Tuesday, October 23, 2018

THAM VỌNG BÀNH TRƯỚNG CỦA TRUNG QUỐC VÀ NHỮNG TÍNH TOÁN CỦA PHƯƠNG TÂY

Bình Luận

Thưa quý thính giả, truyền thông dòng chính của Phương Tây đang ngày càng thổi bùng mối lo ngại từ Trung cộng. Nhiều chuyên gia phân tích cho rằng phải chăng Trung cộng đang đi vào vết xe đổ của Nhật bản trước Thế chiến thứ 2 và liệu các toan tính của Phương Tây lẫn Trung cộng có dẫn đến những tính toán sai lầm để khơi màu cho Thế chiến thứ 3?
Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Việt Chiến với tựa đề: “THAM VỌNG BÀNH TRƯỚNG CỦA TRUNG QUỐC VÀ NHỮNG TÍNH TOÁN CỦA PHƯƠNG TÂY” sẽ được Song Thập trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.

Chưa đầy 20 năm sau ngày Trung quốc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế Giới, không thể chối bỏ sự lớn mạnh về kinh tế của quốc gia đông dân nhất thế giới này. Sách lược “ẩn mình chờ thời” của Đặng Tiểu Bình đã là kim chỉ nam và là chất xúc tác tạo ra nhiều quyết định bước ngoặt cho các nhà lãnh đạo cộng sản Trung quốc sau này. Quy mô nền kinh tế Trung quốc hiện nay được tạm xếp thứ hai thế giới khi đã vượt qua Nhật Bản cách nay vài năm.

