Đảng ta vẫn sợ đối thoại nhưng không sợ tước quốc tịch dân nước ta.
“Chúng ta không sợ đối thoại, không sợ tranh luận, bởi vì sự phát
triển của mỗi lý luận và của học thuyết cách mạng nào rồi cũng phải dựa
trên sự cọ xát và tranh luận. Và cũng chính sự tranh luận đó tạo ra cơ
sở để hình thành chân lý”. Lời tuyên bố của “đồng chí” Ủy viên Bộ Chính
Trị, Trưởng ban Tuyên Giáo Trung ương Võ Văn Thưởng mới chỉ bị nghe
nhưng chưa thấy được làm. Điều này không có gì lạ, vì có lời “thánh
phán” rằng, “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn những gì Cộng
Sản làm”.
CS Tuyên Giáo vừa mới nói “không sợ đối thoại” chưa kịp đóng mồm khép
mép, cs Chủ tịch nước làm ngay cái rẹc quyết định tước quốc tịch của
ông Phạm Minh Hoàng một cách “ngon ơ”, không cần nêu lý do, bất chấp
luật pháp, chỉ vì “cái tội” ông Hoàng cứ hay lên tiếng “cọ xát ” với nhà
nước do đảng lãnh đạo về chính sách chủ trương đối nội lẫn đối ngoại
suốt 42 năm kể từ khi cả nước “như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng
4V” 30/4/75.
Bài mổ (cò bàn phím) này không nhằm mục đích chứng minh tư tưởng bác
Thiệu là đúng y chang như lời bác Minh dạy “Sông có thể cạn, núi có thể
mòn, nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi”: ở thời buổi này mà còn đi
dẫn giải “sự cố” cs luôn nói xuôi làm ngược, là chuyện vô duyên chẳng
khác chi ở thời đại con người đã đi bộ trên cung trăng từ khuya mà còn
loay hoay chứng minh trái đất quay quanh mặt trời. Nhưng tác giả phải đề
cập đến chuyện “Nói và Làm” như trên là do sự “gắn bó hữu cơ” giữa “Sợ
đối thoại” với “Không sợ tước quốc tịch”.
Làm tới chức vụ Chủ tịch nước, chắc chắn ông Trần Đại Quang phải biết
việc tước quốc tịch Việt Nam của ông Phạm Minh Hoàng, một người Việt
Nam, gốc Việt Nam, sinh ra trên đất Việt Nam và đang làm việc tại Việt
là chuyện ông không có quyền và không “có khả năng”.
Biết làm như thế là vi hiến và phi pháp nhưng ông chủ tịch nước đã
bước qua được nỗi sợ phạm pháp và cứ nhắm mắt làm bừa tước quốc tịch của
một người trí thức yêu nước luôn quan tâm với vận mệnh tổ quốc, thảm
họa của dân tộc, vì Tổ quốc với Dân tộc là khắc tinh với sự tồn vong của
băng đảng mà ông là một trong nhóm thủ lãnh. Đúng là “Việt Nam ta anh
hùng nhất thế giới”, từ chú bộ đội đến bác công an, lan lên chủ tịch
nước.
Trên thế giới, từ cổ chí kim, từ mọi rợ đến văn minh, đông sang tây,
bắc xuống nam, chưa thấy bộ đội nào anh hùng bắt hàng ngàn đồng bào mình
đi đập đầu, chôn sống; chưa thấy bộ đội nào đánh nước mình là đánh cho
nước người ta.
Trên thế giới, từ cổ chí kim, từ mọi rợ đến văn minh, đông sang tây,
bắc xuống nam, chưa có công an nào là côn đồ, ác ôn hơn cả côn đồ nhưng
đổ tội cho côn đồ làm những chuyện vượt tầm côn đồ.
Trên thế giới, từ cổ chí kim, từ mọi rợ đến văn minh, đông sang tây,
bắc xuống nam, chưa có ông chủ tịch nước nào tước quốc tịch đồng hương
mình như ngài chủ tịch nước chxhcncc Trần Đại Quang. Quốc gia có tiếng
là hùng mạnh nhất thế giới nhưng tổng thống Mỹ cũng không thể tước quốc
tịch của công dân Mỹ vì bất cứ tội gì, mặc dù chỉ là dân nhập cư; có gì
thì “đối thoại, cọ xát, tranh luận” trước tòa án, nếu có tội thì đi tù,
chứ không tước quốc tịch của công dân cho khuất mắt, vì sợ đối thoại.
Nói túm lại, Chủ tịch nước CHXHCNCC Trần Đại Quang không sợ tước quốc
tịch Việt Nam của người Việt Nam, ông Phạm Minh Hoàng, chỉ vì sợ đối
thoại với ông giáo sư đại học này.
Nói đi rồi cũng phải nói lại, trách ông chủ tịch nước làm gì. Đảng ta
tránh đối thoại cũng đúng thôi: chả lẽ Đảng tự động đưa mặt ra cho Dân
Chúng thọi; Đảng biết lấy gì mà đỡ, mà đối.
Nguyễn Bá Chổi
No comments:
Post a Comment