Đảng CSVN chưa bao giờ bênh vực quyền lợi của nhân dân lao động. Từ thủa khai sinh, đảng chị lợi dụng chiêu bài nhân dân lao động để làm giàu cho bè phái tư bản đỏ của đảng mà thôi. Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Phạm Đình Trọng với tựa đề: “Giầu xổi chông chênh bám víu quyền lực tha hoá” sẽ được Nguyên Khải trình bày để kết thúc chương trình phát thanh DLSN tối hôm nay.
Phạm Đình Trọng
Từ
khi Luật Đất Đai có điều công hữu hoá mảnh đất riêng máu thịt của người dân “Đất
đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước đại diện chủ sở hữu”, điều 5 Luật Đất Đai
năm 2003 và điều 53, Luật Đất Đai năm 2013, đã làm xuất hiện một lớp người giầu
xổi khá bạo liệt. Giầu bất thường, đột xuất, mau lẹ đến kinh ngạc, đến khó tin.
Nhưng giầu xổi cũng bộc lộ rất rõ sự chông chênh, bấp bênh, phập phù, bất ổn
khó lường cho người giầu xổi và cho cả xã hội.
Hầu
hết người giầu xổi chỉ thấy tài sản đồ sộ mà không thấy hình hài nhân cách. Chỉ
thấy con người trọc phú, không thấy con người nhân văn. Sức mạnh làm nên hình
hài nhân cách, làm nên tầm vóc một con người cũng như làm nên sự vững mạnh trường
tồn của một xã hội, một đất nước là sức mạnh văn hoá, sức mạnh nhân văn, chứ
không phải sức mạnh quyền lực và sức mạnh đồng tiền.
Giầu
xổi vì làm giầu không căn cơ, không đàng hoàng, không chính đáng. To gan đạp
lên cả luật pháp để làm giầu. Nhưng là thứ giầu được ngày nào biết ngày nấy.
Nay giầu, mai tội.
Làm giầu bằng thúc đẩy sự tha hoá, hư hỏng, tán tận lương tâm con người của nhiều quan chức nhà nước từ quan chức phường xã tới quan chức chính phủ, biến nhiều bộ máy quyền lực trở thành băng nhóm mafia đích thực nhưng được bộ máy tuyên truyền bình thường hoá gọi là nhóm lợi ích.
Kẻ giầu xổi như Quyết Còi, Trịnh Văn Quyết, chủ doanh nghiệp FLC còn là kẻ phản bội tổ quốc, tiếp tay cho Tàu cộng cướp Biển Đông.
Thực chất quân đội và công an Việt Nam trong nhà nước cộng sản là: “Công an nhân dân còn đảng còn mình” và “Quân đội ta trung với đảng”. Quân đội và công an chỉ để bảo vệ đáng. Vì vậy quân đội bám bờ, ngư dân bám biển. Biển Đông vẫn còn là biển Việt Nam chỉ nhờ những cột mốc chủ quyền sống là người dân Việt Nam chài lưới ở Biển Đông.
Một cán bộ huyện uỷ Mường Lay giữa núi rừng Lai Châu, chiều chiều ngồi thái cây chuối nuôi lợn làm kinh tế gia đình. Nhờ “Đất đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước đại diện chủ sở hữu”, ông cán bộ huyện uỷ Mường Lay Lê Thanh Thản bỏ dao thái chuối đi làm kinh tế từ đất đai, nhanh chóng phất lên thành chủ doanh nghiệp Mường Thanh.
Trong những tên tuổi giầu xổi, Mường Thanh chỉ tầm tầm bậc trung mà những quyền lực lãnh đạo quốc gia rầm rập, nối nhau bỏ nhiệm sở nhà nước hớn hở đến trụ sở Mường Thanh kìn kìn như trảy hội. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng, Phó thủ tướng Vương Đình Huệ, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam, Phó Thủ tướng Trịnh Đình Dũng, Bộ trưởng Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng… thăm đi thăm lại Mường Thanh nhiều lần.
