Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người
cộng sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc
biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế
độ hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự
trình bày của Tâm Anh
Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Trong Hội nghị Trung ương lần thứ 11 khóa 12 của đảng Hồ-Tàu vừa kết
thúc tuần trước, Nguyễn Phú Trọng đã có nói đến vấn đề Biển Đông. Đây là
lần thứ hai Trọng nói công khai tới chữ “Biển Đông”. Lần đầu tiên
Nguyễn Phú Trọng nói đến Biển Đông là vào ngày 25 tháng 08 năm 2010, khi
y còn giữ chức vụ Chủ tịch Quốc Hội. Lần này, trong phiên họp Ủy ban
thường vụ Quốc Hội, ông Lê Quang Bình, Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An
ninh, đã đề nghị chính phủ báo cáo về tình hình biển Đông, nhưng Nguyễn
Phú Trọng đã bác bỏ đề nghị này với lý do: “Tình hình Biển Đông không
có gì mới.”
Nay, sau gần 10 năm, khi đang nắm chức Tổng bí thư kiêm Chủ tịch
nước, Trọng mới lên tiếng lần thứ hai về Biển Đông. Lần này, trước tình
hình đang diễn ra rất nghiêm trọng tại Bãi Tư Chính từ 03 tháng qua,
Trọng không bác bỏ vấn đề Biển Đông nhưng lại đưa ra một yêu cầu rất
chung chung, mơ hồ:
“phân tích, dự báo có căn cứ, cơ sở khoa học, tình hình thế giới và
trong nước, nhất là tình hình Biển Đông; chỉ rõ các khả năng có thể xảy
ra trong thời gian tới, lường trước những thời cơ, thuận lợi cần nắm
bắt.”
Theo những nguồn tin nội bộ chúng tôi có được, phát biểu này của
Nguyễn Phú Trọng chỉ nhằm để xoa dịu những người còn cả tin, trông chờ
vào Trọng và đảng Hồ-Tàu, đồng thời tung hỏa mù trước sự bức xúc ngày
càng dâng cao của dư luận về thái độ nhu nhược của Trọng và bọn chóp bu
trước sự kiện Bãi Tư Chính. Thực chất, trong Hội nghị 11 này, Trọng và
bọn chóp bu chủ yếu bàn về các công việc chuẩn bị văn kiện và sắp xếp
nhân sự cho Đại hội 13 sắp tổ chức vào đầu năm tới.
Như vậy, chúng ta phải khẳng định rằng Trọng và bọn chóp bu trong
đảng Hồ-Tàu vẫn tiếp tục không chỉ phớt lờ nhu cầu cứu nước và nguyện
vọng bảo vệ Tổ quốc của toàn dân ta, chúng còn tiếp tục cố đánh lừa dân
ta để tiếp tục giữ vững quyền lực độc đoán, làm tay sai cho Trung Cộng
để bảo toàn mọi quyền lợi vật chất của chúng và gia đình của chúng.
Chúng tiếp tục con đường phản quốc dâng nước cho Trung Cộng và tiếp tục
con đường phản động đánh lừa nhân dân và trấn áp các nguyện vọng, đòi
hỏi chính đáng của toàn dân về cải cách chính trị theo hướng dân chủ đa
nguyên, tôn trọng nhân quyền và tự do.
Ngày nay chúng ta đã thấy rất rõ và ngày một rõ hơn bản chất phản
quốc, phản động không thể che giấu của đảng Hồ-Tàu. Những người yêu nước
Việt Nam ở trong mọi thành phần, giai tầng, nghề nghiệp trong xã hội,
thậm chí ngay trong nội bộ đảng Hồ-Tàu, đang ngày càng bức xúc, phẫn nộ
trước thái độ nhu nhược, bán nước, phản dân, hại nước của đảng Hồ-Tàu.
Trong nhiều cuộc trao đổi giữa các cộng tác viên của chúng tôi với
các công chức hưu trí, với các lão thành cộng sản, chúng tôi đã được
chứng kiến những bày tỏ hết sức căm giận, căm hờn về thái độ đê hèn,
phản động “hèn với giặc, ác với dân” của bộ máy lãnh đạo cộng sản hiện
nay.
