Thứ Hai, ngày 30.12.2013
Bản tính vô pháp vô thiên của pháp
chế xã hội chủ nghĩa đang làm băng hoại đạo đức xã hội Việt Nam. Muốn
khôi phục lại đạo đức truyền thống của dân tộc, không còn phương pháp
nào ngoài việc xây dựng một thể chế dân chủ căn cứ trên một nền pháp trị
nghiêm chỉnh và công minh. Mời quý thính giả nghe phần Bình Luận của
Ngô Nhân Dụng với tựa đề: "Làm thế nào để tin được nhau" sẽ được Song
Thập trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.
"Nước Việt Nam cần có nhiều người như Preet Bharara trong ngành tư
pháp". Bharara là một ông biện lý đang nổi tiếng ở thành phố New York,
ông muốn bắt "những người phạm luật phải chịu hậu quả về những việc họ
làm, dù họ là những người giầu sang, quyền lực, hay có liên hệ lớn như
thế nào".
Dân Việt Nam có thể sinh ra những vị biện lý cương trực như Preet Bharara hay không?
Một dân tộc không cần nhiều người nổi danh, đóng vai anh hùng trừ
gian, dẹp bạo như vậy. Làm sao trong đất nước có rất nhiều vị biện lý
hiền lành, thực thà, chăm chỉ, sống tầm thường nhưng thuộc lòng câu
"Pháp bất vị thân," và áp dụng hàng ngày, không thắc mắc, điều này còn
quan trọng hơn nữa. Kinh nghiệm thấy ở nước mình đã có những người như
vậy cho nên tôi tin chắc trong tương lai nước ta sẽ có rất nhiều vị biện
lý chính trực, quang minh.
Nói đến niềm tin ở tương lai trong lúc này khó lọt tai người nghe.
Nhiều người ở trong nước rất bi quan, có khi tuyệt vọng, trước cảnh quan
chức gian tham, đạo lý suy đồi. Có lẽ vì hàng ngày quý vị đó thấy trước
mắt những thứ mà người ở bên ngoài không thấy. Người ta không tin có
công lý, vì đã chứng kiến cán cân công lý bị bẻ cong. Như phiên tòa phúc
thẩm ở tỉnh Phú Yên ngày 23 tháng 12, 2013, xét xử ông Ngô Hào vì "Hoạt
động nhằm lật đổ chính quyền Nhân Dân." Các quan tòa xuất hiện lúc 8
giờ sáng, chưa tới 10 giờ họ đã tuyên án, ông Ngô Hào vẫn bị 15 năm tù
và 5 năm quản chế. Làm sao người ta có thể tống giam một người suốt 20
năm, trong vòng chưa đầy hai tiếng đồng hồ đã quyết định xong? Có nền tư
pháp một nước văn minh nào giống như vậy hay không? Theo lời kể của anh
Ngô Minh Tâm, con ông Hào, gia đình bị cáo không hề được tòa thông báo
phiên xử. Nhờ luật sư, họ mới biết. Không thân nhân, bạn hữu nào được
được vào, phiên tòa chỉ có ba mẹ con anh dự nhưng lại có tới hơn 50 công
an mặc sắc phục! Anh Ngô Minh Tâm thuật lại: "Phiên tòa diễn ra rất là
chóng vánh" vì cả ông Ngô Hào và luật sư của ông không được nói câu nào
cả, cũng không chấp nhận cho đưa ra các bằng chứng.
Một nền tư pháp như vậy, chẳng trách nhiều anh chị em trong nước rất
bi quan. Nỗi bi quan rộng lớn hơn nữa khi tình trạng xã hội bên ngoài
tòa án cũng xuống dốc, nếu không nói là sa đọa. Tết sắp tới, lại khó
quên cảnh dân ta đi xem hội Xuân hoa đào rồi đua nhau hái trụi hết hoa!
Không phải một lần mà hai năm liên tiếp! Tòa Ðại Sứ Hà Lan đem phát áo
che mưa, bao nhiêu người nhẩy lên cướp. Tiệm ăn Nhật Bản mời ăn miễn
phí, hàng ngàn người chen lấn giành giật. Người ngoại quốc họ không hiểu
nổi dân Việt Nam là cái giống người gì. Vụ "hôi bia tập thể" ở Biên Hòa
thì mới xẩy ra mấy tuần trước.