Trong lần trở lại doanh nghiệp Mường Thanh của ông giầu xổi Lê Thanh Thản, đảng trưởng cộng sản Nguyễn Phú Trọng hớn hở reo lên: Lần này lại đến Phương Đông/ Tình sâu nghĩa nặng mặn nồng Mường Thanh! Tiếng reo mừng rỡ, vui sướng như được trở lại nhà mình đủ thấy quyền lực nhà nước và quyền lực đồng tiền gần gũi, gắn bó với nhau như thế nào. Những người ở vị trí quốc gia nhưng không đủ tầm quốc gia đã sử dụng quyền lực quốc gia như vậy đó!
Có khi quyền lực tha hoá, thứ quyền lực trong bóng tối còn san sẻ cả chút quyền lực nhà nước cho kẻ giầu xổi để kẻ giầu xổi có thế mạnh thâu tóm dự án và ngạo ngược với đời. Nếu không được quyền lực trong bóng tối san sẻ cho chút quyền, một kẻ như Nguyễn Viết Dũng chủ doanh nghiệp giầu xổi Đất Quảng làm sao có được chiếc ghế đại biểu cho dân trong Hội Đồng Nhân Dân tỉnh Quang Nam.
Có thế mạnh quyền lực nhà nước, kẻ giầu xổi Nguyễn Viết Dũng thâu tóm hết dự án đất đai này đến dự án khu đô thị khác.
Có thế mạnh quyền lực đồng tiền lại có thêm thế mạnh quyền lực nhà nước, kẻ giầu xổi Nguyễn Viết Dũng mới dám ngạo ngược vung gậy đánh golf thẳng cánh vụt xuống đầu cô gái hầu hạ y chơi golf. Gậy golf gãy đôi và cô gái đổ gục bất tỉnh.
Con người trọc phú côn đồ, lưu manh, tàn ác man rợ hiện nguyên hình là tên tội phạm hình sự nghiêm trọng nhưng ỷ vào quyền lực nhà nước và quyền lực đồng tiền, trọc phú giầu xổi Nguyễn Viết Dũng vằn mắt dằn giọng ra lệnh cấm ban quản trị sân golf đưa vụ việc ra công luận và xua đám côn đồ xông vào sân golf đe doạ những đồng nghiệp của cô gái bị trọc phú giầu xổi Nguyễn Viết Dũng hành hung.
Thật cám cảnh cho lương tâm con người và tư cách nhà báo khi thông tin vụ việc tội phạm của kẻ giầu xổi Nguyễn Viết Dũng, các báo đều không dám nêu rõ tên tuổi kẻ tội phạm, chỉ dám viết tắt tên D. Nhà báo khiếp đảm quyền lực tha hoá và quyền lực đồng tiền hay kín đáo bảo vệ danh dự kẻ giầu xổi vậy?
Kẻ giầu xổi côn đồ, bất lương làm gì có danh dự mà bảo vệ!
Người phụ nữ bị kẻ giầu xổi côn đồ, bất lương hiện nguyên hình là tội phạm hình sự nghiêm trọng hành hung đến chết giấc đứ đừ nhưng các tổ chức xã hội mang quyền lực của dư luận thì kín đáo đứng về phía kẻ giầu xổi côn đồ bất lương bằng sự dửng dưng im lặng và chính quyền mang quyền lực nhà nước thì đủng đỉnh câu giờ, coi vụ việc như xảy ra ở châu Phi, châu Mỹ, coi cô gái bị kẻ giầu xổi côn đồ hành hung như người ở xứ Công Gô, xứ Bô-li-vi-a chứ không phải công dân nhà nước Việt Nam!
Qua
ứng xử của quyền lực nhà nước và truyền thông nhà nước với vụ việc côn đồ, mất
tính người của trọc phú giầu xổi Nguyễn Việt Dũng cho thấy hạng người giầu xổi
nhờ sự tha hoá của quyền lực “đại diện chủ sở hữu đất đai” không phải chỉ lũng
đoạn kinh tế, tàn phá đất nước, làm băng hoại văn hoá, đạo đức xã hội, mà còn
lũng đoạn cả quyền lực nhà nước!
No comments:
Post a Comment