Friday, July 3, 2020

CHIÊU BÀI CHỐNG THAM NHŨNG TRÒ MỊ DÂN NÊN HẠ MÀN

Quan Điểm

Kể từ năm 2011 đến nay đã gần mười năm trôi qua, vở kịch chống tham nhũng do đầu đảng Nguyễn Phú Trọng khởi xướng, đã trải qua rất nhiều cung bậc thăng trầm trong đời sống chính trị Việt Nam. Tuy nhiên, kết quả của nó cũng giống như một làn sương mù trong đêm, sẽ mau chóng tan biến khi ánh bình minh ló dạng từ chân trời. Mời quý thính giả đài ĐLSN theo dõi bài Quan Điểm của LLCQ với tựa đề: “CHIÊU BÀI CHỐNG THAM NHŨNG TRÒ MỊ DÂN NÊN HẠ MÀN sẽ được Hải Nguyên trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.
Cũng như một gánh hát xập xệ, đã đến hồi tan rã, vì vậy mà kẻ viết kịch bản kiêm đạo diễn chống tham nhũng đã lỗi thời với tư duy nhân loại, ca điệu thì nhàm chán, đào kép diễn tuồng như những kẻ vô hồn, khiến cho bộ dạng hóa trang của họ như những tên hề chính trị rẻ tiền, mặc dù kịch bản chống tham nhũng sẽ quyết định tính sống còn của đảng cộng sản.
Thể chế độc tài và tư duy tham nhũng gắn kết với nhau như môi với răng. Môi hở thì răng lạnh mà răng cắn vào môi thì máu đổ thành dòng. Độc tài quyền lực thì đẻ ra tham nhũng, còn tham nhũng thì nuôi dưỡng thể chế độc tài đó là chuyện đương nhiên. Ông chủ “đốt lò” chống tham nhũng như Nguyễn Phú Trọng chắc chắn hiểu mối dây liên kết này từ trước khi ông ta đảm nhiệm chức tổng bí thư đảng csVN. Câu hỏi đặt ra là tại sao Nguyễn Phú Trọng đã biết rõ như vậy nhưng lại vẫn muốn chống tham nhũng? Đánh trống khua chiêng mà không mà không phất cờ thì sẽ không tạo được hiệu ứng phong trào. Ngọn cờ giai cấp vô sản mà csVN đã từng giương cao trước đây, thì nay đã bị các quan chức đương quyền làm cho rách nát vì hai chữ “cộng sản” đúng với cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Giai cấp vô sản giờ đây chính là toàn bộ người dân Việt Nam đang sống trong lầm than, nghèo đói. Ngược lại quan chức cộng sản thì sống trong nhung gấm, giầu sang, không ngừng gia tăng tài sản, của chìm của nổi từ trong nước tràn ra cả nước ngoài, ăn đến mấy đời con cháu cũng chưa hết của. Năm 2011, Nguyễn Phú Trọng lãnh trọng trách tổng bí thư đảng và được trao cho cái cán cờ vô sản và ông ta nhanh chóng tra lá cờ chống tham nhũng vào để phất lên luồng gió với hy vọng tạo sinh khí mới cho đảng. Dĩ nhiên trước đó tổng Trọng không quên xóa sạch dấu vết tham ô ba ngàn tỷ đồng tiền Hồ trong vụ dự án Khu đô thị mới Nam Thăng Long (Ciputra Hanoi International City) vào năm 2002, cũng như rừng phòng hộ Sóc Sơn bị xẻ thịt để lấy đất xây các biệt phủ, mà Nguyễn Phú Trọng có liên đới trách nhiệm khi còn là Bí thư thành ủy Hà Nội.
