Kính thưa quý thính giả, kể từ cơn đại dịch Vũ Hán, uy tín của
đảng CSTQ suy giảm tệ hại trên vũ đài công pháp quốc tế. Đây là thời
điểm thuận tiện nhất để Việt Nam kiện Trung Quốc tại một pháp đình quốc
tế và xác nhận chủ quyền của nước ta tại Biển Đông cũng như Hoàng Sa và
Trường Sa. Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình luận của Trần Hoàng Cương với tựa đề: “Đã đến lúc Việt Nam và ASEAN thách thức Bắc Kinh ở Biển Đông”_ sẽ được Song Thập trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối nay.
Một số nhà quan sát cho rằng việc Trung Quốc ngày 18/4 lập hai “khu”
mới trực thuộc “thành phố Tam Sa”, đặt trụ sở tại đảo Phú Lâm (Woody
Island) trên quần đảo Hoàng Sa “chỉ mang tính biểu tượng”. Tuy nhiên,
bài viết mới đây của Sáng kiến minh bạch hàng hải châu Á (AMTI) thuộc
Trung tâm nghiên cứu chiến lược (CSIS) ngày 12/5 cho rằng động thái này
sẽ cải thiện việc quản lý hành chính và thúc đẩy các chính sách mới của
Trung Quốc về Biển Đông.
Bởi vì Trung Quốc gia tăng mở rộng sự hiện diện về mặt hành chính
trên Biển Đông một cách âm thầm, nên ẩn giấu phía sau là những hậu quả
thực sự cho các quốc gia tranh chấp khác. Các “khu” mới sẽ cung cấp các
nguồn lực xây dựng và thực thi chính sách bổ sung cho “thành phố Tam
Sa”, giúp những người lãnh đạo Trung Quốc theo đuổi các chủ trương cụ
thể.
“Thành phố Tam Sa” và các tổ chức hành chính trực thuộc nằm trên
tuyến đầu trong mặt trận biển Đông của Trung Quốc. Chính vì vậy, “thành
phố” này chịu trách nhiệm hằng ngày đều phải thúc đẩy lợi ích về lãnh
thổ của Trung Quốc. Việc tăng cường quy mô hành chính cho “Tam Sa” sẽ
nâng cao vị trí tổng thể của Trung Quốc trên vùng biển này.
Vì vậy, các quốc gia có tranh chấp với Trung Quốc ở biển Đông, đặc
biệt là Việt Nam, cần phải chú ý “nhất cử nhất động” trong chính sách
bành trướng của Bắc Kinh.
Hành động của Trung Quốc và phản ứng từ các nước trong khu vực cũng
như từ các nước bên ngoài, trong đó có Mỹ và Australia, khiến khu vực
Biển Đông trở nên đặc biệt căng thẳng.
ASEAN phải làm gì?
Mặc dù ưu tiên hàng đầu của ASEAN là xử lý đại dịch COVID-19, nhưng
10 nước thành viên phải cảnh giác trước các hành động ngày càng hung
hăng của Trung Quốc trên Biển Đông.
Tất cả các thành viên ASEAN phải hợp tác để thúc đẩy sự đoàn kết và
thống nhất nội khối. Việc Philippines lên án hành động của tàu Trung
Quốc đâm chìm tàu đánh cá Việt Nam là một khởi đầu mới. Tất cả các nước
ASEAN phải cùng lên án mọi hành động gây hấn của Trung Quốc.
Việt Nam và ASEAN, cùng với các đối tác khác có chung tầm nhìn về an
ninh và ổn định khu vực, nên xây dựng khả năng răn đe dựa trên sức mạnh
của chính mình, hợp tác quốc tế và sẵn sàng chiến đấu.
Indonesia, nước đóng vai trò “thủ lĩnh” của ASEAN và không phải là
bên tranh chấp, nhưng vẫn là nạn nhân trong chiến lược bành trướng của
Trung Quốc thời gian gần đây. Indonesia đã bày tỏ quan ngại nghiêm trọng
và kêu gọi tất cả các bên kiềm chế.
Vì vậy, các nước ASEAN nên tạm gác các tranh chấp riêng của mình với nhau để xây dựng sự đồng thuận mới của ASEAN.
ASEAN phải ngồi vào “ghế lái” trong tất cả các sáng kiến an ninh khu vực, lấy luật pháp quốc tế như UNCLOS làm nền tảng.
Trung Quốc hiện đang phải đối mặt với làm sóng phản ứng dữ dội toàn
cầu do khủng hoảng COVID-19. Suy thoái toàn cầu và sự cạnh tranh
Mỹ-Trung có thể làm suy yếu vị thế toàn cầu của Trung Quốc.
Thời gian tới, Trung Quốc sẽ chưa “hạ nhiệt” quyết tâm bành trướng
Biển Đông và có thể cố kéo dài các cuộc đàm phán COC trong vài năm. Đoàn
kết ASEAN là cách duy nhất để chống lại một Trung Quốc quyết đoán trên
Biển Đông.
Năm 2020, Việt Nam đảm nhận vai trò là Chủ tịch ASEAN và là ủy viên
không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc. Trung Quốc nhận thức
được rằng càng gây sức ép với Việt Nam, Hà Nội sẽ càng ngả hơn về phía
Mỹ.
Tuy nhiên, Trung Quốc cũng tin rằng nếu có thể đe dọa Việt Nam, họ có
thể thao túng cả ASEAN và buộc Mỹ đứng ngoài vấn đề Biển Đông.
Việt Nam nên theo đuổi đổi mới thể chế quốc gia và khu vực, tránh
xa “ngã tư” ý thức hệ, nơi mà quốc gia này phải lựa chọn giữa Mỹ và
Trung Quốc, để đạt được tăng trưởng kinh tế bền vững và khả năng ứng phó
chiến lược mạnh hơn.
Khi Việt Nam cố gắng giảm phụ thuộc vào Trung Quốc trên nhiều mặt
trận, đồng thời bảo vệ chủ quyền và lợi ích sống còn của mình ở Biển
Đông, Việt Nam cần đưa tranh chấp Biển Đông ra các diễn đàn của Liên hợp
quốc hoặc có thể lựa chọn việc khởi kiện Trung Quốc ra Toà án quốc tế.
Việt Nam cần thúc đẩy tiến trình đối thoại để tiến tới có một COC
ràng buộc về mặt pháp lý, dựa trên các quy tắc của Công ước LHQ về Luật
Biển (UNCLOS) năm 1982, bảo đảm tự do hàng hải và tự do hàng không trên
Biển Đông.
Với tư cách là chủ tịch của ASEAN năm nay, Việt Nam cần hợp tác chặt
chẽ với Indonesia (lãnh đạo thực tế của ASEAN), hướng tới mong muốn đoàn
kết và đạt được lập trường chung ASEAN trong các cuộc đàm phán về Bộ
quy tắc ứng xử (COC) với Trung Quốc./.
No comments:
Post a Comment