Chính những người đã từng đi theo cộng sản, đã từng ủng hộ chính thể
cộng sản lại đã và đang chính là những người phẫn nộ, căm giận nhất bọn
chóp bu và hệ thống chính trị độc tài cộng sản. Có những người còn đề
xuất, hi vọng có những biện pháp mạnh với hệ thống cầm quyền phản động.
Đây là những biểu hiện, bày tỏ có thể khiến nhiều người trong chúng ta
rất ngạc nhiên, bởi những người đã từng phục vụ chế độ cộng sản lại đang
căm phẫn và ước mong chế độ cộng sản bị giải thể.
Tuy nhiên, nếu nhìn lại, xem lại những nhân vật li khai nổi bật,
những người đã từng đi theo cộng sản và cuối cùng lại trở thành những
nhân vật đối lập, chống đối lại chính thể cộng sản từ năm 1975 cho tới
nay như Hoàng Minh Chính, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Trần Độ,
Nguyễn Hộ, Tạ Bá Tòng, Hồ Hiếu, Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Phạm Quế
Dương, Huỳnh Nhật Hải, Huỳnh Nhật Tấn, Lê Hồng Hà, v.v và ngày nay là
những nhân vật như Phạm Đình Trọng, Nguyễn Khắc Mai, Nguyễn Đình Cống,
Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Nguyên Bình vân, vân hay Dương Thu Hương chúng
ta đều thấy có một điểm chung chính những nhân vật đối kháng có gốc cộng
sản lại là những người có thái độ rất gay gắt và không khoan nhượng với
chế độ cộng sản bởi chính họ là những người đã tự trải nghiệm và hiểu
rất rõ bản chất phản động, đồi bại không thể sửa chữa của chế độ cộng
sản.
Ông Hoàng Minh Chính đã cho rằng: “Cần phải bãi bỏ Chủ nghĩa Mác-Lê
Nin” mặc dù sinh thời ông đã từng làm Viện trưởng Viện Triết học Mác- Lê
Nin.
Ông Nguyễn Hộ khẳng định : “chúng tôi đã chọn sai lí tưởng: cộng sản
chủ nghĩa” cho dù ông Nguyễn Hộ đã hiến dâng cả tuổi thanh niên cho chế
độ cộng sản, ông Nguyễn Hộ có vợ và anh trai đều là những người đã chết
cho chế độ cộng sản. Triệt để hơn, ông Nguyễn Hộ khi thức tỉnh còn chủ
trương phải tổ chức kháng chiến để lật đổ cộng sản cứu nước.
Ông Trần Độ thẳng thừng cho rằng chế độ cộng sản “tàn ác hơn chế độ
của Tần Thủy Hoàng” mặc dù ông Trần Độ đã từng làm phó chủ tịch quốc
hội, phó trưởng Ban Văn hóa, Văn nghệ của đảng Hồ-Tàu.
Anh em Huỳnh Nhật Tấn, Huỳnh Nhật Hải, những người đã đi theo cộng
sản từ khi còn trẻ và là những người sinh ra trong một gia đình thân
cộng sản tại miền Nam, còn cho rằng: “chúng tôi có lỗi với dân tộc” khi
đã trót đi theo và ủng hộ đảng Hồ-Tàu.
Tất cả những nhân vật vừa kể có những bối cảnh phản tỉnh khác nhau và
đã có những hành động phản tỉnh không giống nhau, nhưng tất cả đều có
chung một nguyện vọng cuối cùng là phải loại bỏ chế độ cộng sản để cứu
nước.
Thưa anh chị em và quí vị, với bối cảnh đất nước hiện nay, tinh thần,
hành động và ý chí, tâm nguyện của những đảng viên cộng sản phản tỉnh
rất đáng cho những người cộng sản yêu nước ngày hôm nay tham khảo,
nghiên cứu, học tập và hành động. Nhân dân đang chờ đợi và sẵn sàng ủng
hộ.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
20/10/2019
No comments:
Post a Comment