Dưới sự cai trị của đảng CSVN, tuy trên nguyên tắc đất nước độc lập, nhưng trên thực tế, toàn dân đã mất nước vào tay một tập thể băng đảng tội ác tày trời.
Trong tiết mục ĐNĐL hôm nay, Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe bài viết của Phạm Đình Trọng với tựa đề: “Ngậm ngùi thân phận người dân mất nước” sẽ được Khánh Ngọc trình bày để tiếp nối chương trình phát thanh ĐLSN tối hôm nay.
Phạm Đình Trọng
Bằng lá phiếu người dân được tự do và bình đẳng bầu chọn hiền tài trong dân, thay mặt dân quản trị đất nước và tổ chức, điều hành hoạt động xã hội. Đó là quyền làm chủ đất nước của người dân. Không những là quyền lớn nhất, thiêng liêng nhất của con người, của công dân, quyền làm chủ đất nước còn gắn bó máu thịt người dân với đất nước. Từ đó mà có khái niệm Mẹ Tổ Quốc. Quyền làm chủ đất nước đặt trên vai người dân bổn phận công dân với đất nước như đứa con có bổn phận hiếu thảo với cha mẹ.
Thời thực dân Pháp cướp nước ta, dù người dân Việt Nam vẫn còn chút quyền tự do ngôn luận, tự do ra báo, tự do mít tinh, tự do hoạt động hội đoàn khi hội đoàn đăng kí hoạt động được chính quyền Pháp chấp nhận, tự do sản xuất kinh doanh trong luật pháp bình đẳng. Không có thành phần kinh tế nào được phép trở thành chủ đạo của nền kinh tế Việt Nam. Dù doanh nghiệp của tư bản Pháp cũng không có chính sách biệt đãi riêng. Doanh nghiệp của người Pháp cũng bình đẳng với doanh nghiệp của người Việt. Nhưng người dân Việt Nam hoàn toàn không có quyền làm chủ đất nước Việt Nam máu thịt của mình. Người dân không có quyền làm chủ đất nước là mất nước thực sự rồi.
Cuộc kháng chiến đánh đuổi đội quân nước ngoài đã để lại trên khắp đất nước Việt Nam trắng xoá mồ liệt sĩ, nối tiếp những nghĩa trang mênh mông. Gia đình nào cũng chịu những mất mát hi sinh to lớn. Người dân vẫn hân hoan vui sướng khi đánh đuổi được đội quân nước ngoài, giành lại độc lập cho đất nước. Giành lại quyền người dân Việt Nam được làm chủ đất nước Việt Nam.
Niềm vui ngắn chẳng tày gang. Sau sự vui sướng bồng bột thoáng qua, người dân đã phải cay đắng, ngậm ngùi nhận ra đất nước sạch bóng giặc, danh nghĩa đất nước độc lập nhưng người dân không những không có quyền làm chủ đất nước, không có quyền tự do và bình đẳng cầm lá phiếu bầu chọn hiền tài trong dân, thay mặt dân quản trị đất nước và điều hành hoạt động xã hội. Ngay cả đến những quyền con người, quyền công dân thời Pháp thuộc người dân còn có như quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do sinh hoạt hội đoàn, nay nước độc lập mà những quyền con người cơ bản và tối thiểu đó người dân Việt Nam cũng không có! Làm sao không ngậm ngùi, cay đắng!
Đảng cộng sản cầm quyền biến người dân thành những con rối vô hồn, thành những rô bốt vô tri cầm lá phiếu đi bầu theo sự giật dây, theo lập trình cài đặt sẵn để hợp thức hoá người lãnh đạo đất nước và xã hội do đảng cộng sản cầm quyền áp đặt. Cầm lá phiếu đi bầu nhưng dân không có quyền chọn. Cả quyền ứng cử cũng không. Chỉ là diễn viên trong vở diễn dân chủ của đảng, người dân không còn được làm bổn phận công dân với đất nước.
