Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người 
cộng sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc
 biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế
 độ hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự 
trình bày của Tâm Anh
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Ngày 2 tháng 9 vừa qua, đối với nhiều anh chị em chúng ta, là một 
ngày vừa vất vả lại vừa trăn trở. Trong ngày hôm đó, ngay từ sớm tinh 
sương, các anh chị em đã phải rời nhà đi trực; nhiều anh chị em còn bị 
tăng cường đi trực thêm giờ trước đó nhiều ngày; tinh thần trong các đơn
 vị quân đội, cảnh sát, an ninh đều bị đặt trong tình trạng căng thẳng 
trong suốt mấy ngày quanh ngày 2 tháng 9 để chống, chặn mọi cuộc biểu 
tình, tuần hành của người dân. 
Tại sao ngày được gọi là “ngày lễ Độc lập”, là ngày được xưng tụng là
 “Quốc khánh” của toàn dân tộc mà chính quyền lại phải tăng cường phòng 
bị, cảnh giác cao độ như thế đối với chính người dân Việt Nam chúng ta? 
Chính đó cũng là câu hỏi đã vang lên trong tâm khảm của nhiều anh chị
 em chúng ta trong những ngày qua khi anh chị em phải đi làm một công 
việc chỉ để đề phòng, cảnh giới chính những đồng bào của mình, đặc biệt 
đó lại là những đồng bào có lòng yêu nước, biết trăn trở, bức xúc trước 
các hiểm họa, sai trái đang hủy hoại, xâm lấn môi trường sống chung của 
toàn dân tộc.
Sau ngày 2 tháng 9 nhiều anh chị em chúng ta đã trở về nhà với một 
tâm trạng nặng nề mặc dù ngày 2 tháng 9 đã không xảy ra biểu tình như 
những lời kêu gọi trước đó được truyền tải trên mạng và trong dư luận.
Mặc dù biểu tình đã không xảy ra nhưng qua cách hành xử, chỉ đạo của 
các cấp lãnh đạo, nhiều anh chị em đã nhận thấy rõ tâm thức hoang mang, 
sợ hãi, thậm chí hốt hoảng của những kẻ lãnh đạo chóp bu hiện nay.
Và sau ngày 2 tháng 9, anh chị em chúng ta còn tự nhìn thấy rõ thái 
độ mừng rỡ, hớn hở của bọn lãnh đạo chóp bu sau khi không thấy biểu tình
 nổ ra vào ngày 2 tháng 9 như những lời kêu gọi. 
Cái tâm thức căng thẳng, lo sợ và cái thái độ mừng rỡ, hớn hở đó đã 
khiến anh chị em chúng ta khinh bỉ bọn lãnh đạo hiện thời. Bọn chúng 
đúng chỉ là những kẻ ‘ăn xổi ở thì’, nông cạn, hèn hạ, tham tàn, chỉ 
biết ra sức đục khoét, vơ vét bất chấp mọi hậu họa khôn lường.
Như một số anh chị em cũng đã rõ, ngay cả việc triển khai các kế 
hoạch để ngăn chặn biểu tình vào ngày 2 tháng 9 vừa qua cũng là những cơ
 hội béo bở cho các xếp, các lãnh đạo tăng thêm thu nhập, tăng thêm các 
con số trong các tài khoản ngân hàng.
Trong khi đó những người như anh chị em chúng ta vừa phải đi làm thêm
 giờ, vừa phải đối mặt với những ánh mắt chất vấn, trách móc của những 
bà con cô bác như muốn hỏi thẳng chúng ta:
“Sao cuộc đời các con phải khổ thế?” 
“Vì miếng ăn mà phải làm những việc thất đức, táng tận lương tâm thế sao?”
“Các con có biết các con đang tiếp tay cho bọn bán nước, phản dân không?”
Không cần ai phải giải thích, chính các cuộc nhậu nhẹt, ăn chơi, tiêu
 xài xa hoa của giới lãnh đạo và con cái gia đình của bọn chúng đã cho 
anh chị em ta biết rõ bản chất tham tàn, đồi bại của chế độ hiện nay. Số
 lương chúng tăng cho anh chị em ta, số phụ cấp chúng thảy cho anh chị 
em ta cho những giờ làm thêm, những giờ tăng cường trên các địa bàn nhạy
 cảm chỉ là những hạt cát, hạt bụi so với những khoản thu nhập khổng lồ 
của bọn chúng. Lương cả tháng của anh chị em ta không đủ để cho con cái 
của bọn chúng sắm một đôi giày hiệu, không giá trị bằng một thỏi son của
 vợ hay tình nhân của bọn chúng. 
Thế nhưng chúng lại muốn anh chị em chúng ta phải luôn luôn tận tụy, 
sẵn sàng lao lên tuyến đầu để che chắn, bảo toàn, chết thay cho bọn 
chúng và thân quyến của bọn chúng. 
Cái mục đích tàn nhẫn, ác độc và đã bị phơi bày rõ ràng này chỉ có 
những kẻ đui mù, thiểu năng trí tuệ mới không thể nhận ra. Thế nhưng, 
tất cả bọn chúng dường như vẫn tin rằng tất cả anh chị em chúng ta đều 
ngờ nghệch, ngu dại đến thế. 
Từ khi Tướng Nguyễn Trọng Nghĩa tuyên bố ra mắt “lực lượng 47” với 
quân số 10 ngàn người đến nay, anh chị em chúng ta đều đã thấy rõ gia 
sản của Tướng Nghĩa và thân nhân, con cái đã to lên bất thường như thế 
nào, còn đời sống của lính tráng đã được cải thiện, quan tâm ra sao. 
Tương tự, từ khi Tướng Tô Lâm quyết định cải tổ bộ Công an và tăng 
cường, trang bị thêm khí tài cho lực lượng công an, chúng ta đã thấy vợ 
con của Tướng Tô Lâm đã có cuộc sống xa hoa một cách kì lạ ra sao, còn 
đời sống của anh chị em, con cái chúng ta vẫn bình thường như thế nào.
Trong thời đại internet ngày nay và trong bối cảnh ‘trâu buộc ghét 
trâu ăn’ của đảng cộng sản hiện nay, không tên lãnh đạo nào có thể che 
giấu được đời sống thực như thuở ông Hồ, ông Giáp nữa.
Chắc chắn những sự thật không thể che giấu này đã và đang góp phần 
làm cho anh chị em chúng ta ngày càng hiểu rõ, đồng cảm và trợ giúp hơn 
cho các phong trào xã hội nhằm giải thể chính quyền cộng sản. Bởi các 
phong trào này sẽ giúp anh chị em chúng ta giải thoát được khỏi sự trói 
buộc, lừa mị, khinh thường của bọn chóp bu cộng sản độc tài.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
16/09/2018
Tiến Văn 
 
No comments:
Post a Comment