Sau khi ngọn cờ chống tham nhũng gẫy cán và không mấy có tác dụng, thì vào năm 2016 Nguyễn Phú Trọng đặt hàng một cái lò chống tham nhũng từ Bắc Kinh và trở thành kẻ đốt lò vĩ đại. Đi gặp gỡ cử tri “cò mồi” bất cứ đâu, Nguyễn Phú Trọng đều huyênh hoang tuyên bố “lò đã nóng lên rồi, củi tươi củi khô gì cũng cháy hết”. Tuy nhiên dân chúng Việt Nam lại phát hiện ra rằng nói vậy mà không phải vậy. Ông Tổng chủ Nguyễn Phú Trọng là chuyên gia đốt củi của các đối thủ chính trị, còn củi thuộc phe cánh của ông ta thì đã không bị vào lò mà còn: một là hạ cánh an toàn, hai là được thăng quan tiến chức (chẳng hạn như thảm nạn BOT giao thông, vụ VN Pharma, hay vụ “biệt phủ Yên Bái”, v.v..). Chiêu bài chống tham nhũng của Tổng Trọng chỉ là chiêu bài mỵ dân trong lúc niềm tin vào đảng đã hoàn toàn biến mất trong dân chúng. Ngoại trừ tầng lớp đảng viên và quan chức cấp thấp vẫn còn đang thừa hưởng những những quyền lợi cỏn con như mẩu bánh mì vụn mà đảng bố thí cho họ. Một trong những yếu tố đơn giản nhất trong việc phòng chống tham nhũng theo thông lệ quốc tế và khuyến cáo của Liên Hiệp Quốc cho csVN, đó là minh bạch hóa tài sản các quan chức chuẩn bị chấp chánh và đang đương chức. Dĩ nhiên Nguyễn Phú Trọng là Trưởng ban phòng chống tham nhũng thì phải làm gương đi đầu cho các thuộc hạ noi theo. Tuy nhiên nói theo lối nói của Trọng thì bạch hóa tài sản quan chức là khó khăn, phức tạp, nhạy cảm và đụng chạm đến nhiều vấn đề riêng tư. “Chống ngoại xâm đã khó, chống nội xâm còn khó hơn vì là ta đánh vào ta”, câu nói đây cũng là cách mà đầu đảng Nguyễn Phú Trọng trốn tránh trách nhiệm minh bạch hóa tài sản của chính mình và gia đình ông ta. Khi mà lời đồn thổi từ dư luận rằng Tổng chủ Nguyễn Phú Trọng cũng chính là một tay trùm tham nhũng ngầm, thì hành vi của Nguyễn Phú Trọng nay đã chứng minh đó là sự thật, bởi theo lẽ thường tình thì chẳng ai lại “lạy ông tôi ở bụi này”. Nguyễn Phú Trọng thường rêu rao không có vùng cấm trong việc chống tham nhũng, và đưa ra thành tích hàng lô hàng tá quan tham từ các bộ ngành cho đến tướng tá công an quân đội được mời ra đứng trước vành móng ngựa vinh quang của đảng. Tòa án của đảng tuyên những bản án rất kêu cho quan tham từ hàng chục năm tù, chung thân sau khi quan tham hoàn trả phần lớn số tiền phi pháp cho Bộ chính trị. Ngoại trừ những quan tham nào cứng đầu không diễn theo kịch bản xử án của đảng thì được “tự tử” để đoàn tụ sớm với các đồng chí ma như Hồ, Duẩn dưới âm ty địa ngục. Trong lúc kinh tế nước nhà kiệt quệ vì bầy sâu tham nhũng cộng sản làm thất thoát hàng tỷ Dollar mỗi năm, thì đồng bọn của Nguyễn Phú Trọng bên Bộ Tư Pháp đề xuất đưa số liệu thu hồi tài sản tham nhũng vào danh mục tối mật, để che mắt và cướp đoạt tiền thuế của người dân. Rõ ràng tổng tịch Nguyễn Phú Trọng đã lộ nguyên hình là một tên lừa đảo cấp cao trong chiêu bài chống tham nhũng. Những gì ông ta làm gọi là chống tham nhũng, thì thật ra chính Nguyễn Phú Trọng đang chống lưng cho tham nhũng ngày càng tác oai tác quái nhiều hơn nữa trên mảnh đất nghèo khó này.
Chống tham nhũng chỉ có hiệu quả khi đất nước có tự do, dân chủ, đa nguyên đa đảng, tam quyền phân lập. Màn kịch độc tài chống tham nhũng của csVN nên sớm kết thúc hạ màn cùng với sự cáo chung của chế độ này.
LLCQ

No comments:

Post a Comment