Thursday, February 7, 2019

“Hương Xuân Thuở Ấy Còn Nguyên”

Thi Ca Yêu Nước

Ngô Quốc Sĩ
Xuân lại về! Thiên nhiên thay áo mới với nhiều sắc màu thắm tươi. Nhưng lòng dân Việt thì vẫn ngỗn ngang khó tả mỗi khi xuân về! Có một chút rộn rã phơi phới, nhưng cũng rất nhiều ngậm ngùi cay đắng, bởi lẽ xuân đất khách thì đầy tủi hận nhớ thương, còn xuân quê nhà thì lại tang tóc, tả tơi như xác pháo!

Thi ca mùa xuân vì thế thường chuyên chở những tâm cảm xa xưa, khi đất nước còn thanh bình, khi quê hương chưa bị tra chân vào cùm đỏ. Lòng xuân nay chỉ còn như một kỷ niệm xa xôi, ghi khắc trong đời như một vỗ về qúa khứ, một nụ đào hồng thuở ấy xa xưa…
Trước hết, hãy nghe Phạm Duy vẽ lại mùa xuân tươi xưa kia với tất cả những nét mỹ miều, có nắng vàng, cỏ non, hoa cười, và ong bướm bay lượn:
Xuân vừa về trên bãi cỏ non
Gió Xuân đưa lá vàng xuôi nguồn
Hoa cười cùng tia nắng vàng son
Lũ ong lên đường cánh tung trời
Phạm Đình Chương cũng thấy mùa xuân năm nào tuôn tràn sức sống với nắng vàng ấm áp, khóm hoa nhẹ rung và môi cười thẹn thùng e lệ:
Kìa trong vạt nắng
Mạch Xuân tràn dâng
Khóm hoa nhẹ rung,
môi cười thẹn thùng
cùng bao nguồn sáng
Xuân quê hương thắm tươi thuở ấy thật là xuân vui. Lòng người rộn rã hưng phấn, quên đi những buồn bã lạnh lẽo của mùa đông tuyết giá. Trịnh Lâm Ngân đã ngồi quanh bếp lửa hồng, chờ bánh chưng nóng, mà nghe tiếng pháo rộn ràng, mà ngắm má đào hây hây gợn tình:
ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui
nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi
bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng
trông bánh chưng ngồi chờ sáng
đỏ hây hây những đôi má đào
Niềm vui mùa xuân xưa càng rõ nét hơn qua dòng nhạc Minh Kỳ, với tiếng em bé cười khúc khích, tiếng chim ríu rít, với bóng dáng tiên nga lã lướt trong tà áo xanh chen bông tím vàng:
Ngoài trời bao la xinh tươi bao cô gái đẹp cười trông xinh như hoa
Lập lòe tà áo xanh xanh chen bông tím vàng đẹp hơn tiên nga
Vài bầy em bé rúc rích, khúc khích tiếng cười rủ nhau vui ca
Từng đàn chim non xinh xinh tung bay khắp trời cùng ríu rít ca
Ngày ấy, nàng xuân đã mang niềm vui về trong tiếng ca, tiếng chào hòa tiếng pháo, làm cho mọi người cảm thấy cuộc đời đáng sống, tha thiết yêu đời yêu người:
Một bài ca đón chào mừng hòa theo tiếng pháo đì đùng
Mừng xuân nay đã về rồi và đông đã vượt qua
Ngập trời bao tiếng chào mừng, nàng xuân duyêndáng về rồi
Về gieo bao thắm tươi vui lòng ta thấy yêu đời
Với Phạm Đình Chương, những mùa xuân ấy đã xóa mờ sầu thương, mang niềm vui về với quê hương thái hòa, khơi dậy tình yêu đời chan chứa:
Xuân dâng niềm vui,
Cho ngày xanh không hoen lời than
Sầu thương xóa mờ
Tình yêu đời càng thêm chan chứa
Khát khao Xuân tươi thái hòa..
Xuân xưa đáng yêu vì xuân còn là xuân tình, khơi dậy yêu đương trong bao con tim nồng cháy. Từ Vũ nhìn thấy mùa xuân trải lối trên dáng em ngà ngọc giũ lụa trên sông Vân:
Em như cô gái hãy còn Xuân
