Quan Điểm
Đảng CSVN
và Hồ Chí Minh chưa bao giờ có những sách lược hoặc tư tưởng sáng tạo hầu đưa đất
nước vươn lên, mà chỉ bắt chước Liên Xô hay Trung Cộng mọi mặt, như một học trò
ngoan của Stalin và Mao Trạch Đông.
Chúng tôi xin
gửi đến quý thính giả đài ĐLSN bài Quan Điểm của LLDTCNTQ với tựa đề: “Đảng
CSVN- Đu dây để xâm lược và đu dây để sống còn” qua sự trình bày của Hải Nguyên
để kết thúc chương trình phát thanh ĐLSN tối hôm nay.
Duyệt lại
thế chiến lược cổ kim giữa các quốc gia Á Châu tiếp cận Trung Quốc, thì một sự
thật không thể chối cãi hiện ra trước mắt. Đó là, nếu muốn sống còn thì phải
cường thịnh hơn quốc gia thực dân này. Chân lý này áp dụng cho các dân tộc Tây
Tạng, Mông Cổ, Tân Cương, Mãn Thanh, Nhật Bản, Triều Tiên, Đài Loan, Bhutan,
Nepal, Ấn Độ, Hồi Quốc, Bangladesh, Miến Điện, Lào và nhất là Việt Nam. Thật
vậy, trừ khi các dân tộc trên cường thịnh hơn TQ thì nguy cơ mất chủ quyền, hoặc
mất lãnh thổ và thâm chí còn vong quốc là vô cùng hiện thực.
Những dân
tộc khôn ngoan và sáng tạo, canh tân, cải tổ, dân chủ hóa và cường thịnh qua
mặt TQ như Nhật Bản, Nam Hàn và Đài Loan thì không những bảo vệ được chủ quyền
mà còn vươn lên trên vòm trời Đông Á như những con rồng của thời đại.
Một trong
những trọng tội của Ông Hồ Chí Minh và đảng CSVN đối với dân tộc là buông bỏ
nền văn hóa Việt Tộc ngàn đời và cam tâm làm học trò ngoan của hai trường phái
ý thức hệ Mác Lê: đó là trường phái Stalin và trường phái Mao Trạch Đông.
Theo Ông
Hồ thì Ông không có và không cần có tư tưởng gì cả vì đã có Bác Satlin và Bác
Mao Trạch Đông suy nghĩ dùm cả rồi. Các đệ tử của Ông Hồ như Tố Hữu thì qua
“Bác Hồ” chỉ thấy hình ảnh “Bác Stalin”, khi Stalin chết thì khóc lóc còn hơn
cha mẹ tổ tiên 3 đời của mình chết nữa. Một đệ tử khác là Chế Lan Viên thì qua
“Bác Hồ” chỉ thấy hình ảnh của “Bác Mao” qua 2 câu thơ lưu xú cho đời:
Bác Mao
không ở đâu xa
Bác Hồ ta
đó chính là Bác Mao
Cũng
chính vì thiếu tư duy sáng tạo và tâm lý phục tùng Liên Xô cũng như CSTQ đó, mà
đất nước chúng ta mới tang thương, nội chiến huynh đệ tương tàn, những trại tập
trung cải tạo theo CSLX, những cuộc đấu tố giai cấp, cải cách ruộng đất, nhân
văn giai phẩm toàn rập khuôn Nga Tàu hủy diệt nguyên khí của dân tộc.
Đảng CSVN
như một bầy khỉ hung ác, chỉ giỏi nhất là đu dây từ xưa cho đến bây giờ, nhất
là trong 2 giai đoạn quan trọng của lịch sử:
Giai đoạn
thứ nhất là đu dây trong giai đoạn xung đột ý thức hệ giữa CSLX và CSTQ từ năm
1961 đến năm 1976 chấm dứt với cái chết của Mao Trạch Đông.
Giai đoạn
thứ nhì là đu dây trong giai đoạn tranh cường giữa Hoa Kỳ và CSTQ, kể từ ngày
Tập Cận Bình nắm quyền tại TQ năm 2012 đến nay với 3 chủ trương quan trọng: bá
quyền tại Biển Đông, giới hạn dân chủ tại Hồng Kong và hăm dọa xâm chiến đảo
quốc Đài Loan.
