Đã đến lúc nhân loại làm một cuộc cách mạng chọc thủng bức màn
nhung bảo vệ khái niệm “chủ quyền tối thượng quốc gia” và truy tố mọi cá
nhân hoặc tập thể vi phạm các tội ác chống nhân loại, diệt chủng hoặc
khủng bố, trước một pháp đình hình sự quốc tế. Mời quý thính giả đài ĐLSN theo dõi bài Quan Điểm của LLCQ với tựa đề: “Đại Dịch Vũ Hán: Đảng CSTQ Và Nhu Cầu Cải Tổ Công Pháp Quốc Tế” sẽ được Hải Nguyên trình bày để kết thúc chương trình phát thanh tối hôm nay.
Đại dịch Vi Khuẩn Vũ Hán là một trong những thảm họa lớn lao của nhân loại.
Số người nhiễm bệnh lên đến hằng trăm ngàn và nhanh chóng đến hằng
triệu. Số người tử vong hằng chục ngàn và trên đà nhanh chóng lên đến
hằng trăm ngàn hoặc hằng triệu. Vi khuẩn Vũ Hán có tiềm năng gieo rắt
tang thương cho nhân loại vượt ra ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Vi
khuẩn này tàn độc vì không những nó giết con người, mà còn giết cả nền
tảng kinh tế của nhân loại.
Tại Úc Đại Lợi, một trong những quốc gia trù phú nhất thế giới, tình
trạng kinh tế trở nên vô cùng tệ hại. Chính phủ chi ra hằng trăm tỷ để
cứu vãn nền kinh tế quốc gia, kể cả trợ cấp 70% lương bổng của mỗi công
nhân (1500 Úc Kim mỗi 2 tuần) hầu họ giữ được việc làm. Tại Hoa Kỳ và
các quốc gia phát triển khác, đều có những biện pháp tương tự.
Tại các quốc gia nghèo hơn như Ấn Độ, tình trạng bi thảm hơn nhiều.
Hằng ngàn người tử vong và triệu người trên thế giới thất nghiệp rơi vào
cảnh thiếu ăn và màn trời chiếu đất.
Trên nguyên tắc, các cá nhân (Tập Cận Bình và đồng lõa) và tập thể
(Đảng CSTQ và chính quyền Trung Quốc) có thể phải chịu trách nhiệm về
đại họa này vì họ đã cấu tạo đủ các yếu tố vi phạm các tội hình luật
nghiêm trọng sau đây:
- Tội khủng bố: được định nghĩa như sử dụng bạo lực và sự đe dọa phi pháp, nhất là chống lại thường dân, hầu đạt đến những mục tiêu chính trị
- Tội nhà nước khủng bố: được định nghĩa như hành động khủng bố của một quốc gia đối với một quốc gia khác hoặc đối với chính những công dân của mình.
- Tội ác chống nhân loại: được định nghĩa như hành động cố tình nhằm tấn công một cách rộng rãi và có hệ thống chống lại bất cứ cá nhân dân sự hoặc một thành phần có thể nhận diện của quần chúng dân sự. Tội này bao gồm tội diệt chủng được định nghĩa như giết hằng loạt một nhóm người chẳng hạn thuộc một dân tộc hay chủng tộc
Tuy nhiên trên bình diện công pháp quốc tế, khả năng truy tố cá nhân và tập thể trên hầu như không có vì những lý do sau đây:
Sau Đệ Nhị Thế Chiến, trật tự thế giới qua những định chế như Liên
Hiệp Quốc và hệ thống công pháp quốc tế không hoàn toàn đặt nền tảng
trên công lý, mà phần lớn đặt nền tảng trên sức mạnh của kẻ chiến thắng.
Chính vì thế , trên bình diện tích cực, chúng ta có bản Tuyên Ngôn Quốc
Tế Nhân Quyền và các văn bản liên hệ nói lên các bản giá trị nền tảng
của các quốc gia dân chủ như Hoa Kỳ, Anh Quốc, Pháp Quốc.
