“Những vần thơ báng bổ Hồ Chí Minh”
Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1939, năm mở đầu Thế Chiến 2, cả vùng Đông
Dương trong ấy có Việt Nam đang dưới ách đô hộ của thực dân Pháp. Rồi
Pháp bị phát xít Nhật đảo chính. Nhật bị quân Đồng Minh do Hoa Kỳ dẫn
đầu tấn công, thế là VN trở thành nạn nhân trong cuộc chiến.
Nhân vật Hồ
Chí Minh xuất hiện trong vùng rừng núi Việt Bắc, đã lọt vào con mắt
tình báo của Hoa Kỳ, nhờ sự giúp đỡ của tình báo Mỹ, lực lượng Việt Minh
do Hồ Chí Minh lãnh đạo đã may mắn cướp được chính quyền từ tay thủ
tướng Trần Trọng Kim, để rồi ngày 2 tháng 9 năm 1945, Hồ Chí Minh xuất
hiện đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lâp, từ đó nhân vật họ Hồ trở thành một lãnh
tụ được thế giới biết đến.
Nguyễn Chí Thiện đã sống và trưởng thành trong suốt thời kỳ chiến
tranh nên ông đã sớm nhận ra bản chất của Cộng Sản và nhân vật lãnh đạo
phong trào này, công an CS cũng biết người thanh niên Nguyễn Chúi Thiện
không ưa gì họ, nên luôn luôn canh chừng để có biện pháp khi cần, đến
năm 1961 Nguyễn Chí Thiện đã vào tù ở tuổi 22, rồi tiếp theo những năm
dài từ nhà tù này đến trại giam khác.
Suốt trong những năm Hồ Chí Minh tại vị, theo nhà văn Trần Phong Vũ, chữ “Bác” được âu yếm gắn cho ông Hồ, rồi sau khi ông Hồ chết nam 1969, chữ “Người”
viết hoa được cung kính dành độc quyền cho ông như một vùng cấm không
ai dám xúc phạm. Trên văn đàn hiếm khi tìm thấy ai dùng chữ “thằng” hay đại danh từ “nó” để chỉ về Hồ Chí Minh. Nhưng trong Hoa Địa Ngục của Nguyễn Chí Thiện thì không thiếu những từ ấy. Tiêu biểu như bài thơ Hôm nay 19-5, ngày được cho là sinh nhật ông Hồ.
Đặc biệt bài thơ Không có gì quí hơn độc lập tự do, Nguyễn Chí Thiện viết năm 1968, sau khi CS Bắc Việt mở cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân ở Miền nam Việt Nam và đã bị thảm bại. Cũng
theo nhà văn Trần Phong Vũ, đây là câu nói mà đảng CSVN coi như châm
ngôn của ông Hồ mọi người phải luôn ghi nhớ. Nguyễn Chí Thiện đã dùng
câu này để làm tiêu đề cho bài thơ như một thái độ bày tỏ sự khinh bỉ và
cuồng nộ của nhà thơ, một con người vốn dĩ hiền hòa và nhân ái. Trong
bài thơ 50 câu, tác giả đã dùng đến 32 chữ “Nó” để trút cơn giận lên đầu
Hồ kẻ tộ đồ của dân tộc.
“Không có gì quí hơn độc lập tự do”
Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó
Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó.
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao.
Nó đầu tiên đem râu nó bện vào
Hình xác lão Mao lông lá
Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá
Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa
Không phải xoa đầu, mà túm tóc nó từ xa
Hồ Chí Minh và đảng CSVN hoàn toàn phục tùng và thi hành những chỉ
thị của phong trào CS Quốc Tế, trong ấy Nga và Tàu là hai thế lực đàn
anh, nhưng không phải lúc nào cũng thuận thảo, nên CSVN phải chiều lòng
cả hai bên, trở thành kẻ “làm tôi hai chủ”
Nó đứng không yên
Tất bật
Điên đầu
Lúc rụi vào Tàu
Lúc rúc vào Nga
Nó gọi Tàu, Nga là cha anh nó
Và tình nguyện làm con chó nhỏ
Xông xáo giữ nhà gác ngõ cho cha anh.
Khi áp dụng chủ nghĩa Mác Lê, đảng CS đã đem ngheo đói, đau thương,
chiến tranh tang tóc đến cho dân tộc trong suốt bao nhiêu năm.
Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh.
Học thói hung tàn của cha anh nó
Cuộc chiến tranh chết vợi hết thanh niên
Đương diễn ra triền miên ghê gớm đó
Cũng là do Nga giật, Tàu co
Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó:
Súng, xăng, tên lửa, tầu bay
Nếu không, nó đánh bằng tay
Ôi đó, thứ độc lập không gì quí hơn của nó!
Người dân Miến Bắc không thể nào quên được những tội ác do Hồ Chí
Minh và đảng CSVN gây ra như các cuộc đấu tố tàn khốc nông dân trong cái
gọi là Cải Cách Ruộng Đất, và việc trấn áp ám hại giới văn nghệ sĩ trí
thức trong vụ Nhân Văn Giai Phẩm năm nào.
Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
Nó là tên trùm đao phủ năm nào
Hồi Cải Cách đã đem tù, đem bắn
Độ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn!
Đường nó đi trùng điệp bất nhân
Hầm hập trời đêm nguyên thủy
Đói khổ dựng cờ Đại Súy
Làm sao quên được những năm đói khổ, vì người dân bị bóc lột bởi sưu
cao thuế nặng để của cải trả nợ vũ khi cho Nga Tàu, đến nỗi:
Con cá lá rau nát nhầu quản lý
Tiếng thớt tiếng dao vọng từ hồi ký
Tiếng thở lời than đan họa ụp vào thân
Nó tập trung hàng chục vạn “ngụy quân”
Nạn nhân của đường lối
“khoan hồng chí nhân” của nó
Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó
Tự do không thời hạn đi tù!
Chưa hết, CS đã coi người dân là kẻ thù, nhưng miệng lưỡi lại tuôn
ra những lời ngon ngọt dối trá làm mê hoặc những kẻ ngây thơ nhẹ dạ,
khiến cho chúng kéo dài ách thống trị đến tận hôm nay.
Mắt nó nhìn ai cũng hóa kẻ thù
Vì ai cũng đói mòn nhục nhằn cắn răng tạm nuốt
Hiếm có gia đình không có người bị nó cho đi suốt
Đất nó thầm câm cũng chẳng được tha
Tất cả phải thành loa
Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và đảng nó
Đó là thứ tự do không gì quí hơn của nó!
Đấy, câu nói trờ thành danh ngôn của họ Hồ, được đảng CS tôn sùng vá
bắt toàn dân phải học tập tấm gương “tối ám, đen ngòm” của Bác, thì nay
trở thánh lời nguyên rủa oán than của muôn dân.
Ôi, Độc Lập, Tự Do!
Xưa cũng chỉ vì quí hai thứ đó
Đất Bắc mắc lừa mất vào tay nó
Nhưng nay mà vẫn có người mơ hồ nghe nó
Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thật to.
MN, HS, BC và KA xin tạm biệt quí thinh giả, xin hẹn vào TCYN lần tới.
No comments:
Post a Comment