Một hạt giống tốt cần phải có một mảnh đất màu mỡ để phát triển, Trung quốc phát triển kinh tế theo mô hình “Đại công xưởng cho thế giới” bởi phù hợp với tỷ lệ dân số hàng tỷ dân và mảnh đất màu mỡ để tiêu thụ hàng hóa Trung quốc, chủ yếu là thị trường Phương Tây và Hoa Kỳ, nhưng quan trọng hơn nữa là Trung cộng dùng những mánh khóe gian xảo để cưỡng đoạt lợi nhuận các nước khác.
Qua nhiều đời Tổng thống Mỹ, các cố vấn chiến lược đều ngầm ủng hộ phương thức “thay đổi kinh tế sẽ dẫn đến thay đổi hệ thống chính trị độc đảng tại Trung quốc và tại cả những nước cộng sản còn sót lại trên thế giới”. Vậy một đứa trẻ hư hỏng có thể được thay đổi từ sự chiều chuộng chúng hết mực?
Rõ ràng với đà tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ thì việc chính quyền trung ương Bắc Kinh có nhiều phương tiện và lựa chọn để kềm hãm, đàn áp các mầm mống dân chủ đang manh nha hình thành và nhân quyền bị triệt tiêu nhân danh ổn định xã hội là không thể chối cãi. Vậy thì lúc này đây lại một câu hỏi nữa được đưa ra là liệu Mỹ và phương Tây quá ngây thơ trong việc hiểu rõ bản chất thực của chủ nghĩa cộng sản? Câu trả lời lại là KHÔNG, bởi chủ nghĩa cộng sản không phải là sản phẩm của phương Đông nhưng nó được hình thành ở phương Tây.
Ngày 10/1/2002 Trung quốc chính thức trở thành thành viên WTO sau 15 năm chuẩn bị, thì chưa đầy 10 năm sau ngày 15/11/2012, Tập Cận Bình được chọn là kẻ đứng đầu Đảng và nhà nước Trung cộng đã bắt đầu dẹp bỏ sách lược “Trung quốc trỗi dậy trong hòa bình”, mà thay vào đó là đẩy mạnh tham vọng bành trướng lãnh thổ, thâu tóm kinh tế toàn cầu, tiến đến xưng vương và làm bá chủ thế giới. Ánh hào quang tuy mới lấp ló ở cuối chân trời, nhưng đã có khối kẻ là lãnh đạo ở các nước Đông Nam Á khấp khởi mừng như sắp được phong vương, sắp được chia phần khi hoàng đế Trung Hoa sắp xếp lại trật tự thế giới mới. Nguyễn Phú Trọng người đứng đầu đảng csVN cùng một số kẻ khác mang trong mình dòng máu nô lệ Hán tộc, đã không ngừng tìm đủ mọi cách để ghi điểm trước Tập Cận Bình, bất chấp việc chủ quyền quốc gia bị xâm hại, kinh tế bị thôn tính trước mắt cũng như lâu dài và lòng dân oán thán, căm hận trước cảnh mất nước đang cận kề.
Với việc chiếm giữ bất hợp pháp quần đảo Hoàng Sa và một số đảo ở Trường Sa của Việt Nam cộng với dự trữ ngoại hối tăng vọt nhờ những thủ đoạn thương mại bất chính, bành trướng lãnh thổ theo phương cách “Kinh tế bẫy nợ” với các nước chậm phát triển, Trung cộng tỏ ra tự tin xây dựng các tiền đồn quân sự trên Biển Đông nhằm khống chế tuyến đường hàng hải huyết mạch của thế giới trị giá hàng ngàn tỷ dollar một năm, khuyến dụ các nước tham gia vào dự án “Một vành đai – Một con đường” của Trung cộng và cuối cùng là thực hiện giấc mơ “Made in China” vào năm 2025.
Thật trớ trêu thay! Trời đã sinh ra Tập lại còn sinh ra Trump, Tập Cận Bình đang mộng Trung Hoa bá chủ thiên hạ, thì cớ sao Donald Trump lại muốn Hoa Kỳ hùng cường trở lại. Đảng cộng sản Trung quốc chọn Biển Đông để mở màn cho việc xưng hùng xưng bá là một toan tính sai lầm chiến lược, là cái cớ cho Hoa Kỳ mở màn cuộc chiến thương mại và thách thức chủ quyền phi pháp ở Biển Đông của Trung cộng. Liên tục các tàu chiến của Mỹ và đồng minh áp sát các đảo nhân tạo do Trung cộng xây dựng. Sách lược “Vừa ăn cướp, vừa la làng” của Trung cộng càng làm cho các quốc gia là đồng minh của Mỹ quyết tâm hơn nữa để thử lửa với Trung cộng từ pháp lý cho đến vũ khí. Trong khi đó Trung cộng ngày càng đuối sức trong cuộc chiến thương mại với Hoa Kỳ, thị trường xuất khẩu sụt giảm, thị trường chứng khoán tuột dốc không phanh, thất nghiệp gia tăng khi các nhà đầu tư nước ngoài ồ ạt tháo chạy khỏi Trung Hoa, chỉ duy có những tuyên bố đe dọa chiến tranh của các tướng diều hâu của Trung cộng là tăng theo từng đợt sóng áp lực kinh tế, để giải tỏa áp lực bất mãn của người dân Tàu đại lục.
Lẽ thường thì người ta phù thịnh chứ không ai phù suy, thế nhưng có một nghịch lý là Bắc Kinh dù có cả một túi tiền lớn, nhưng lại đang bị cô lập khi những quốc gia tưởng rằng hữu hảo trước đây với Bắc Kinh, thì nay quay đầu là bờ bỏ mặc Trung cộng trên Biển Đông. Có lẽ Tập Cận Bình đã không học bài học lịch sử chiến tranh Nha phiến của chính nước Tàu, và họ Tập vẫn chưa hiểu hết người Phương Tây có lối suy nghĩ và hành động khác với “Thiên Tử Đại Hán”.
Trong quá khứ người Tàu từng bị người phương Tây hạ nhục nhiều lần, thì nay với tính toán của Mỹ và Châu Âu, mộng bành trướng, bá quyền của Trung cộng cần phải bị ngăn chặn và bẻ gẫy. Nếu cần phương Tây có thể xé Trung hoa ít nhất ra làm 5 mảnh tựa như Liên Sô trước đây./.
Việt Chiến

No comments:

Post a Comment