Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người cộng
sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt
những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ
hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình
bày của Khánh Ngọc.
Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Thực trạng tham nhũng tràn lan và sự ăn chơi, tiêu pha, suy đồi cùng
cực trong hệ thống chính trị hiện nay thường làm cho nhiều người có cảm
giác tiếc nuối thời kì cách đây khoảng 30 năm trở về trước. Thời đó ở
miền Bắc, cũng như ở miền Nam sau 1975, thực sự rất ít khi chúng ta biết
hay nhìn thấy những cảnh ăn chơi, sa đọa, xây cất biệt thự nguy nga của
các cán bộ, công chức cấp cao cộng sản. Lúc đó chúng ta không thể thấy
một tên lãnh đạo cấp cao nào, dù là tổng bí thư hay chủ tịch nước, đi xe
Mercedes. Đó là sự khác biệt rõ ràng giữa hai thời kì, không ai có thể
phủ nhận. Nhưng thưa anh chị em, nếu chúng ta tiếc nuối thì hoàn toàn
không nên bởi về bản chất, hai thời kì đó đều là hệ quả của cùng một bản
chất chính trị độc tài, độc đảng; đều cùng phục vụ cho một mục đích duy
nhất là quyền lợi tối cao của bọn cầm quyền độc đảng, độc tài cộng sản.
Ngoài ra, mặc dù trước đây bọn cầm quyền chóp bu không có những tài sản
khổng lồ như hiện nay, nhưng bọn chóp bu cầm quyền cộng sản luôn luôn
hưởng một cuộc sống vô cùng thanh bình, phú túc, thừa mứa về vật chất so
với tầng lớp dân thường và các cán bộ trung cấp. Chúng ta đừng quên,
khi người dân miền Bắc đang thiếu ăn, chết đói thì bữa ăn của Hồ luôn
luôn phải có 4-5 món ăn khác nhau thuộc loại “sơn hào hải vị”. Hay khi
người dân Hà Nội phải xếp hàng cả đêm mới có thể mua được một vài lạng
thịt lợn cho cả tháng thì các cửa hàng đặc biệt tại Vân Hồ, Nhà Thờ, Tôn
Đản luôn tràn ngập các loại thịt bò, phô-ma, rượu vang Pháp để sẵn sàng
cung cấp cho các cán bộ cấp cao của đảng Hồ-Tàu.
Trong thời kì phải dùng máu thịt của nhân dân để xâm chiếm miền Nam,
quyết tâm độc tôn quyền lực trên cả hai miền Nam-Bắc, bọn chóp bu cộng
sản hiểu rằng không thể huy động được người dân ra chiến trường một khi
người dân nhìn thấy rõ bọn chúng hàng ngày hưởng một cuộc sống khác
biệt, xa hoa gấp vạn lần nhân dân. Vì vậy, từ Hồ cho tới các thành phần
chóp bu khác đều luôn phải đóng giả là những kẻ thanh liêm, khắc khổ mỗi
khi xuất hiện trước công chúng. Kì thực, tất cả bọn chúng và gia đình
bọn chúng luôn được hưởng những chế độ ưu đãi về vật chất, tinh thần vô
cùng đặc biệt gấp nhiều lần so với dân thường. Tuy nhiên, do nền kinh tế
của “hệ thống xã hội chủ nghĩa” đều thiếu thốn, yếu kém hơn rất nhiều
so với kinh tế của “hệ thống tư bản chủ nghĩa”, vì vậy đời sống xa hoa
của bọn chóp bu cộng sản trước đây cũng không hơn nhiều đời sống của
người dân thuộc tầng lớp trung lưu, thượng lưu trong các xã hội tư bản.
Ngày nay, do nhu cầu giành độc tôn quyền lực trên đất nước Việt Nam
không còn nữa. Bọn chóp bu cộng sản ngày nay cũng không còn nhu cầu phải
cảnh giác, phát động chiến tranh để chống lại các thế lực bên ngoài.
Bởi, đối với các nước tư bản, bọn cầm quyền chóp bu đảng Hồ-Tàu đã cam
kết “làm bạn với tất cả các nước”, sẵn sàng mở cửa cho mọi nhà tư bản
ra-vào Việt Nam để làm ăn miễn là không đụng chạm tới quyền lực chính
trị độc tôn của bọn chúng; riêng đối với Trung Cộng, kể từ Hội nghị
Thành Đô 1990, bọn chóp bu đảng Hồ-Tàu đã cam kết qui phục, chấp nhận đi
theo mô hình Bắc Kinh và tạo điều kiện dễ dàng cho Bắc Kinh trong các
tham vọng bá quyền trong vùng Đông Nam Á.
Với những lí do chính yếu như thế, bọn chóp bu Hồ-Tàu ngày nay, nói
chung, hoàn toàn không còn nhu cầu phải đóng giả là những kẻ khổ hạnh,
khắc kỉ để xua nhân dân ra chiến trường xả thân như trước đây. Cùng với
sự gia tăng, bùng nổ về vật chất, lợi nhuận của toàn xã hội khi được cho
phép kinh doanh, làm ăn theo kiểu tư bản, tất cả mọi tầng lớp chóp bu
của đảng Hồ-Tàu bỗng chốc trở nên vô cùng giàu có vì, với quyền lực độc
tài, chúng có thể thao túng, khai thác mọi nguồn lực, mọi thành phần
kinh doanh trong xã hội cho quyền lợi riêng của bọn chúng. Chính vì thế
trong thời gian gần đây chúng ta đã thấy nổ ra rất nhiều vụ án tham
nhũng có những mức độ vô cùng khủng khiếp về số lượng tiền bạc bị vơ
vét, biển lận và dính dáng tới mọi thành phần từ Bộ chính trị cho tới
các tướng, tá trong cả công an lẫn quân đội. Nhưng sự bộc lộ các vụ án
tham nhũng này không nhằm mục đích chống tham nhũng, đây chỉ là biểu
hiện tham vọng của một kẻ muốn hồi phục cái ‘thanh danh’ giả mạo ngày
xưa của đảng Hồ-Tàu hòng tiếp tục duy trì cái chế độ chính trị tàn độc
hiện nay. Tuy nhiên, đó là một tham vọng vô vọng bởi thời đại ngày nay
không cho phép dễ dàng lừa dối dân chúng như xưa kia. Hơn nữa, căn bệnh
đe dọa sự tồn vong của chế độ cộng sản Việt Nam không chỉ nằm trong lĩnh
vực tham nhũng.
Như nhiều anh chị em và quí vị đã biết, trong chưa đầy một tuần lễ
mới đây, chúng ta đã chứng kiến hai vụ bạo động nhắm vào hai lực lượng
công an và quân đội hiện hành. Ngày 12 tháng Sáu, tại thành phố Biên
Hòa-Đồng Nai, một toán xã hội đen có tên “Giang 36” đã truy đuổi, tấn
công một nhóm công an trung và cao cấp thuộc lực lượng cảnh sát trật tự
và cảnh sát chống bạo động 113. Chỉ ba ngày sau, ngày 15 tháng Sáu, tại
Long An, một quân nhân mang quân hàm Thiếu úy đã dùng súng AK bắn thẳng
vào các đồng đội, hạ sát chính thủ trưởng của mình.
Một chế độ chính trị ngày càng bị nhân dân căm hờn, ghét bỏ và trong
nội bộ luôn tiềm ẩn các yếu tố nghi kị, thù hằn, tiễu trừ lẫn nhau là
một chế độ tất yếu phải thay đổi.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
23/06/2019
No comments:
Post a Comment