Sunday, September 22, 2019

Thoát Trung?

Nói Với Người Cộng Sản

Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người cộng sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình bày của Tâm Anh

Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,

Những ngày tháng vừa qua, vụ việc Bãi Tư Chính là một trong những trọng điểm bàn tán của anh chị em chúng ta trong những lúc “trà dư tửu hậu”, nhàn tản bên bàn trà. Lần này có sự rất ngạc nhiên, nhiều cơ quan ngôn luận và phát ngôn viên Bộ Ngoại giao đã có phản đối thẳng thắn, cứng rắn đối với Trung Cộng. Ít nhất một lần phát ngôn nhân Bộ ngoại giao của bọn chóp bu hiện nay đã dám nói rằng: “Việt Nam yêu cầu Trung Quốc chấm dứt ngay vi phạm nghiệm trọng này và rút toàn bộ nhóm tàu nói trên ra khỏi vùng biển Việt Nam.”
Hôm 17 tháng Chín, báo Công an Nhân dân còn cho đăng một bài có tựa đề “Khi cộng đồng quốc tế lên tiếng về vấn đề biển Đông” với những ý tứ chỉ trích Trung Cộng và kêu gọi, dựa dẫm vào sự trợ giúp ủng hộ của phương Tây – liên Âu và Hoa Kì.
Đó thực sự là những thay đổi rất lớn so với vài năm trước đây.
Tuy nhiên, sự thay đổi này, dù rất lớn, hoàn toàn chưa đủ để chứng tỏ bọn chóp bu muốn rời xa sự lệ thuộc Trung Cộng về mặt chính trị.
Cho tới nay, tất cả 17 thành viên của Bộ chính trị, đặc biệt là tay đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng, đều hoàn toàn im lặng trước vấn đề biển Đông. Không một thành viên nào trong cái nhóm quyền lực cao nhất của đảng Hồ-Tàu dám bày tỏ thái độ rõ ràng trước hành động ngang ngược của Trung Cộng. Trong khi đó nguyên thủ của nhiều quốc gia ở rất xa biển Đông như Hoa Kì, Anh, Pháp, Đức đều bày tỏ rõ ràng lập trường về biển Đông trước thái độ và hành động ngang ngược của Trung Cộng.
Như chúng ta đã trao đổi trong chuyên mục này nhiều lần, quan điểm của chuyên mục này trước sau vẫn nhất quán rõ ràng rằng: trừ phi có những hành động cụ thể quan trọng khác, chúng ta phải xác định rằng bọn cầm quyền chóp bu hiện nay vẫn tiếp tục thủ đoạn gian trá, tung hỏa mù, đánh lạc hướng dân chúng Việt Nam và công luận quốc tế về vấn đề Trung Cộng.
Với bối cảnh khu vực và quốc tế hiện giờ, nay chính là thời điểm thuận lợi nhất để thoát khỏi các ràng buộc của Trung Cộng. Dư luận từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới (trừ nhóm nhỏ bọn chóp bu), đều đang rất ủng hộ chính sách dứt bỏ lệ thuộc Trung Cộng. Thế nhưng bọn cầm quyền hiện nay vẫn chưa có khả năng để quyết định dứt khóat từ giã sự trói buộc của Trung Cộng.
Bởi, chừng nào chúng chưa có tư tưởng đưa quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi của bọn chúng và đảng của chúng, chừng đó mọi ý nghĩ, sáng kiến hay hành động thay đổi của kẻ cầm quyền cũng chỉ là những biện pháp, thủ đoạn nhằm che chắn cho các mưu tính tư lợi cho chính bọn chúng mà thôi.
Nhìn lại một cách tổng thể mối quan hệ của đảng Hồ-Tàu với Bắc Kinh chúng ta sẽ thấy rằng bọn cầm quyền chóp bu hiện nay vẫn hoàn toàn nằm trong sự kiềm tỏa, bao vây, trói buộc, ôm ấp hoàn toàn của Trung Cộng từ chính trị cho tới kinh tế và các sự kiện trong đời sống cá nhân.
Số lần thăm viếng Hoa Kì của lãnh đạo chóp bu đảng Hồ-Tàu mới chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng bọn lãnh đạo chóp bu của đảng Hồ-Tàu từ thời Hồ tới thời Trọng ngày nay đều coi Bắc Kinh như nhà của chúng. Hồ đã coi Quế Lâm-Trung Cộng là nơi nghỉ dưỡng thường kì trong những năm cuối đời. Nhìn ở góc độ mưu kế thâm độc, tiểu nhân của người Tàu, chúng ta có thể dễ dàng hình dung ra Hồ và những lãnh đạo chóp bu khác đã rơi vào những cái bẫy ngọt ngào như thế nào trong những ngày nghỉ ngơi thân ái, chơi bời xả láng tại Trung Cộng.
Vụ hối lộ Nguyễn Bắc Son vừa qua đã được bạch hóa lên tới vài triệu Đô-la Mĩ. Những kẻ chỉ hám tiền ở mức tỉnh lẻ còn biết hối lộ, thì đương nhiên những kẻ cầm quyền đầy tham vọng ở Bắc Kinh còn phải biết nhiều hơn thế và dám làm nhiều hơn thế để bịt miệng, trói chặt bọn đệ tử tại Hà Nội.
Đó là chúng ta chưa kể đến hệ thống tình báo, an ninh, gián điệp Trung Cộng đã thâm nhập tới tận giường ngủ của bọn chóp bu hiện nay làm sao có thể để cho những kẻ đã nhúng tràm như Trọng, Phúc, Ngân có ý muốn thoát khỏi mối liên ước đã kí kết, cam kết nhiều lần.
Nhưng thực ra những kẻ như Trọng, Phúc, Ngân không thể có đủ hiểu biết và đảm lược để nghĩ đến việc thoát Trung. Nhưng chúng là những con người rất có thể đã nghĩ ra một kịch bản như thế này:
– Trước sự quá nôn nóng của quan thầy Tập Cận Bình về biển Đông nhằm thực hiện tham vọng bá quyền và củng cố quyền lực cá nhân, biết rằng không thể có khả năng để ngăn chặn ý muốn của quan thầy, phần vì quan thầy quá lớn, phần vì bản thân (đảng Hồ-Tàu) đã nhiều lần cam kết nhượng bộ chủ quyền cho Trung Cộng như Công hàm 1958, Hiệp ước Thành Đô 1990, vì vậy cần phải thỏa thuận với quan thầy Tập Cận Bình về một vở kịch nhằm vào hai việc: vẫn tiếp tục âm thầm thực thi các cam kết về chính trị, chủ quyền với quan thầy nhưng chỉ xin quan thầy chấp nhận để cho báo chí chúng tôi lên tiếng phản đối quan thầy, nếu không dân chúng quá bức xúc sẽ nổi dậy lật đổ chúng tôi. Khi đó quan thầy sẽ vẫn tiếp tục bị phản đối, chỉ trích và lại mất hết tất cả chúng tôi-những người luôn tận tụy làm bạn “bốn tốt” cho quan thầy.
Kịch bản giảo quyệt này nhiều khả năng đang là thực tế hiện nay. Song, vẫn không phải không có những khả năng khác sáng lạn hơn.
Đó sẽ là chủ đề bàn luận trong chuyên mục tuần tới của chúng ta.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
22/09/2019

No comments:

Post a Comment