Người tiêu dùng cả nước đang xôn xao về việc công ty Khaisilk nhập lụa của Tàu rồi dán nhãn “Made in Vietnam” lên để bán giá cao. Trước đó, vụ nhập thuốc ung thư giả của công ty VN Pharma cũng đã khiến dư luận phẫn nộ.
Nhiều bài báo ở trong nước nhân dịp này cũng đã lên tiếng tiếp về việc hàng giả tràn ngập thị trường Việt Nam, nhất là xuất xứ từ Tàu, gây tổn hại nghiêm trọng không chỉ là niềm tin mà còn là sức khỏe giống nòi khi phải tiêu thụ thực phẩm bẩn, giả.
Sức khỏe giống nòi có phải là vấn đề an ninh quốc gia không?
Nền cộng hòa giả, hiến pháp giả.
Lý do dẫn đến hầu như mọi thứ đều giả ở Việt Nam, kể cả đạo đức giả, chính là do chính quyền hiện tại là chế độ cộng hòa dân chủ giả hiệu “hàng dỏm”, chứ không phải là chế độ cộng hòa chính danh “hàng thật”.
Một cách vắn tắt, thể chế cộng hòa là chế độ chính trị trong đó quyền lực thuộc về nhân dân và những đại diện dân cử. Nói cách khác, lãnh đạo quốc gia phải do dân bầu ra. Tuy nhiên, ở Việt Nam, chế độ “cộng hòa xã hội chủ nghĩa” thì lại có ý nghĩa ngược lại hẳn. Quyền lực không còn thuộc về nhân dân mà thuộc về một thiểu số là giới lãnh đạo cộng sản. Chính bản hiến pháp hiện hành hay bất kỳ bản hiến pháp nào trước đó từ cách mạng tháng Tám 1945 tới nay, đều chưa bao giờ được toàn dân phúc quyết thông qua. Tất cả đều do Quốc hội độc đảng ban hành.
Quốc hội giả, chính phủ giả.
Mặt trận Tổ quốc, cánh tay nối dài của đảng Cộng sản, duyệt danh sách những người được ứng cử đại biểu quốc hội. Cũng Mặt trận đi đếm phiếu. Và cũng Mặt trận công bố kết quả trúng cử. Thế thì giới lãnh đạo cộng sản muốn “quy hoạch”, “cơ cấu” ai làm đại biểu quốc hội mà chẳng được. Vì thế nên mới có chuyện bà Châu Thị Thu Nga muốn khai ra chạy 30 tỷ VNĐ cho chức đại biểu quốc hội tại tòa mà thẩm phán bịt miệng, không cho bà Nga nói. Nghĩa là, đại biểu quốc hội ở Việt Nam là hàng giả, chính phủ do Quốc hội bầu ra cũng là giả nốt.
Nhà nước giả, nguyên thủ quốc gia giả.
Cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An cũng từng nói: Hiến pháp quy định Chủ tịch nước thống lĩnh lực lượng vũ trang nhưng trên thực tế lại là Tổng bí thư đảng Cộng sản. Có nghĩa là Chủ tịch nước là nguyên thủ quốc gia giả.
Thực vậy, Hiến pháp không hề quy định Tổng bí thư đảng Cộng sản là nguyên thủ quốc gia nhưng Tổng bí thư vẫn đi ký kết đủ thứ hiệp định với các nước khác. Nghĩa là đảng Cộng sản đứng trên Hiến pháp. Và bản Hiến pháp hiện tại cũng chỉ là hàng trưng bày, hàng giả chứ không phải hàng thật, có hiệu lực.
Những người bị bắt bớ vì điều 79 Bộ luật Hình sự “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” không hề có tội, vì “chính quyền nhân dân” ở Việt Nam không hề tồn tại, chỉ có chính quyền của giới lãnh đạo cộng sản. Vỏ là chính quyền nhân dân, còn ruột là chính quyền cộng sản. Nói cách khác, đó là “chính quyền nhân dân” giả.
Trí thức giả, đạo đức giả
Các vị giáo sư – tiến sĩ trong Hội đồng lý luận Trung ương khi viết bài báo nào cũng nêu ra chuyện phải kiên định và nâng cao hơn nữa sự lãnh đạo của đảng Cộng sản, coi đó là cây đũa thần để giải quyết mọi vấn đề. Tiếc thay, sự lãnh đạo không chính danh của đảng Cộng sản mới là vấn đề, chứ không phải là giải pháp.
Qua đó cũng có thể thấy các vị giáo sư – tiến sĩ đó cũng chỉ là trí thức giả vì một trong những phẩm chất quan trọng nhất của trí thức là phải lên tiếng tố cáo bất công xã hội, nay họ làm ngược lại là đi bao biện cho bất công chính trị, nguồn gốc của bất công xã hội, thì người đó cũng chỉ là một kẻ cơ hội, là một trí thức giả. Là những trí thức giả nên các vị không dám đối thoại công khai để tìm ra chân lý với những người có ý kiến khác trên truyền thông mà phải nhờ đến lực lượng công an đi bắt bớ, đàn áp những người bất đồng chính kiến, vu vạ cho họ là “thế lực thù địch”, “phản động”…
Dân quyền hiện thực, pháp quyền chuẩn mực, chính quyền chính trực là giải pháp.
Tóm lại để giải quyết vấn nạn đủ thứ giả ở Việt Nam, cần bắt đầu từ chính quyền chính danh, chính quyền thật. Nghĩa là, đảng phái nào lãnh đạo quốc gia phải do lá phiếu trung thực của người dân, hiến pháp nào được ban hành cũng đều phải thông qua lá phiếu của dân, cũng có nghĩa là dân quyền phải hiện thực, pháp quyền phải chuẩn mực và chính quyền phải chính trực.
Trung Nguyễn
No comments:
Post a Comment