Thứ Sáu, ngày 06.12.2013
Niềm bất hạnh lớn lao của dân tộc
là, trên thực tế, đảng CSVN đã trở thành một nhóm quyền lực vị kỷ và
thiển cận nhất lịch sử, trì hoãn sự vươn lên của đất nước hơn nửa thế
thế kỷ qua. Mời quý thính giả nghe phần Bình Luận của Ngô Nhân Dụng với
tựa đề: "Tại sao cộng sản không thể tự thay đổi" sẽ được Hướng Dương
trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.
Ông Bùi Quang Vinh, bộ trưởng bộ Kế hoạch và Ðầu tư nói thẳng với các
đại biểu quốc hội rằng số đầu tư đang xuống thê thảm. Ông Bùi Quang
Vinh công nhận: Phải thay đổi thể chế tất cả nền kinh tế, thay đổi triệt
để.
Ông Bùi Quang Vinh nói, về kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ
nghĩa: "Nhưng bây giờ rạch ròi ra, thị trường là thế nào và định hướng
xã hội chủ nghĩa là thế nào?" Ông nêu ra thí dụ cụ thể trong ngành sản
xuất điện; nó không theo thị trường, mà cũng không theo định hướng xã
hội chủ nghĩa! Ông báo cáo rằng ở các nước tiên tiến tư nhân đóng vai
chính trong việc đầu tư vào ngành sản xuất điện, một thứ mà người dân
nào cũng tiêu thụ. Ở Việt Nam, nhà nước nắm vai trò quyết định, để "sản
xuất ra một sản phẩm bán dưới giá thành." Tức là hoàn toàn phản lại quy
tắc kinh tế thị trường.
Vậy chính sách đó có theo chiều hướng xã hội chủ nghĩa hay không? Ông
Vinh lại vạch ra: Nó chỉ giúp cho các nhà tư bản bỏ tiền làm các nhà
máy xi măng và thép. Họ chỉ cần hưởng giá điện rẻ cũng đủ kiếm lời rồi.
Tức là các nhà tư bản được công quỹ trợ cấp dưới hình thức giá điện rẻ,
mà công quỹ là tiền của toàn dân chứ không phải của riêng ông nhà nước.
Ông nhà nước lấy tiền của dân nghèo trợ cấp cho giới tư bản.
Ông Bùi Quang Vinh hỏi: "Vậy xã hội chủ nghĩa ở đâu?" Ông Vinh còn
nhìn sang nước Mỹ, nói thêm: "Không phải chỉ có chúng ta xã hội chủ
nghĩa mới lo cho dân. Thằng Obama nó đưa ra chính sách hỗ trợ bảo hiểm y
tế cho dân nghèo. Ðấy người ta lo cho dân nghèo như vậy, đâu chỉ có
mình lo cho dân nghèo."
Cho nên, đây là lời ông Vinh: "Chúng ta phải đổi mới căn bản, triệt
để thể chế kinh tế của chúng ta." Ông cũng nói việc đổi mới thể chế cần
làm gì: "Phải nói rằng chúng ta phải kinh tế thị trường, phải thị trường
hơn nữa."
Phải công nhận ông Bùi Quang Vinh là một người sáng dạ. Ông được
phong làm bộ trưởng Kế hoạch và Ðầu tư mặc dù không được huấn luyện ngày
nào về môn kinh tế học. Ông xuất thân là sinh viên trồng cây ở trường
Ðại học Nông nghiệp.
Lớn lên, chỉ làm công tác thực tế tại nông trường quốc doanh Phong
Hải, tỉnh Hoàng Liên Sơn, từ chức đội trưởng sản xuất lên tới giám đốc
nông trường; hoàn toàn sống trong lề lối kinh tế chỉ huy. Ông có đi học
hai năm ở Học viện Quản lý Kinh tế Nông nghiệp cao cấp Mátxcơva, Liên Xô
trước năm 1984. Nhưng ai cũng biết thời đó người ta dạy quản lý hoàn
toàn theo lối cộng sản, bây giờ là thứ kiến thức hoàn toàn vô ích. Vậy
mà, mới hai năm, leo từ chức bí thư Tỉnh ủy Lào Cai lên làm bộ trưởng lo
làm kế hoạch cho cả nước Việt Nam, ông Bùi Quang Vinh đã biết nói những
câu rất sáng. Ông Vinh lập đi lập lại mấy lần: "Phải tiếp tục thị
trường hóa, thị trường một cách mạnh mẽ." Phải công nhận ông Vinh đã học
rất nhanh, đã nhìn rất đúng: Phải thị trường hóa nền kinh tế.
