Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Những ngày này, nếu chỉ nhìn vào khung cảnh trang hoàng tại các đường
phố tại Hà Nội hay Sài Gòn, chúng ta ai cũng có một cảm giác rằng chế
độ cộng sản hiện nay đang được dân chúng hết sức ủng hộ. Nơi đâu cũng
thấy cắm cờ đỏ sao vàng và các biểu ngữ ca ngợi ngày 2 tháng 9. Trước
cửa mỗi tư gia tại mặt tiền các phố xá, thậm chí trong các ngõ hẻm cũng,
đều thấy có cờ đỏ sao vàng được treo từ trước ngày 2 tháng 9.
Nhưng, như nhiều anh chị em và quí vị đã biết, việc cờ đỏ sao vàng
được treo đồng loạt khắp nơi như thế chỉ là hình thức bề ngoài được thực
hiện có tính cưỡng bức.
Trên thực tế từ nhiều năm nay, người dân tại các khu phố, thôn xóm và
chủ quản tất cả các công sở, từ thành thị tới nông thông, từ miền xuôi
tới miền ngược, đều bị đốc thúc phải treo cờ đỏ sao vàng vào tất cả các
ngày lễ.
Đốc thúc việc treo cờ này đã được giao tới tận các chi bộ cộng sản cơ
sở, và được giao tới tận các tổ dân phố thực hiện có sự giám sát, đánh
giá, đối chiếu để xếp hạng thi đua trong khu vực phường, xã, thôn, xóm.
Qua tiếp xúc, tìm hiểu với những người được giao nhiệm vụ đốc thúc,
nhắc nhở người dân treo cờ chúng tôi được biết rất nhiều sự thật đáng
ngạc nhiên, thú vị.
Thứ nhất, chắc chúng ta không thể ngờ được rằng việc treo cờ này cũng
là một hình thức để những người liên quan có thể tham nhũng, đục khoét
công quĩ. Giới lãnh đạo phường xã đã có sáng kiến khoan lắp cố định các
giá cắm cờ vào mặt tường của mọi nhà để người dân dễ dàng, nhanh chóng
trương ngay được lá cờ lên cho đủ số lượng. Nhưng việc mua giá cắm cờ và
lắp đặt đã trở thành một cách để giới lãnh đạo xã phường tham nhũng.
Chúng tôi được biết có phường, riêng chi phí để mua và lắp đặt khoan giá
cắm cờ đã được dự toán và thanh toán lên tới vài trăm triệu đồng.
Thứ hai, những người đi thúc giục người dân cắm cờ cho chúng tôi
biết, tuyệt đại đa số dân chúng đều buộc phải treo cờ cho xong việc để
khỏi bị phiền hà. Những người đi thúc giục, nhắc nhở người dân treo cờ
cũng đều cảm thấy phải làm một công việc miễn cưỡng, chẳng có gì hay ho
cả. Câu cửa miệng để khỏi bị người dân khinh ghét là thường phải nói:
“Thôi, xin ông bà (anh chị) treo giúp cho tôi hoàn thành nhiệm vụ.”
Từ sự miễn cưỡng và khó chịu trong việc treo cờ đỏ sao vàng như thế
đã dẫn tới nhiều trường hợp treo cờ đỏ sao vàng rất đặc biệt. Có những
lá cờ đỏ treo là là, ủ rũ ngay sát mặt đất; có những lá cờ đỏ sao vàng
được cắm chìa ra từ một cầu tiêu lộ thiên; và có nhiều lá cờ đỏ sao vàng
được treo song hành với các đám giẻ lau nhà, quần áo, đồ lót.
Đi sâu tìm hiểu thêm trong dân chúng, chúng ta không chỉ gặp sự thờ
ơ, treo cờ cho xong chuyện; nhiều người còn rất khó chịu với việc cắm cờ
đỏ sao vàng có tính ép buộc giả trá này.
Như chúng ta đã rõ, có những người không chỉ âm thầm khó chịu, dị
ứng, phản đối việc treo cờ đỏ sao vàng, trong xã hội hiện nay đã có
những người trẻ đã bày tỏ công khai thái độ đối lập, chống đối lá cờ đỏ
sao vàng.
Điển hình gần đây nhất là chị Huỳnh Thục Vi tại miền Trung Nam Bộ đã
công khai xịt sơn bẩn lên lá cờ đỏ sao vàng. Khi được hỏi lí do nào đã
đưa tới hành động mạnh mẽ này, chị Vi đã dõng dạc trả lời trước công
luận thế này:
“Tôi xịt sơn lên lá cờ để biểu đạt quan điểm rằng, tôi chống lại lá
cờ của các ông, chúng tôi chống lại mọi biểu tượng, mọi ý nghĩa của biểu
tượng đó, và tôi chống lại việc các ông là những người cộng sản đã cai
trị trên đầu trên cổ người dân một cách độc đoán.”
Không chỉ phản đối, khinh thị lá cờ đỏ sao vàng, chị Huỳnh Thục Vi,
cũng giống như anh Nguyễn Viết Dũng tại Nghệ An cách đây vài năm, còn
công khai tôn vinh lá cờ vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa. Chị Vi đã
tự may nhiều cờ vàng và các trang phục, áo, nón, cà-vạt phỏng theo lá
cờ vàng Việt Nam Cộng Hòa để tặng và bán cho nhiều người Việt Nam.
Chúng tôi đã tiếp xúc với một số cán bộ đang làm việc trong nghành
tuyên giáo cộng sản để thăm dò ý kiến của họ về hiện trạng trái ngược
hiện nay quanh lá cờ đỏ sao vàng. Những người được thăm dò đã cho chúng
tôi biết ý kiến với nội dung chính như sau:
“Cưỡng bức treo cờ đỏ sao vàng đồng loạt không phải là một việc đắc
nhân tâm. Nhưng chẳng còn cách nào hay hơn để làm ra vẻ chế độ này vẫn
còn vững vàng. Trong giới lãnh đạo cao nhất hiện nay cũng chẳng còn ai
tin tưởng, ngưỡng mộ, tôn trọng gì chế độ này nữa đâu. Các anh không
thấy là gần đây còn có một biểu ngữ to lớn trương ngay giữa một phố lớn
tại trung tâm Hà Nội với dòng chữ rõ ràng thế này:
‘MỪNG NGÀY MẤT CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH’
Không chắc đây là do nhầm lẫn hay cố ý, nhưng biểu ngữ này đã nói
công khai rằng: nhân dân phải ăn mừng, phải chia vui khi Hồ Chí Minh
không còn sống nữa.”
Hồ chính là kẻ đã sinh ra chế độ độc tài cộng sản Việt Nam hiện nay.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
02/09/2018
Tiến Văn
Tiến Văn
No comments:
Post a Comment