Thursday, November 19, 2015

Chiến lược thôn tính mềm của Tập Cận Bình

Thứ Năm, 19.11.2015
Chiến lược thôn tính Việt Nam và toàn vẹn Biển Đông của Trung cộng là một mặt dùng sức mạnh quân sự áp đảo, chiếm đóng từng phần theo thế tằm ăn dâu. Mặt khác cài nội gián vào trong chính đảng CSVN hầu ngăn chận mọi khuynh hướng yêu nước. Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Ngô Nhân Dụng với tựa đề: "Chiến lược thôn tính mềm của Trung cộng" sẽ được Song Thập trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.
Những người dân bị cướp đất, cướp ruộng từ Bình Thuận và Bến Tre cũng về Saigon biểu tình trước lãnh sự quán Trung cộng cùng với các sinh viên và trí thức tranh đấu.
Việc tham dự biểu tình chống Tập Cận Bình của các "dân oan" này có ý nghĩa đặc biệt. Phản đối đón tiếp Tập Cận Bình là do lòng yêu nước, bất bình vì cảnh chính quyền lệ thuộc Cộng Sản Trung Quốc. Ông Trần Bang, một bộ đội đã cầm súng chống đoàn quân xâm lược của Ðặng Tiểu Bình năm 1979 là một người tiêu biểu. Ông đã bị tay sai của chế độ côn đồ đánh vào đầu, đổ máu. Còn Dân Oan biểu tình vì phẫn uất trước một chính quyền tham lam, đã bòn rút, cướp bóc, hà hiếp dân lành mà họ là nạn nhân trực tiếp. Khi những nỗi bất bình chống ngoại xâm và những tấm lòng phẫn uất vì bị bóc lột kết hợp với nhau, sẽ tạo thành sức đẩy giúp vận mệnh nước Việt Nam phải thay đổi.
Bao giờ đất nước thay đổi? Khó biết trước được. Trước năm 1989 không ai đoán trước được ngày bức tường Bá Linh vỡ. Trước năm 2011 không ai ngờ có ngày dân Tunisie đứng lên phát động Mùa Xuân Á Rập. Vì tương lai diễn biến bất ngờ, chúng ta cần nhìn trước, nhìn xa và nhìn vấn đề một cách khách quan, tỉnh táo.
Trước khi ông Tập Cận Bình đến Hà Nội nhiều người Việt đã hỏi nhau: Tập Cận Bình qua đây có ý đồ gì? Ông ta có duyệt phê danh sách trù bị cho đại hội đảng thứ 12 năm tới biểu quyết chấp nhận hay không? Những ai sẽ được ông ta chọn đưa vào danh sách đó? Nhiều người lại thắc mắc có phải ông Tập Cận Bình sang trấn an những phần tử thân Bắc Kinh vì vụ tàu chiến Mỹ Lassen đi tuần sát gần các đảo nhân tạo ở Biển Ðông khiến có đàn em chao đảo hay chăng?
Những câu hỏi trên có thể gây bàn cãi sôi nổi; nhưng không nêu đúng vấn đề. Ông Tập Cận Bình không cần tới Hà Nội phê duyệt danh sách nào cả. Cũng không phải lo phe thân Trung cộng thoái trào. Mọi chuyện đó đã được các cấp dưới thu xếp cả rồi. Ðảng Cộng Sản Trung Quốc nắm ảnh hưởng quyết định trên đảng Cộng Sản Việt Nam, nhưng họ không cần gửi một ông tổng bí thư qua tận Hà Nội mới nói ra và đạt được những điều họ muốn. Bang giao giữa Việt Nam, Mỹ và Trung cộng là một diễn trình kéo dài nhiều năm, thể hiện trên nhiều mặt, cũng không cần các ông tổng bí thư qua lại để giải quyết từng vụ.
Ðảng Cộng Sản Trung Quốc muốn những gì, người Việt ai cũng biết. Chính quyền của các hoàng đế Trung Hoa từ các đời Hán, Ðường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh và Trung Quốc Quốc Dân Ðảng, cho tới Trung cộng bây giờ đều ước muốn: Nếu có thể, hãy biến Việt Nam thành một tỉnh của nước Tàu, người Việt thành thần dân nước Tàu. Nếu không làm nổi thì đặt chế độ bảo hộ trên một chính quyền chịu nghe lệnh các hoàng đế hay ông tổng bí thư Cộng Sản Trung Quốc.
Với một mạng lưới sâu và rộng để gây ảnh hưởng trên nước Việt Nam về mọi mặt, Trung cộng cũng không phải lo ngại trước những sự kiện đối ngoại như Việt Nam gia tăng giao thiệp với Mỹ, như khi gia nhập tổ chức Mậu Dịch Liên Thái Bình Dương (TPP). Chính quyền Mỹ nào cũng chỉ lo bảo vệ quyền lợi của nước Mỹ chứ không yêu hay ghét một quốc gia nào cả. Trong các cuộc mặc cả với nhau các nước đều có thể tùy cơ ứng biến, trao đổi lợi lộc, ai trả giá cao hơn thì mua được, ai có món hàng tốt thì bán được.
Trong các vấn đề Biển Ðông, Ðảng Cộng Sản Trung Quốc muốn gì? Ai cũng đồng ý với ông Trần Quang Cơ, ông viết: "Hướng bành trướng của Trung cộng là xuống phía Nam, mà Việt Nam lại là chướng ngại vật lớn cản trở tham vọng bành trướng đó nên Trung cộng đang có kế hoạch thôn tính Việt Nam bằng mọi thủ đoạn... Tham vọng của Trung cộng là làm chủ cả Biển Ðông. Muốn thế, trước hết phải uy hiếp và kềm kẹp Việt Nam là nước có bờ biển thông ra Biển Ðông dài nhất".
Nếu Bắc Kinh giữ nguyên được tình trạng một nước Việt Nam yếu kém về kinh tế, với một chính quyền tiếp tục lệ thuộc vào Trung cộng thì họ không phải lo đối phó với nước Mỹ hay bất cứ một quốc gia nào khác trong cuộc cạnh tranh trên Biển Ðông. Với đường lối "giữ nguyên trạng" này, Trung cộng tiếp tục đàm phán "song phương" với Việt cộng và các nước khác sẽ không có lý do nào để phản đối tình "đồng chí anh em" giữa hai đảng cộng sản! Tình trạng này càng kéo dài càng thuận tiện cho họ. Lâu lâu họ lại lấn thêm một bước, từng bước một. Trong thời gian đó, các con mối vẫn tiếp tục "lặng lẽ mà đục ruỗng nước ta" như ông Trần Quang Cơ đã báo động.
Vậy phải làm gì để đối phó với âm mưu bành trướng của Trung cộng? Nước Việt Nam phải phát triển kinh tế. Muốn vậy, phải thiết lập một guồng máy cai trị có khả năng, trong sạch, đáp ứng những nguyện vọng của dân, đặt quyền lợi Tổ quốc trên quyền lợi phe đảng. Nghĩa là thiết lập một chế độ dân chủ tự do. Những đồng bào dân oan từ Bình Thuận và Bến Tre về Saigon biểu tình chống Tập Cận Bình thể hiện cả hai nguyện vọng. Dân Việt quyết tâm chống lệ thuộc Trung cộng. Dân Việt đòi phải thay đổi thể chế chính trị để chấm dứt tham nhũng, bất công; cho kinh tế có cơ hội phát triển. Chỉ khi nào nước ta dân chủ hóa để phát triển kinh tế rồi thì mới bảo vệ được độc lập và tự do./.
Ngô Nhân Dụng

No comments:

Post a Comment