Nhưng có nên tuyệt vọng hay không? Chắc không nên tuyệt vọng. Người
Việt Nam vẫn là người Việt Nam. Chế độ cai trị có tham ô, tàn ác và gian
xảo đến mấy cũng chỉ tác hại được một thời gian, trên một thiểu số
người Việt. Họ không thể phá hủy tất cả di sản tinh thần ông cha đã xây
dựng mấy ngàn năm trong lòng dân tộc. Chúng ta có thể tin tưởng như vậy.
Sau vụ"hôi bia" ở Biên Hòa, Blog Song Chi đã kể lại những phản ứng của
đồng bào trong nước, nghe thấy ấm lòng. Một nữ sinh viên và người cha đã
viết rồi treo tấm biểu ngữ tại nơi vụ cướp diễn ra: "Là dân Biên Hòa,
là người Việt Nam, tôi thấy xấu hổ thay cho những ai đã 'cướp vài lon
bia' ở đây..." Nhiều người đã quyên góp tiền tặng anh tài xế chiếc xe
chở bia bị lật để bồi thường số bia bị cướp, nhưng sau cùng anh tài xế
trả lại hết. Anh nói, vì công ty bia không bắt anh bồi thường, lẽ nào
anh lại tham lam lấy của người ta cho.
Quả thật, trong dân tộc Việt Nam vẫn còn giữ những nền nếp tốt, không
bao giờ mất. Công dậy dỗ của tổ tiên suốt mấy ngàn năm đám đệ từ của
một ông Stalin hay ông Mao Trạch Ðông không thể nào phá hủy được. Chúng
ta không nên quá bi quan.
Nhưng chắc cũng không nên lạc quan quá, không nên lạc quan đến mức cứ
để mặc cho sự thế chuyển vần. Khi chế độ cộng sản tan rã, công việc khó
khăn nhất của dân tộc mình sẽ là làm sao phục hồi được đạo lý, xây dựng
được niềm tin giữa người Việt với người Việt. Không thể nghĩ mình chỉ
cần cầu nguyện tổ tiên phù hộ, mọi nền nếp sẽ trở về tốt đẹp như xưa.
Một cách cụ thể, chúng ta phải làm gì để phục hồi đạo lý? Làm cách nào cho người Việt Nam tin nhau?
Chỉ khi sống trong một xã hội tự do dân chủ người ta mới có cơ hội
tập luyện theo phương pháp này. Trong thế giới hiện đại, niềm tin giữa
người với người có thể thành hình nhờ pháp luật. Thomas Schelling, nhà
kinh tế học nổi tiếng (Nobel năm 2005) đã nêu lên mối liên hệ giữa niềm
tin với kiện cáo! "Quyền bị kiện cũng là quyền năng cho phép mình có thể
hứa hẹn: Như khi đi vay tiền, ký hợp đồng, làm thương mại với một người
mà mình có thể gây thiệt hại nếu không giữ lời hứa." Tức là, muốn được
người khác tin thì phải làm sao họ thấy họ có thể kiện mình ra tòa, nếu
mình không giữ Chữ Tín.
Chế độ dân chủ tự do không bảo đảm sẽ xây dựng được lòng tin chung
cho cả xã hội. Nhưng các chế độ độc tài chắc chắn phá vỡ niềm tin chung,
vì họ đều đi kèm với các thủ đoạn gian trá. Mất niềm tin đưa tới tình
trạng phi luân lý, tức là người ta không còn tin có những quy tắc đạo
đức nên theo nữa. Ngược lại, sống trong chế độ dân chủ ít nhất mỗi người
biết mình phải tôn trọng luật pháp. Vì luật pháp do các đại biểu thực
sự của mình soạn ra chứ không do các nghị gật, mà guồng máy tư pháp được
độc lập đáng tin cậy hơn. Tập sống theo pháp luật dần dần tạo thành
thói quen, nhìn người khác thấy có thể tin rằng họ cũng tôn trọng luật
pháp như mình. Một niềm tín nhiệm chung bắt đầu nẩy nở tự nhiên; mà nếu
không có thì xã hội không tiến được.
Cho nên, như lời chúc cho đất nước nhân ngày Lễ Giáng Sinh, chúng tôi
xin nhắc lại một điều mong ước chung cho nước Việt Nam: Nước ta cần
những ông bà biện lý và các thẩm phán độc lập, chính trực quang minh.
Ngô Nhân Dụng
No comments:
Post a Comment