Khi CSVN
đu dây lần thứ nhất, thì giai đoạn này trùng hợp với những xung đột võ trang
biên giới Nga Hoa đẫm máu. Thêm vào đó CSVN cũng đã phát động cuộc chiến xâm
lược Miền Nam Việt Nam từ năm 1955 đến khi họ chiến thắng vào năm 1975. Dĩ
nhiên họ không quan tâm đến những đổ máu của quân dân LX và TQ, nhưng ngay cả
hy sinh hằng triệu quân dân của chính dân tộc Việt Nam, họ cũng không bận tâm.
Trong mắt
của người cộng sản chân chính, không hề có yêu dân, yêu nước, cũng không hề yêu
tổ quốc xã hội chủ nghĩa xa vời từ LX hay TQ, mà họ chỉ yêu quyền lực tuyệt
đối, nhất là quyền lực tuyệt đối nới rộng trên cả 2 miền đất nước Việt Nam.
Trong
cuộc nội chiến này, phe Hoa Kỳ ủng hộ miền Nam đã minh định lập trường rằng,
đây là một cuộc chiến thuần túy tự vệ. Hoa Kỳ không hề chủ trương bắc tiến để
xâm chiếm lãnh thổ của CSVN. Trong khi đó, cả LX lẫn TQ minh định lập trường
xâm lăng nam tiến của CS miềm Bắc. Chính vì thế khi CSVN đu dây giữa LX và TQ
thì bàn tay của họ luôn vững vàng, tư tin vì nếu không thành công, thì họ vẫn
còn chỗ tựa miền Bắc và nếu thắng thì quyền lực tuyệt đối chỉ toàn diện hơn trên
toàn cõi Việt Nam mà thôi.
Trong khi
đó, khi CSVN đu dây lần thứ nhì giữa Hoa Kỳ và TQ, thì hoàn toàn vắng bóng
những xung đột vũ trang đẫm máu.
Một mặt
họ thưa thốt xin xỏ với CSTQ và sắp xếp cho chuyên công du Việt Nam sắp tới của
Tập Cận Bình. Mặt khác họ đã đón tiếp TT Hoa Kỳ Joe Biden tháng 9 vừa qua và
nâng cấp ngoai giao với Hoa Kỳ lên tầm Đối Tác Chiến Lược Toàn Diện.
Tuy nhiên
bàn tay đu dây của họ lần này vô cùng run rẩy. Lý do là vì cuộc cách mạng tin
học đã tặng chọ họ nhiều đòn chí tử:
1. Vứt ý thức hệ Mác Lê vào thùng phân thối tha của lịch sử qua sự sụp đổ
của LBXV và khối CS Đông Âu vào thập niên 90
2. Chọc thủng bức màn bưng bít thông tin của chế độ và khai mở kiến thức
chính trị của toàn dân, hội nhập với trào lưu dân chủ và nhân quyền của nhân
loại.
3. Khai mở tâm thức của ngay chính các đảng viên mọi cấp và kẻ nội thù lớn
nhất của đảng chính là hiện tượng tự diễn biến, tự chuyển hóa mà Nguyễn Phú
Trọng ngày đêm nguyền rủa.
4. Hiện tượng đồng sàn dị mộng giữa dân tộc và đảng. Thật vậy, trong khi
toàn dân nức lòng đứng về phía Hoa Kỳ và các quốc dân chủ, thì đảng CSVN vẫn
một lòng tơ tưởng nương tựa vào đàn anh TQ hầu duy trì quyền lực chính trị trên
nhân dân.
Khi đối
diện với thực tế như thế, CSVN biết rằng, nếu đu dây mà sẩy tay lần này thì
đảng sẽ diệt vong. Nhân dân bị đàn áp thô bạo từ nhiều thập niên lúc nào cũng
sẵn sàng vùng dậy. Hậu quả thật khó lường và đảng không còn bất cứ một hậu cần
an toàn nào để ẩn náu như trước đây nữa.
Đu dây
lần trước chỉ đơn thuần là để xâm lăng miền Nam và đu dây lần này mới thật sự
là vì sự sống còn của đảng là thế.
Xin cám
on quý thính giả đã theo dõi bài quan điểm của chúng tôi.
No comments:
Post a Comment