Thứ Ba, ngày 10.12.2013
Tuyệt lộ mà những kẻ cầm quyền VN
đang đi vào không còn dài nữa khi mà người dân đã phải đứng lên phản
kháng để tự bảo vệ mình.Để tiếp nối chương trình hôm nay qua tiết mục
Đất Nước Đứng Lên, mời quý thính giả theo dõi bài viết:" Từ anh Vươn tới
anh Viết: vỡ bờ !" của mục sư Nguyễn Trung Tôn qua sự trình bày của
Nguyên Khải.
Tin tức cho biết đã có 5 cán bộ thuộc Trung tâm phát triển quĩ đất
thành phố Thái Bình phải đón nhận hậu quả của lòng căm phẫn từ một công
dân tên Đặng Ngọc Viết.
Như vậy, từ tiếng súng hoa cải của gia đình anh Đoàn Văn Vươn tới
tiếng súng colt của Đặng Ngọc Viết, cho chúng ta thấy một điều là tức
nước ắt phải vỡ bờ. Tiếng súng hoa cải của gia đình anh Đoàn Văn Vươn là
một hành động tự vệ bất đắc dĩ, còn những tiếng súng của anh Đặng Ngọc
Viết lại là tiếng súng của lòng căm phẫn, nó được bắn ra bởi sự dồn nén
uất hận từ nơi sâu thẳm của một con người "rất nhát gan". Anh Đặng Ngọc
Viết biết rất rõ hậu quả bi thảm cho chính mình nếu như anh nổ súng,
nhưng anh thà chết còn hơn sống mà phải chịu đựng và tiếp tục phải chứng
kiến những bất công trong xã hội. Tiếng súng của anh là lời cảnh cáo
đối với những kẻ cầm quyền gian tham độc ác trong đảng cộng sản Việt
Nam. Anh đã không thiết mạng sống để chống lại những kẻ cướp bạo quyền.
Tuy hành động của anh chưa phải là một hành động khôn ngoan cho lắm
vì những nạn nhân trong vụ án của anh chưa hẳn đã là đối tượng chính gây
ra nỗi uất ức của anh, nhưng cũng làm nức lòng bao người dân oan tại
đất nước này. Tiếng súng của anh không thể đưa anh vào bảng vàng danh dự
nhưng tên tuổi của anh sẽ được nhắc tới trong đầu của những tên cướp
ngày Cộng sản mỗi khi chúng có những hành động bạo tàn. Tên tuổi của anh
sẽ lưu truyền mãi mãi trong tâm trí những nạn nhân của chế độ bạo tàn,
bất minh mà hèn nhát. Hành động của anh là tiếng kẻng báo thức đối với
những tâm hồn đang ngủ mê trong thiên đàng hoang tưởng, là hồi chuông
thúc giục lòng người đối với những người đang đấu tranh dân chủ.
Chúng ta, những người con của tổ quốc Việt Nam thân yêu không thể
tiếp tục bị mê sảng bởi liều thuốc mê có tên Xã Hội Chủ Nghĩa, để rồi
lần lượt bị mang ra làm vật hy sinh vô ích cho cái gọi là "Thời kỳ quá
độ lên CNXH". Đã gần 70 năm qua người dân Việt đã phải trả giá quá đắt
cho những cuộc thí nghiệm của đảng Cộng sản để xây dựng cái gọi là thiên
đàng huyền hoặc trên trái đất này.
Từ Đoàn Văn Vươn và người thân, rồi tới Đặng Ngọc Viết đã có hành
động chống lại những đàn áp bất công và ngang ngược của bạo quyền, còn
hơn 80 triệu người dân Việt nam khác thì sao? Chẳng lẽ chúng ta cứ câm
lặng chịu đòn, chịu bị cướp trắng cũng bởi bạo quyền này? Vụ việc tại
giáo xứ Mỹ Yên hay tại xã Bàu năng, huyện Hòa thành, tỉnh Tây Ninh vừa
qua rất có thể sẽ biến thành những cơn bão lửa thiêu rụi chế độ độc tài
tàn ác hiện nay tại Việt Nam! Tại sao điều đó chưa xảy ra? Có phải chăng
những kẻ chóp bu Cộng sản Việt nam (những tên đầy tớ bất trung) bây giờ
quá mạnh hay tại vì những ông chủ nhân dân quá hèn? Không, không phải
vậy, mà chỉ bởi lòng nhịn nhục, cam chịu quá lớn đã đè nặng lên tâm hồn
người dân Việt. Hiện tại đại đa số người dân đều cứ nuốt cái hận vào
lòng, chấp nhận đắng cay nhịn nhục để sống. Nhưng chắc chắn rằng nỗi uất
hận đó không thể nào tiêu tan được. Nó bị dồn nén mãi rồi sẽ lớn dần
thành một khối khổng lồ và rồi tới thời kỳ không thể nén nỗi nữa, nó sẽ
nổ tung! Không biết sẽ còn phải có bao nhiêu Đoàn Văn Vươn, Đặng Ngọc
Viết nữa thì những người soán đoạt quyền điều hành đất nước mới mở mắt
ra và chấp nhận trả lại cho toàn dân quyền tự quyết cho cuộc sống này!
Tôi, một công dân Việt nam xin viết đôi dòng này để gửi gắm tới quý
thính giả vài suy nghĩ của mình, rất mong quý đồng bào hãy vượt qua nỗi
sợ hãi, hãy mạnh mẽ can đảm chống lại bạo quyền bằng những hành động
khôn ngoan. Sức mạnh của chúng ta là sự đoàn kết hành động, không nhất
thiết phải hành động như anh Đặng Ngọc Viết, vì sẽ rất uổng phí sinh
mạng mà không giải quyết được tận gốc rễ vấn đề. Vấn nạn của đất nước ta
ngày nay là ở điều 4 hiến pháp mà đảng Cộng sản đã tự cho mình có quyền
đứng trên đầu trên cổ nhân dân. Chúng ta phải đấu tranh để hủy bỏ điều
4, giành lại quyền làm chủ của người dân để xây dựng một đất nước Việt
Nam công bằng, dân chủ, văn minh và để không còn những cảnh đau lòng như
anh Đoàn Văn Vươn, anh Đặng Ngọc Viết nữa.
Nguyễn Trung Tôn
No comments:
Post a Comment