc bà ở tuổi trung niên thì tên bạo chúa thứ nhì cũng chết. Nhưng tên bạo chúa thứ ba còn tệ hơn hai tên trước! Vì vậy, bây giờ đến tuổi già, bà chỉ cầu nguyện cho Dionysius mạnh khỏe và sống lâu.
Dionysius không biết xét xử bà này cách nào, cho nên tha không giết.
Trong các xã hội tự do dân chủ người dân không cần cầu nguyện như vậy. Thay vì xin thần thánh cho ông chủ tịch nước sống lâu, người ta sẽ dùng lá phiếu để thay đổi.
Ông Nguyễn Phú Trọng đã tỉnh và đã ăn cháo được. Thật đáng mừng cho gia đình ông. Nhưng nếu ông Nguyễn Phú Trọng nhân dịp này mà tỉnh ngộ thì càng tốt hơn. Tỉnh ngộ thấy rằng kế hoạch bài trừ tham nhũng của ông sẽ đổ xuống sông xuống biển hết, nếu ông qua đời. Cả cuộc đời ông, với bao nhiêu hoài bão, cũng vứt đi hết! Muốn nước Việt Nam thực sự tiến bộ, chỉ có một cách, là xóa bỏ guồng máy độc tài toàn trị, thiết lập chế độ dân chủ tự do./.

No comments:

Post a Comment