Thứ Hai, 24.08.2015
Với phương tiện truyền thông hiện nay thì toàn bộ sự thật về ngày 19/08/1945 đã được phơi bày trần trụi. Đây cũng là lúc mà toàn dân thấy ra sự dối trá đến bỉ ổi của đảng csVN khi viết bậy, sửa bậy vào Lịch sử của dân tộc.Để tiếp nối chương trình hôm nay qua tiết mục Đất Nước Đứng Lên, mời quý thính giả đài ĐLSN theo dõi bài viết:" TRẢ LẠI CHO LỊCH SỬ NHỮNG GÌ CỦA LỊCH SỬ" của Mai Tú Ân qua sự trình bày của Nguyên Khải.
Lâu nay sử sách luôn dạy học sinh rằng, Đảng đã lãnh đạo nhân dân
đứng lên Tổng khởi nghĩa, giành chính quyền xóa bỏ chế độ thực dân Pháp,
rồi Phát xít Nhật một cổ hai tròng. Nhưng sự thực thì có hai điều quan
trọng không đưa vào sử sách nên đa phần các học sinh không biết. Thậm
chí cả các gs, tiến sĩ giấy cũng ù ù cạc cạc.
Thứ Nhất đó là hoàn toàn không có thực dân Pháp nào trên toàn cõi
Đông Dương cả. Và những người Pháp lúc ấy thì chỉ có những người Pháp
dân sự, đàn bà và trẻ con. Bộ máy cai trị của Pháp, quân đội, cảnh sát,
thuế quan... đều đã tan rã hoàn toàn từ mấy tháng trước. Khi ngày
9/3/1945 Người Nhật bất ngờ tấn công, bắt tù binh và tàn sát đẫm máu tất
cả, đánh sập toàn bộ hệ thống cai trị của Pháp. Chỉ có một số dân sự
Pháp, cùng các đơn vị quân đội thuộc trung đoàn 14eN thuộc địa chạy
thoát sang Lào, Trung Hoa..Toàn quyền Decoux cũng ở trong tù vào thời
điểm Cách Mạng Tháng 8.
Cũng trong thời gian đó, quân đội Nhật đồn trú ở Việt Nam, choáng
váng với 2 quả bom nguyên tử thả xuống nước họ ngày 6 – 9/8 và với lệnh
đầu hàng của Nhật Hoàng Hirohito 15/8/1945. Tất cả lực lượng của Nhật
đều ở trong trại.
Do vậy ngày 19/8/1945 thì không có một người nào trong cái gọi là
Thực dân Pháp và Phát xít Nhật có mặt trên đường phố Hà Nội cả. Và họ
cũng chẳng có trách nhiệm gì. Người Pháp thì đa số vẫn ở trong tù, người
Nhật thì được lệnh cấm trại chờ quân Tàu của Tưởng Giới thạch vào
giải giáp từ vĩ tuyến 16 trở ra và quân Anh giải giáp từ vĩ tuyến 16 trở
vào.
Trong khi sử lề phải dạy học trò không ngượng mồm rằng Đảng đã dẫn
dắt quần chúng cướp chính quyền, lật đổ chế độ thực dân Pháp và Phát xít
Nhật thì lại không hề nói đến một thực tế hiển nhiên khác. Đó là nước
Việt Nam ta đã được độc lập trước đó rồi. Ngày 11/3/1945 được người
Nhật, sau khi lật đổ chế độ thực dân Pháp, chính thức trao trả độc lập
cho Việt Nam thì Hoàng Đế Bảo Đại đã làm lễ tế tổ tông và tuyên cáo Độc
Lập ra toàn cõi.
Tên nước là Đế Quốc Việt Nam, thống nhất ba miền làm một. Đây là một
nền độc lập với thể chế nghị viện và Hoàng gia chỉ là hình thức kiểu như
của các nước Nhật, Anh quốc, Thái Lan. Cũng nói thêm đây chính là lúc
đất nước Việt Nam được độc lập với tất cả lãnh thổ QG rộng lớn nhất, bao
gồm cả Hoàng Sa... điều mà khó có chính quyền nào sau này tự hào hơn
được.
Lá cờ chính thức là Cờ Quẻ Ly (hình) tiền thân của các lá Cờ Vàng ba
sọc đỏ, cờ chính thức của ba chế độ không CS sau này như: Quốc Gia Việt
Nam 1949 – 1955, Đệ Nhất Cộng Hòa 1955-1963 và Đệ Nhị Cộng Hòa
1963-1975.