Tuy nhiên trên bình diện tiêu cực, những quy ước về quyền phủ quyết
của thành viên thường trực Hội Đồng Bảo An LHQ (bao gồm Hoa Kỳ, Liên Xô,
Anh Quốc, Pháp và Trung Hoa Dân Quốc), cũng như sự dung dưỡng và củng
cố khái niệm chủ quyền quốc gia hoặc chính xác hơn trên phương diện pháp
lý là “Chủ quyền tối thượng quốc gia” lại là sự nhượng bộ đáng tiếc của
Hoa Kỳ và thế giới tự do cho đảng Cộng Sản Liên Xô sau năm 1945. Sự
nhượng bộ đáng tiếc này trở nên tệ hại hơn sau khi Đại Hội Đồng LHQ năm
1971 quyết định cho Trung Cộng thay thế vị trí của Trung Hoa Dân Quốc
(tức Đài Loan) trong Hội Đồng Bảo An LHQ.
Một cách vắn tắc tính tối thượng của quốc gia bao gồm các yếu tố pháp lý sau đây:
- Thường hằng
- Độc quyền
- Bao quát
- Bất biến
- Bất khả phân ly và
- Tuyệt đối
Trở lực lớn lao cho nền công lý thế giới là khái niệm chủ quyền tối thượng quốc gia này với 6 yếu tính nêu trên.
Những nhà độc tài và các đảng toàn trị trên thế giới luôn núp bóng
chính quyền và qua chính quyền này họ được sự bảo vệ tuyệt đối của khái
niệm chủ quyền tối thượng quốc gia nêu trên nên hoàn toàn được miễn
nhiễm và không thể bị truy tố.
Dĩ nhiên, trên đời này, không có gì là tuyệt đối.
Trên phương diện luật công ty, cá nhân những cổ động viên hay thành
viên hội đồng quản trị thường núp sau tư cách pháp nhân riêng rẽ của các
công ty hầu tránh những trách nhiệm dân sự (về hộ) nhất là bồi thường
thiệt hại, tương tự như các tội phạm núp bóng khái niệm chủ quyền tối
thượng quốc gia.
Tuy nhiên, tại các quốc gia pháp trị Tây phương đã có những luật lệ
chấn chỉnh khuyết điểm này qua khái niệm “chọc thủng hoặc vén bức màn
công ty” hầu truy tố các cá nhân phạm tội gian lận hoặc cố tình gây
thiệt hại cho phúc lợi cộng đồng.
Ngay cả chính ý niệm quyền tối thượng quốc gia cũng có tiền lệ bị
chọc thủng khi Đồng Minh dựng lên Tòa Án Nuremberg (1945-1949) để xử các
tòng phạm của Hitler hoặc tòa án Khmer Rouge (1979) do chính quyền Cam
Bốt thành lập với sự đồng thuận của Liên Hiệp Quốc xử các tòng phạm của
Polpot . Sự khác biệt dĩ nhiên là sau khi 2 chế độ khát máu đó sụp đổ.
Sự kết án về hình luật sẽ có những hậu quả về dân luật (tức hộ) là
bồi thường thiệt hại. Trong trường hợp đó, các nạn nhân có thể đòi bồi
thường thiệt hại nếu các bị cáo lãnh án như Tập Cận Bình hoặc đảng CSTQ.
Liên hệ đến vấn nạn quan trọng này, ngày 25 tháng 3 vừa qua, Tổng
Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ Mike Pompeo đã lên tiếng tố cáo các viên chức
Trung Cộng đã làm nguy hại sinh mạng hằng ngàn người khi họ dấu diếm tin
tức về đại dịch Vũ Hán và cho rằng các công dân TQ có thể quy trách
nhiệm cho lãnh đạo của họ về tai họa này.
Mới đây, một nhóm công dân Hoa Kỳ, qua công ty luật Berman Law Group,
vừa khởi kiện Trung Quốc liên hệ đến Đại dịch Vũ Hán này, tại tòa án
Hoa Kỳ.
Đã đến lúc công pháp quốc tế cần phải được tu chính sâu rộng hầu
trong trường hợp các tội ác lớn lao như khủng bố, chính quyền khủng bố,
tội ác chống nhân loại hoặc tội diệt chủng thì khái niệm “chọc thủng
hoặc vén bức màn chủ quyền tối thượng quốc gia” sẽ được kích hoạt, hầu
các tên độc tài khát máu hoặc các tập thể tội phạm như các đảng cộng sản
trên thế giới, phải chịu tội trước một pháp đình và công pháp quốc tế
nghiêm minh.
Cám ơn quý thính giả đã nghe bài quan điểm của chúng tôi.
No comments:
Post a Comment