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần
Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở
Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân
Châu Đăng Khoa lại thấy lòng xuân rộn ràng, xuân mang tình yêu tới, làm cho hương xuân ngào ngạt, hoa xuân tươi thắm và hồn xuân ngất ngây:
Xuân mang niềm vui đến
Xuân mang tình yêu tới
Muôn chim hòa ca trong nắng mới
Hoa mai đào khoe sắc
Hương xuân tràn ngây ngất
Ta nghe trong lòng rộn ràng rất vui
Từ Công Phụng còn cám ơn mùa xuân đã đưa em đến với anh, để hai ta cùng tựa vào nhau, lắng nghe những khúc nhạc tình thì thầm trong đất, trong hồn: qua … ngày buồn đã qua vì đã có em trong cuộc đời này em, ngồi đây với anh cùng nhau lắng nghe giòng sông đang thầm thì trong đất những khúc nhạc tình …
Một nét đẹp khác của xuân xưa là xuân đoàn viên. Nếu ngoài trời chim én đã ra đi mùa đông giá lạnh, nay rủ nhau về đón chào mùa xuân, thì trong đời, người người cũng quay gót trở về quây quần bên nhau để chia sẻ hân hoan, trao nhau lời chúc và vui hưởng bình yên, qua dòng nhạc Châu Đăng Khoa:
Xuân cho màu xanh lá
Con tim bình yên quá
Phương xa người về quê đón Tết
Ngân vang ngàn câu chúc
Cho gia đình sung túc
Hân hoan chào mùa xuân mới sang
Còn gì tình nghĩa hơn khi xuân về, tay nắm tay, mắt nhìn mắt đắm say mà tưởng như thiên đường dành riêng cho đôi ta, qua dòng nhạc Từ Công Phụng:
tay này tay nắm tay
nhìn nhau đắm say
như chưa bao giờ
nghe chừng trong mắt nâu
hồn anh đã tan thành muà xuân ngọt ngào phủ ấm thiên đường đôi ta …
Thêm nữa, xuân thuở ấy mãi là xuân mơ. Hoài Linh đã đón xuân với bao hy vọng ắp đầy, với niềm tin vào tương lai tươi sáng, cho duyên tình nở hoa, cho đất mẹ bình yên, ruộng đồng đấy lúa và gia đình quấn quýt bên nhau:
Xuân đến mang cho một niềm tin
Đất mẹ vui bình yên
Ruộng cày thêm nhiều lúa
Hạnh phúc dâng triền miên
Se những mối lương duyên
Mái tranh chung bóng nguyệt
Gia đình lại đoàn viên
Anh Bằng truyền cảm hơn, đã mơ mùa xuân về nắng vàng với gió lộng, hoa lá đâm chồi, đường vui và mộng đẹp trên quê hương nhung gấm:
Anh nâng mầm chồi
Em chuốt nắng vàng.
Đường vui naу bước thênh thang.
Tâm hồn lộng gió em ơi xâу đẹp mộng ước tương lai
Vẫn biết quê hương Việt Nam hôm nay không có mùa xuân, chỉ còn mùa đông lạnh giá. Vũng Áng thổn thức. Phan Rí ngậm ngùi. Thủ Thiêm tan tác. Vườn Rau Lộc Hưng đổ nát hoang tàn…Nhưng như xin mọi người lắng đọng tâm hồn, cùng nâng ly rượu mừng với Phạm Đình Chương để chúc quê hương thanh bình, dân Việt ấm no hạnh phúc, vui hưởng tự do:
Nhấc cao ly này
Hãy chúc ngày mai sáng trời tự do
Nước non thanh bình
Muôn người hạnh phúc chan hoà …
Ước mơ hạnh phúc nơi nơi
Hương thanh bình dâng phơi phới..
Hương thanh bình dâng phơi phới! Đó là xuân quê hương thuở ấy, và sẽ là xuân quê hương sắp tới khi không còn bóng dáng qủy đỏ trên đất nước thân yêu..
NQS, MN và HS xin hẹn quí vị trong TCYN lần tới.

No comments:

Post a Comment