Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người cộng
sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt
những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ
hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình
bày của Tâm Anh
Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Trong suốt quá trình nắm quyền độc tài, độc tôn từ năm 1954 trên miền
Bắc Việt Nam và trên cả hai miền Nam-Bắc từ năm 1975 đến nay của đảng
Hồ-Tàu, chúng ta thấy chỉ duy nhất một lãnh đạo và một lần duy nhất ban
lãnh đạo chóp bu của đảng Hồ-Tàu dám chống lại Trung Cộng. Đó là Lê
Duẩn, Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam, trong giai đoạn 1976-1986. Còn
lại tất cả các chóp bu cộng sản khác từ Hồ, Đồng, Chinh, Giáp tới Trọng
ngày nay đều nhất mực quị lụy và tuân phục quan thầy Bắc Kinh cộng sản.
Tuy nhiên, lí do chính khiến Lê Duẩn dám đương đầu, chống lại Bắc
Kinh không xuất phát từ một viễn kiến yêu nước, thương nòi mà chỉ là kết
quả của một tham vọng quyền lực cá nhân và sự tính toán sai lầm về
chính trị. Sau khi thôn tính được Việt Nam Cộng Hòa và sau khi Hồ đã
chết, Lê Duẩn muốn biến mình trở thành một lãnh tụ xuất chúng vượt lên
tất cả các đồng bọn cộng sản khác. Đây chính là một động cơ đẩy Lê Duẩn
đi tới các phiêu lưu về đối ngoại với Hoa Kì, Trung Cộng. Đối với Hoa
Kì, Lê Duẩn tỏ thái độ ngạo mạn, kẻ cả đòi phải bồi thường chiến tranh
trước khi nói đến thiết lập quan hệ. Đối với Trung Cộng, quan thầy Bắc
Kinh đóng vai trò trọng yếu giúp cho đảng Hồ-Tàu trong hai cuộc chiến
chống Pháp và cuộc chiến tiến chiếm Việt Nam Cộng Hòa, Lê Duẩn cũng thể
hiện cao ngạo, vô ơn vì cho rằng đã có Nga-Sô đứng sau hỗ trợ. Tuy
nhiên, Lê Duẩn và bộ sậu đã không đủ thông tin, không đủ trí tuệ và lòng
yêu nước để nhận ra bàn cờ chính trị thế giới đương thời đã và đang xảy
ra những biến đổi bất lợi cho Việt Nam và cho chính quyền lực của Lê
Duẩn cùng bộ sậu. Chính vì lẽ đó, Lê Duẩn và bộ sậu đã phải nhận một
“một bài học” đích đáng từ Bắc Kinh với cái giá bằng xương máu, sinh
mạng của hàng vạn người dân Việt Nam. Những chính sách đối ngoại, đối
nội của Lê Duẩn và đồng bọn đã đưa Việt Nam lún sâu vào một cuộc khủng
hoảng toàn diện, thiếu ăn, chết đói thảm khốc trên toàn Việt Nam từ 1975
kéo dài cho tới cuối thập niên 1990.
Thưa anh chị em và quí vị, chúng ta cần phải nhắc lại hiện tượng Lê
Duẩn trong thời điểm hiện nay để chúng ta tránh cho dân tộc mắc lại
những đau thương, lừa mị trong lịch sử.
Ngày nay, tất cả chúng ta đều đã rõ, một trong những sai lầm lớn nhất
và cũng là một trong những tội ác lớn nhất của đảng Hồ-Tàu là đã kết
thân, cam kết làm đồng minh, làm đàn em, làm người bạn vàng với tập đoàn
lãnh đạo cộng sản Bắc Kinh. Sai lầm và tội ác này của đảng Hồ-Tàu đã
khiến Việt Nam chúng ta luôn bị lệ thuộc, rập khuôn lại một trong những
chế độ chính trị tàn ác, dã man nhất trong lịch sử nhân loại; khiến cho
khả năng nước Việt Nam chúng ta trở thành một tỉnh lị của Trung Cộng
đang ngày càng rõ rệt hơn. Do đó, chống Trung Cộng, tìm cách thoát khỏi
Trung Cộng đang và sẽ mãi mãi là một vấn đề gây thổn thức trong tâm
khảm của tất cả những người Việt Nam chúng ta, trừ một thiểu số bọn chóp
bu ngoan cố bán nước cầu vinh.
Tuy nhiên, như trường hợp Lê Duẩn, tinh thần, thái độ chống Trung
Cộng chưa đủ để trở thành người yêu nước, thương dân thực thụ. Có khi
hoàn toàn ngược lại, một người hô hào chống Trung Cộng lại rất có thể là
kẻ có dã tâm muốn tiếp tục trói buộc, nô lệ dân ta thêm nữa.
Ngày nay chúng ta đã thấy rõ, Lê Duẩn quay ra chống quan thầy Bắc
Kinh nhưng lại chạy theo quan thấy Nga-Sô cũng chỉ là một chế độ độc tài
toàn trị cộng sản hết sức dã man, thô bạo.
Trong những năm tháng gần đây, đặc biệt trong sự kiện Bãi Tư Chính
vừa qua, chúng ta thấy hệ thống tuyên giáo của đảng Hồ-Tàu đã có những
thay đổi giọng điệu khá rõ rệt trước vấn đề Trung Cộng xâm lấn Việt Nam.
Bọn chúng đã cho phép nhiều báo chí chính thống chỉ đích danh Trung
Cộng là kẻ gây hấn; chúng còn cho phép nhiều bài báo, nhiều cuốn sách,
nhiều cuộc phỏng vấn lên án nặng nề Trung Cộng được xuất bản công khai.
Những biến đổi này đã khiến không ít người trong chúng ta cảm thấy hi
vọng, thêm phần tin tưởng vào một sự thay đổi nào đó từ thượng từng
chính trị đối với Trung Cộng.
Nhưng qua trường hợp Lê Duẩn, chúng ta cần phải hết sức thận trọng và
cảnh giác. Chưa kể tới các thủ đoạn đóng kịch, giả bộ chống Trung Cộng
để xoa dịu dư luận, mua thêm thời gian cho sự tại vị của bọn chóp bu.
Khả năng hoàn toàn có thể một lúc nào đó sẽ có những kẻ dùng ngọn cờ
“chống Trung Cộng” nhằm huy động sự ủng hộ cho tham vọng thâu tóm quyền
lực độc tôn của riêng chúng. Và dân ta lại một lần nữa phải đổ máu để
tiếp tục bị làm nô lệ.
So với thời Lê Duẩn, ngày nay không còn Nga-Sô nữa, chiến tranh lạnh
cũng đã chấm dứt, nhưng bàn cờ chính trị thế giới vẫn luôn đa dạng và
phức tạp, mưu đồ tư lợi cá nhân vẫn luôn tồn tại.
Thưa anh chị em và quí vị, tới đây chúng ta cần phải chia sẻ một kết luận rằng:
Con đường đầy đủ nhất, đúng đắn nhất cho đất nước ta chỉ có một, đó là: Chống Trung Cộng bằng một lộ trình dân chủ hóa đất nước.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
28/07/2019
No comments:
Post a Comment