Câu hỏi kế tiếp là muốn "thị trường hóa" thì phải làm gì?
Phải tư nhân hóa các xí nghiệp quốc doanh.
Phải sửa luật lệ cho các doanh nghiệp tư được đối xử ngang hàng với doanh nghiệp nhà nước.
Phải tôn trọng luật pháp. Các luật lệ và chính sách kinh tế phải công
khai, minh bạch, và giản dị hóa để chính quyền từ trung ương tới địa
phương không tạo ra những hàng rào ngăn cản các doanh nhân tư rồi đòi
hối lộ.
Phải tư nhân hóa cả hệ thống tài chánh, ngân hàng.
Ở các nước Ðông Âu, nước nào thay đổi được môi trường kinh tế nhanh
chóng nhất, toàn diện và đồng nhịp với nhau nhất, cũng là những nước
kinh tế tiến bộ sớm nhất.
Ở Trung Quốc, ông Tập Cận Bình cũng bắt đầu thị trường hóa mạnh hơn
trong việc phân bố tài sản, vốn liếng của nước ông. Và ông ta cũng nói
ngay đến việc trao quyền làm chủ ruộng đất về cho nông dân, cho các ngân
hàng cạnh tranh trong việc định lãi suất, khuyến khích các ngân hàng tư
để giảm bớt tầm quan trọng của các ngân hàng công do các cán bộ điều
khiển, vân vân.
Những người ngồi trong các ghế lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam họ
có biết những điều này hay không? Chắc hẳn là họ có đọc báo. Nhưng tại
sao họ không làm gì cả? Bởi vì họ đang được hưởng lợi trong tình trạng
không thay đổi. Khi nào cần lắm, "không đổi mới thì chết;" thì họ cũng
chỉ thay đổi chút ít. Ðang được hưởng các quyền lợi, ai muốn thay đổi?
Bảo họ nhúc nhích, động đậy một chút, thì câu hỏi đầu tiên họ sẽ đặt ra
là: Có lợi gì không? Nói rõ hơn: Có lợi gì cho bản thân tôi không?
Hiện ở Việt Nam các doanh nghiệp nhà nước được quyền sử dụng 70% số
vốn đầu tư của xã hội, chiếm 70% số vốn ngoại quốc cho vay với lãi suất
thấp, nhưng họ chỉ đóng góp 38% vào Sản lượng Quốc gia (GDP). Nói giản
dị, các doanh nghiệp nhà nước cứ nhận được 70 đồng thì sản xuất ra thêm
được 38 đồng. Cái vốn chung của cả nước bị lỗ mất 32 đồng! Khi nói một
phần ba các doanh nghiệp nhà nước lỗ lã, người ta tưởng chỉ có họ bị lỗ
thôi, không liên can gì đến người dân hết. Nhưng sự thật là tất cả mọi
người dân trong nước lỗ, mất tiền, mất gần một nửa số tiền đóng góp cho
nhà nước! Tại sao chính sách đảng Cộng sản vẫn cứ bảo vệ các doanh
nghiệp nhà nước như vậy? Lý do vì dân chúng cả nước bị lỗ nhưng các cán
bộ, các quan chức lại kiếm lời, lời to!
Nhìn sang Cộng sản Trung Quốc thì thấy họ còn đi xa hơn Cộng sản Việt
Nam trên đường thị trường hóa. Ở Trung Quốc có nhiều nhà kinh doanh tư
thành công, phần lớn những người này được lôi vào làm đảng viên cộng
sản, nhiều người leo lên ghế đại biểu Quốc hội, có người được vào Trung
Ương Ðảng nữa. Nhưng họ có kinh doanh, có làm việc, và có thành công.
Cuối cùng, muốn các đảng Cộng sản Trung Quốc và Việt Nam thay đổi thì
phải có một cuộc cách mạng thật sự. Cuộc cách mạng có thể bùng nổ ngay
từ trong nội bộ đảng. Ngụy Kinh Sinh, một nhà tranh đấu cho dân chủ
Trung Hoa, cho biết hiện nay ở Trung Quốc có người con của Hồ Diệu Bang
là Hồ Ðức Bình đang hô hào thay đổi triệt để hơn. Ở nước ta chưa thấy ai
như vậy. Cho nên chúng ta sẽ được nghe thêm nhiều người nói rất sáng
sủa như ông Bùi Quang Vinh, nhưng làm thì chẳng thấy ai làm được cái gì
cả!
Ngô Nhân Dụng
No comments:
Post a Comment