Sunday, February 5, 2017

Đây Là Sự Thật, 03.02.2017

ĐâyLàSựThật

Lời dẫn: Biểu tình là một trong những hành động thể hiện lòng yêu nước và bày tỏ thái độ của người dân đối với những công việc chung của đất nước, xã hội. Mặc dù chúng ta đã có nhiều cuộc biểu tình đã gây được nhiều tiếng vang nhưng thật sự chúng ta vẫn bị công an cộng sản đàn áp. Như vậy yêu cầu về việc tổ chức quy mô hơn nữa các cuộc biểu tình chống Trung cộng và chống cộng sản bán nước để biểu lộ sức mạnh dân tộc, đánh động dư luận trong nước về cộng sản đã bán nước và nguy cơ nô lệ đang tới rất gần là hết sức bức thiết. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này xin mời quý thính giả đến với cuộc hội luận của Tâm Anh Đặng Chí Hùng trong chuyên mục “Đây là sự thật” tuần này.
Tâm Anh: Trong hiến pháp cộng sản không hề cấm biểu tình nhưng cộng sản luôn viện dẫn những lý do như mất ổn định, phá hoại an ninh trật từ và nói rằng chưa có luật nên không được biểu tình. Theo anh phải hiểu điều này thế nào cho thật đúng tại Việt Nam ?
ĐCH: Kính chào quý thính giả ! Kính chào chị Tâm Anh !
Nguyên tắc của biểu tình là phải có nhiều người tập trung lại với nhau, mà nhiều người tập trung lại thì thành “tụ tập đông người”, mà tụ tập đông người thì sẽ ….bị dẹp. Người dẹp ở đây chính là công an, côn đồ cộng sản.
Như chúng ta đã biết, biểu tình là một hoạt động hợp hiến và hết sức thông thường ở xã hội văn minh. Nhưng đến nay, biểu tình ngoài sắp đặt của nhà cầm quyền cộng sản vẫn còn là một chuyện tương đối xa lạ ở Việt Nam, thậm chí như một điều bị cấm. Biểu tình bị ngăn cản, dù có diễn ra thì người ta vẫn quanh co, không dám gọi đúng tên. Biểu tình vốn dĩ thuộc phạm trù nhân quyền của con người hay thực tế hơn là vấn đề đối nội, nhưng ở Việt Nam quyền biểu tình được nêu trong Hiến pháp trên thực tế chỉ còn để đối ngoại.
Phía người dân tưởng là khi chưa có Luật biểu tình thì không được biểu tình, nên đa số những người muốn bày tỏ chính kiến… vẫn im lặng. Ngay cả những người đã can đảm xuống đường vẫn cảm thấy chưa yên tâm, lo là hành động của mình có gì đó không ổn về mặt pháp luật, nên mới đề nghị Quốc hội ban hành Luật biểu tình. Đây là điều sai lầm hết sức nghiêm trọng.
Phía nhà cầm quyền cộng sản thì coi các cuộc biểu tình không do họ hoặc các cơ quan Nhà nước tổ chức là bất hợp pháp, là cố tình gây rối, thậm chí là do các thế lực thù địch tổ chức hoặc kích động, nên nếu có biểu tình thì nhà cầm quyền có quyền giải tán, có quyền bắt bớ… Hay nói một cách cụ thể hơn đó là nhà cầm quyền cộng sản sợ nhân dân làm mất lòng Trung cộng khi cộng sản đã bán nước và sợ người dân tập dượt cho một cuộc nổi dậy lật đổ chế độ độc tài.
Tâm Anh: Đúng là cộng sản luôn tìm cách để ngăn cấm biểu tình ôn hòa của nhân dân. Kể cả biểu tình chống Trung cộng xâm lược. Đây là một trong những hành động cho thấy cộng sản rất ác với dân và hèn với giặc. Vậy xin anh cho biết cụ thể hơn về vấn đề quyền biểu tình trong hiến pháp cộng sản hiện nay?
ĐCH: Cơ sở pháp lý để đánh giá về tính hợp pháp của hoạt động biểu tình là Hiến pháp nước CHXHCN VN năm 1992. Điều 69 của Hiến pháp hiện hành quy định: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”.
Mặc dù là “tự do” nhưng việc đi kèm theo nó mệnh đề “theo quy định của pháp luật” khiến người dân lúng túng, do dự khi thực hiện quyền biểu tình, và nhà cầm quyền cộng sản dựa vào đó để phủ nhận quyền biểu tình của công dân trên thực tế.
Hiến pháp 1992 viết công dân có quyền biểu tình “theo quy định của pháp luật”, chứ không đòi hỏi cụ thể là “theo quy định của Luật biểu tình”. Giả sử, nếu Hiến pháp quy định là công dân chỉ có quyền biểu tình theo quy định của Luật biểu tình, thì công dân có quyền chất vấn và phê phán Quốc hội nhà cầm quyền cộng sản là tại sao mấy chục năm rồi mà vẫn chưa ban hành Luật biểu tình?
– Điều 6, Hiến pháp 1992: “Nhân dân sử dụng quyền lực Nhà nước thông qua Quốc hội và Hội đồng nhân dân, là những cơ quan đại diện cho ý chí và nguyện vọng của nhân dân, do nhân dân bầu ra và chịu trách nhiệm trước nhân dân”.
– Điều 53, Hiến pháp 1992: “Công dân có quyền tham gia quản lý Nhà nước và xã hội”.
Như vậy, khi không hoặc chưa có luật nào quy định cụ thể hơn về việc biểu tình, thì có nghĩa là pháp luật không hoặc chưa có hạn chế nào cả, và công dân hoàn toàn có quyền biểu tình, như Hiến pháp cho phép. Chính vì vậy lập luận là vì chưa có luật biểu tình để đàn áp biểu tình của nhà cầm quyền cộng sản chính là vi hiến và ngụy biện.
Tâm Anh: Và để kết thúc, xin anh cho biết một số nhận định chung về phương hướng sắp tới về vấn đề biểu tình tại Việt Nam để quý thính giả có cái nhìn khái quát về quyền cơ bản này?
ĐCH: Vâng ! Thưa chị Tâm Anh !
Nhà cầm quyền cộng sản dùng Luật biểu tình như một vật cản để giới hạn và ngăn cản lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam. Nó chứng tỏ nhà cầm quyền cộng sản sợ 3 điều thông qua biểu tình :
– Sợ nhân dân thông qua biểu tình “phá vỡ” mối quan hệ và hợp đồng bán nước của cộng sản cho Trung cộng.
– Thông qua biểu tình gây áp lực lên nhà cầm quyền cộng sản về mọi mặt kinh tế, xã hội mà đảng muốn mình độc quyền điều hành.
– Sợ nhân dân tập dượt cho một cuộc xuống đường tổng thể lật đổ cộng sản.
Như vậy muốn có tự do và dân chủ thật sư chúng ta phải lấy đúng cái quyền thật sự của con người và những gì đã ghi trong Hiến pháp để làm những gì cộng sản sợ đó là: Biểu tình. Đó cũng là một trong cách thức thể hiện tốt nhất tình yêu của công dân với dân tộc trước thảm cảnh Việt Nam sắp rơi hoàn toàn vào tay Trung cộng.
Xin chào quý thính giả ĐLSN ! Xin chào chị Tâm Anh !

No comments:

Post a Comment