Thưa quý thính giả, ngân sách trống rỗng vì tham nhũng
quá độ nên nay csVN làm liều giở thói bần tiện “vặt lông vịt”
để moi móc từng xu của dân nghèo xác xơ mà lại đau ốm phải nằm
nhà thương “không có thí”. Trong tiết mục Chuyện Nước Non Mình, chúng tôi xin gửi đến quý thính giả đài ĐLSN bài viết có tựa đề: “Một thứ tư duy bần tiện” của Nguyễn Tiến Tường sẽ được Hoàng Ân trình bày để tiếp nối chương trình tối hôm nay.
Nguyễn Tiến Tường.
Thứ trưởng Nguyễn Viết Tiến nói rằng thu phí người nuôi bệnh là hợp
lý vì sử dụng điện nước của bệnh viện. Tửng nói thật với ông, nó không
những không hợp lý mà còn ti tiện!
Nói thật với thứ trưởng Tiến, chẳng có nơi nào mà làm người ta chán
sống bằng bệnh viện công xứ mình. Ngoài những toa thuốc đắng ngoét, rất
dễ nảy nòi một tâm bệnh. Vì có bệnh hay không có bệnh đều mang một mặc
cảm thân phận khi phải sống trong một điều kiện gần như không phải
cho người.
Người bệnh lay lắt trong bệnh viện công, đa số nghèo. Nhiều người
nghèo xác xơ phải ăn cơm từ thiện cầm hơi. Thân nhân bỏ ruộng vườn, cầm
nhà cửa, lê lết bên lề bệnh viện ngày này qua tháng khác, có lành bệnh
cũng kiệt quệ về kinh tế.
Trong bối cảnh đó, bệnh viện toan tính với người ta từng đồng xu cắc
bạc, ra tấm ra món là chó cắn áo rách, vừa tham vừa ác. BOT bẩn còn
không thu tiền xe cấp cứu, các ông lại muốn ăn giày, ăn tất, ăn cả đất
xung quanh.
Đương nhiên, nghèo không phải là lá bùa để quăng ra thoái thác. Cứ
coi như người nuôi bệnh trả tiền dịch vụ sinh hoạt. Thì dịch vụ ấy là
những gì? Là một khoảng bê tông hoặc ghế đá, là những cái toilet đậm đặc
mùi xú uế tởm lợm.
Nói thật với ông Tiến, nếu người bệnh được nằm trong cái phòng sạch
trắng tinh tươm. Mỗi ngày y tá hộ lý thay tả bóp vai, tặng hoa hoặc hát
cho nghe như trong phim Mỹ, thì thân nhân người ta vạ vật ở đó làm gì?
Cũng vì bệnh viện không chăm, không làm được công tác tâm lý, thậm
chí còn quát mắng hạch hoẹ, nên người ta mới phải bấu víu vào nhau. Đến
cả cái thang máy nhiều lúc cũng không được dùng. Toilet các ông cũng
dùng riêng như cách ly người với súc vật thì không thể nói là thu phí
dịch vụ được trừ khi các ông nhập chung vào và không phân biệt đối xử.
Một cái chỗ đi tắm còn không có mà thu tiền dịch vụ là không công bằng.
Các ông lấy lý do bệnh viện quá tải để thu. Vậy người bệnh ba bốn
người một giường, nằm tràn ra cả hành lang, các ông có trừ tiền dịch vụ
không? Tôi nghĩ là không. Người bệnh và thân nhân nằm thoi thóp ở hành
lang mà các ông thu hai suất dịch vụ, lương tâm các ông có bị cắn rứt
không?
Ông Tiến lại bảo bệnh viện tự chủ chi phí nên phải thu. Như thế là
trước giờ bệnh viện lỗ là do mất khoản thu tiền tiểu đại tiện của dân à
thưa ông? Trước giờ không hoắng, có chủ trương tự chủ tài chính là các
ông giãy nảy như đĩa phải vôi vậy? Có phải trước đây trợ giá nên đầu này
các ông báo lỗ, làm Chí Phèo rạch mặt ăn vạ ngân sách, đầu kia làm Bá
Kiến lạm thu nhân dân. Nên bây giờ các ông sợ lòi sự thật ra đúng không?
Dù bất cứ lý do gì, ông Tiến ạ, một cái tư duy nhắm vào nhu cầu tối
thiểu của con người để kiếm doanh thu. Thì chỉ có thể gọi là bần tiện!
No comments:
Post a Comment