Thứ Năm, ngày 27.06.2013
Đứng trước hiện trạng quốc gia nguy
biến, người dân VN không còn cách nào khác là phải tự động kêu gọi nhau
đứng lên lật đổ bọn cầm quyền phản quốc, bán nước, vong nô cho ngoại
bang thì mới mong cứu được quê hương. Để tiếp nối chương trình hôm nay
qua tiết mục Đất Nước Đứng Lên, mời quý thính giả theo dõi bài viết:"
Chúng ta cùng nhau "chống giặc cứu Nước" của David Thiên Ngọc qua sự
trình bày của Nguyên Khải
Xét về chiều dài lịch sử hơn bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của
tổ tiên giống nòi Lạc Việt. Từ ngàn xưa đến nay dân tộc VN qua bao thời
kỳ chống giặc ngoại xâm, chưa bao giờ rơi vào cảnh trái ngang, nghiệt
ngã khổ đau như hiện nay. Phải khẳng định một điều rằng dân tộc VN hiếu
hòa nhưng bất khuất, anh dũng quật cường chống ngoại xâm. Thà hy sinh
tất cả để bảo vệ non sông, cho dù là phận nữ nhi cũng không hề nao núng.
Từ ngàn xưa cho đến hiện nay cũng thế, máu hùng anh và lòng dũng cảm
luôn được tô bồi và nhân lên gấp bội. Thế nhưng! tình cảnh ngày xưa và
hiện nay có khác. Chẳng những khác nhiều mà hầu như trái ngược đến khổ
đau.
Ngày xưa khi giặc mon men ở địa đầu biên cương bờ cõi thì nội tình
Vua quan trên dưới một lòng bàn mưu tính kế để phá giặc ngoại xâm; kẻ
góp công người góp sức, làm được tất cả những gì có thể cho giang sơn,
cho tổ quốc. Từ xa xưa ông bà tổ tiên ta cũng đã xác định rằng "nước mất
thì nhà tan". Bởi thế trong mọi chặng đường lịch sử nhân dân ta đều giữ
yên được bờ cõi cho dù cũng phải trải qua bao thăng trầm, tủi nhục...
cũng phải từng cam chịu sống kiếp nô lệ đọa đày... vì nước yếu, dân cô.
Nhưng cuối cùng cũng vùng lên giành lại độc lập một khi cơ hội đến gần
và non sông ấy được truyền lại cho đến ngày nay.
Những năm của tiền bán thế kỷ 20, chủ nghĩa Mác-Lê nhuộm đỏ giang sơn
nước Việt, lịch sử oai hùng của tiền nhân đã bước sang trang. Duy chỉ
có một điều hằng đêm hào khí hồn thiêng của các anh hùng chí sĩ đã nằm
xuống và sự băn khoăn, khắc khoải của nhân dân lầm than cứ vang vọng mãi
tạo thành những động lực cho những tấm lòng yêu thương tổ quốc phải
biết làm sao để đáp lại tiếng gọi của núi sông. Trong suốt một thời gian
dài vừa qua, tập đoàn thống trị đất nước là cả một đám gian thần mãi
quốc cầu vinh, rước giặc về ngồi ngay đỉnh Ba Đình mà ra lệnh đạp chà
muôn dân, xéo dày xã tắc.
Giặc tràn ngập quê hương từ địa đầu Tổ quốc, rừng núi cao nguyên,
đồng bằng phố thị, hải đảo ngàn xa... Trong lúc đó chính quyền bình chân
như vại, còn thay nhau tiếp đón các lãnh đạo, tướng lãnh của bọn bành
trướng Bắc Kinh và đề cao 4 tốt cùng 16 chữ vàng xảo trá. Bây giờ giặc
đến do cái đảng phản quốc cõng rắn cắn gà nhà! Đúng như thế! Để hợp thức
hóa Hoàng Sa và Trường Sa là chủ quyền của Trung cộng. Bọn cầm quyền
phản quốc bày ra chuyện quốc hội thông qua vở kịch luật biển làm bước
đệm cho Trung cộng thành lập Tp Tam Sa ngay ngày hôm đó (21/6/2012). Như
vậy hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là quê hương là đất nhà của dân
Trung cộng, có cơ quan hành chính, quân sự, và mọi cơ quan, cơ sở sinh
hoạt xã hội hẳn hoi.
Trước tình hình dầu sôi lửa bỏng như vậy, nhân dân kêu gọi chống
ngoại xâm thì lại bị gán ghép, buộc tội là "thế lực thù địch", là "phản
động", việc quốc gia đại sự đã có "đảng và nhà nước lo"! Đảng và nhà
nước phản quốc độc quyền trong lĩnh vực này, thanh niên thế hệ trẻ và
các đoàn thể yêu nước khác cùng nhau xuống đường bày tỏ nỗi lòng với non
song, cương quyết chống ngoại xâm thì bị chính quyền đàn áp, bắt bớ cầm
tù dã man không một chút nương tay?
Nhân dân VN với chí khí hùng anh, thà hy sinh tất cả chứ không chịu
làm nô lệ, không để mất nước. Đánh giặc ta phải đánh từ mọi hướng, giải
quyết vấn đề thì giải quyết từ nguyên nhân. Bây giờ nhân dân ta, các sĩ
phu cùng đứng lên xông ra biên thùy đánh giặc ư? Nơi triều chính giặc
chễm chệ ngồi trên cao thì ta đánh nỗi gì? Đánh giặc từ đâu? Cổ nhân đã
nói "đánh rắn thì đánh dập đầu". Hiện nay cái đầu con rắn hổ mang đang
giết hại nhân dân ta đang nằm tại Ba Đình.
Trước tình thế giặc ngoài, thù trong đã rõ. Những người yêu nước
chúng ta, những lực lượng đấu tranh dân chủ, nhân quyền, tự do, các lực
lượng yêu nước dưới mọi hình thức từ trước giờ, các lực lượng tôn giáo,
các tổ chức chính trị... hợp nhất lại, xóa tan mọi sợ hãi trước họng
súng, chiếc còng, lưỡi lê của csVN và quân cướp nước. Cùng nhau chọn ra
một minh chủ lãnh đạo toàn dân cứu nước. Không có một minh chủ để hợp
nhất nhân quần thì việc lớn khó thành. Cách mạng hoa lài, nhân dân tự
phát sẽ không lập lại dưới bầu trời châu Á và nhất là hoàn cảnh đặc thù
lịch sử VN thời cộng sản.
Cho dù phải chết thì chết lúc này thật là xứng đáng và vinh quang.
Còn sống mà cúi đầu làm nô lệ rồi cũng chết mà chết trong ô nhục và đớn
đau dưới tay của Việt gian và quân cướp nước. Hãy đấu tranh công khai,
đừng bao giờ mong hòa giải hay hòa hợp gì với đảng phản quốc! CS không
bao giờ chịu buông tha ta hay chịu rời bỏ vũ đài chính trị khi chưa
trắng tay và sụp đổ hoàn toàn. Lúc này hơn lúc nào hết, toàn dân chúng
ta nên ùn ùn như vũ bão, như nước vỡ bờ xóa tan xóa sạch bọn phản quốc
vô luân, tiêu diệt giặc thù truyền kiếp. Kẻ làm tay sai bán nước đã bị
hạ gục loại trừ thì giặc ngoại xâm cũng tự biến mà thôi.
David Thiên Ngọc
No comments:
Post a Comment