Không có quyền làm chủ đất nước, người dân Việt Nam lại thực sự mất nước rồi! Người nước ngoài chiếm đoạt quyền làm chủ đất nước của người dân thì đó là kẻ xâm lược, là ngoại xâm. Lực lượng trong nước chiếm đoạt quyền làm chủ đất nước của người dân là lực lượng chiếm đóng, là nội xâm.
Không học nổi chữ nghĩa, không thể làm việc bằng trí tuệ, phải đi xuất khẩu lao động, đứa con thất học, kiến thức văn hoá trống rỗng, làm thuê kiếm sống bằng cơ bắp được ông Tổng bí thư đảng Nông Đức Mạnh cõng vào cơ quan trung ương đảng, đặt lên ghế bí thư tỉnh uỷ, rồi Thứ trưởng, phó Chủ nhiệm Uỷ ban Dân Tộc Chính phủ.
Ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cõng đứa con lớn tạm đặt vào ghế Thứ trưởng rồi lại đôn đáo mặc cả, dàn xếp để ông con cả lần lượt thăng tiến Bí thư tỉnh uỷ rồi Bộ trưởng. Con cả đã yên vị thành viên Chính phủ, Thủ tướng Ba Dũng lại đôn đáo cõng tiếp con bé đặt vào ghế bí thư trung ương đoàn. Đặt hai đứa con bất tài ngồi vào ghế hiền tài, ông Thủ tướng mới xoa tay, mãn nguyện về hưu. Mồm nói về làm người tử tế nhưng một nhân cách tham lam, bất lương như vậy làm sao có thể tử tế!
Có quyền lực quan đầu tỉnh, ông Bí thư tỉnh uỷ Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến liền mang quyền lực ra điều chuyển, sắp xếp lại quan trường, đặt con trai lên ghế Bí thư thành uỷ Bắc Ninh. Đưa con trai chẳng tài cán gì ngồi trên đầu dân rồi ông Uỷ viên trung ương đảng, Bí thư tỉnh uỷ Nguyễn Nhân Chiến mới sung sướng, hà hê về nhấm nháp cuộc sống vương giả ở biệt phủ lộng lẫy.
Không sao kể xiết những quan đảng chỉ lo giành giật những chiếc ghế quyền lực của hiền tài trong dân cho con cháu quan. Cứ nhìn những ông to, bà lớn trên cả nước vẻ mặt thoả mãn trên những chiếc ghế quyền lực của dân, tiêu dao năm tháng chỉ nói được những lời đại ngôn sáo rỗng và chỉ để hưởng thụ, chẳng làm được tích sự gì cũng thấy bóng dáng lom khom của bố mẹ họ cõng họ vào quan trường.
Người dân có quyền làm chủ đất nước thì mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật và người dân phải được biết mọi hoạt động đúng, sai của người nắm quyền lực đại diện cho dân và mọi hành vi liên quan đến pháp luật của công dân phải được pháp luật xét xử công khai, bình đẳng. Nhưng đảng lại đóng kín cửa xử lí nội bộ trong đảng việc làm phi pháp bất lương diễn ra dưới bóng chiếc ô quyền lực Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc rồi đảng lệnh cho Quốc hội làm thủ tục loại bỏ chức danh của người được đảng đặt lên ghế Chủ tịch nước.
Những quan chức bị truy tố bắt giam, những Bộ trưởng, Bí thư, Chủ tịch tỉnh trong vụ kit giả xét nghiệm covid-19 chỉ là những tội phạm thứ yếu, những tội phạm nhận tiền chia chác trong việc tiêu thụ kit giả. Những người nắm cổ phần lớn, có vai trò quyết định việc kinh doanh kit giả mới là tội phạm chính, tội phạm hàng đầu nhưng nhờ núp bóng quyền lực cấp cao nên đều vô danh, hành vi phạm tội được pháp luật giấu kín, người dân không được biết.
Những ngày này liên tiếp chứng kiến tổ chức đảng chiếm đoạt quyền công dân, quyền làm chủ đất nước của người dân, gần trăm triệu người dân Việt Nam càng cay đắng, ngậm ngùi cho thân phận người dân mất nước!
No comments:
Post a Comment