Về vị Thủ Tướng đầu tiên của chính quyền này thì thoạt đầu vua Bảo
Đại đã mời nhà chí sĩ Ngô Đình Diệm đứng ra lập chính phủ nhưng ông Diệm
đã từ chối, và nhà sử học Trần Trọng Kim đã đứng đầu một chính phủ gồm
toàn những trí thức, học giả danh tiếng thời đó.
Quan hệ với nước Nhật thì bị cho là bù nhìn cho Nhật nhưng kể cả
Hoàng Đế Bảo Đại cho tới chính phủ TTK thì đều không thân thiện với
người Nhật, mặc dù điều kiện duy nhất mà người Nhật đặt ra, là ở trong
Khối Đại Đông Á. Nên mặc dù Nhật đã trao hoàn toàn độc lập nhưng đáng
tiếc chính phủ Đế Quốc Việt Nam lại từ chối thành lập Bộ Quốc Phòng, từ
chối thành lập quân đội quốc gia. Không có quân đội, Đế Quốc Việt Nam
sụp đổ chỉ bởi một nhóm cơ hội CS.
Và đấy cũng là điểm yếu căn bản của nền độc lập này, vì ngày
19/8/1945 khi nhân dân Hà Nội tổ chức diễn hành để chào mừng độc lập.
Bỗng có lá cờ đỏ sao vàng buông xuống từ mặt tiền, một đôi trai gái giật
micro và kêu gọi ủng hộ Việt Minh. Xin thưa rằng trong không khí những
ngày sục sôi đó thì treo lá cờ nào, lên diễn đàn nói gì thì cứ nói.
Chẳng ai bắt tội cả. Đoàn người sau mít tinh đã kéo đến tòa nhà Bắc Bộ
Phủ. Khâm sai đại thần Phan Kế Toại đi vắng, đội lính lệ mở cửa cho một
số đông người vào cửa chính đưa thư đòi giải tán.
Ấy thế mà sau này sử dậy, rồi có cả hình chụp là nhân dân đã ùn ùn
trèo qua hàng rào sắt. Có lẽ những tay thợ chế lịch sử Đảng CS sau này
đã bê nguyên si hình ảnh cuộc tấn công cung điện Mùa Đông bên Nga cho nó
có vẻ hùng tráng, đầy tính Cách Mạng, cho nó có vẻ như phá ngục
Bastille chăng?
Tóm lại đó là một cuộc CM chẳng ai chết, không có một phát đạn nào.
Và chỉ diễn ra thành công ở duy nhất ở Hà Nội khi mà ông Hồ Chí Minh
cùng các đầu lãnh còn không ngờ tới thành công này vì vào ngày 19 đó
họ còn ở tuốt trên rừng. Và chỉ sau khi nhận được tin báo thành công,
thì các đầu lĩnh mới vào Hà Nội, ở nhờ nhà bà địa chủ Nguyễn Thị Năm,
người sau này bị xử bắn trong vụ Cải Cách Ruộng Đất. Còn tại kinh đô Huế
thì mặc dù không có lính bảo vệ vì có một số lính ngự binh thì rút vào
thành để bảo vệ Hoàng Gia nhưng CM cũng không nổ ra và Kinh Đô cũng
không bị thất thủ.Trong khi chẳng có ai bên Cách Mạng đến gõ cửa thành
Ngọ Môn thì Hoàng Đế Bảo Đại qua cận thần Phạm Khắc Hòe,do Việt minh
cài vào, đã gửi điện mừng và mời phái đoàn chính phủ ở Hà Nội vào Huế
để nhận đầu hàng, ấn kiếm. Và thế là vua Bảo Đại, đã tự nguyện trở thành
vị vua cuối cùng của triều đại Nguyễn lừng lẫy khi ra chiếu tuyên bố
thoái vị ngày 24/8/1945.
Ngày 2/9/1945, ông Hồ Chí Minh đã nhân cơ hội đọc tuyên ngôn độc
lập, khai sinh ra nước VNDCCH. Tất cả đều xuất phát từ một cuộc tuần
hành bình thường, một cuộc chiến của những người cướp chính quyền mà
không có đối thủ nào để được coi là thành công vẻ vang.
Mai Tú Ân
No comments:
Post a Comment