Tiếp theo đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người cộng sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình bày của Hoàng Ân
Tiến Văn
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Đầu tháng 7 vừa qua Tập Cận Bình đã tổ chức linh đình lễ kỉ niệm 100 năm ngày thành lập Đảng Cộng Sản Trung Quốc. Theo giới phân tích chính trị, cuộc kỉ niệm này có hai mục tiêu chính: Một, nhằm tăng cường chủ nghĩa dân tộc hiếu chiến cho người Trung Quốc; Hai, đánh bóng và nâng cao vị thế của cá nhân Tập Cận Bình, kẻ đang có tham vọng cầm quyền suốt đời. Bài diễn văn của Tập thể hiện sự tự tin, thách thức cả thế giới nhưng đây chỉ là một kĩ thuật chính trị nhằm kích động tinh thần dân tộc mù quáng của khối người bị chính quyền nhồi sọ. Thực ra, Tập và Đảng Cộng Sản hiểu rõ thực lực của Trung Cộng hiện nay chưa thể sánh được với thế giới dân chủ. Bằng cớ là trong bài diễn văn do chính Tập Cận Bình đọc có những câu chữ ngầm đe dọa Hoa Kì và các nước dân chủ với những câu từ rất hiếu chiến, sắt máu nhưng bản dịch Anh ngữ chính thống, Tập và đồng bọn đã phải dùng những từ ngữ khác so với câu chữ tiếng Trung.
Ngoài ra, Tập Cận Bình còn cho tổ chức một hội nghị trực tuyến giữa các chính đảng trên thế giới vào ngày 6 tháng 7 với chủ đề rất mị dân “Vì lợi ích của nhân dân, trách nhiệm của chính đảng”. Cuộc tụ họp các chính đảng này thực chất là màn biểu diễn chính trị cũng chỉ có mục đích chính nhắm vào dư luận trong nước bởi những thảm kịch do các đảng cộng sản nói chung và Đảng Cộng Sản Trung Quốc nói riêng gây ra cho nhân loại vẫn là những thảm kịch lớn nhất, tàn bạo nhất trong lịch sử nhân loại.
Riêng kế hoạch Đại Nhảy Vọt dưới thời Mao đã giết chết ít nhất 40 triệu người Trung Quốc. Hiện nay, các chính sách tàn bạo của Đảng Cộng Sản Trung Quốc đang nhắm vào người Ngô Duy Nhĩ, dân Tây Tạng, Hồng Công là những chứng cứ không thể chối cãi cho sự phi nhân của đảng cộng sản.
Tại Việt Nam chúng ta, Đảng Cộng Sản Việt Nam tức Đảng Hồ-Tàu cũng đã và tiếp tục gây ra biết bao thảm họa cho nhân dân, từ Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Thảm Sát Mậu Thân 68, Cải Tạo Công Thương cho tới những vụ cướp đất, bắn giết nông dân chống đối vẫn diễn ra trên khắp mọi miền đất nước.
Tuy nhiên, như tất cả chúng ta đều rõ, tuyên truyền của cộng sản luôn luôn tỏ ra có bộ mặt nhân bản, thương dân, vì dân. Trong cái Hội Nghị Trực Tuyến vừa qua do Tập Cận Bình tổ chức đương nhiên không thể thiếu đệ tử Nguyễn Phú Trọng. Để phụ họa, nịnh bợ quan thầy, từ Hà Nội, Trọng đã đọc một bài diễn văn thể hiện rõ đầu óc nô dịch quan thầy và mị dân đối với xã hội. Trọng đã không ngần ngại gọi Tập Cận Bình là “hạt nhân” của Đảng và Nhà Nước Trung Cộng. Về sự mị dân, Trọng phải bám vào thần tượng Hồ Chí Minh để chứng minh Đảng Cộng Sản Việt Nam “lấy dân làm gốc”. Thủ thuật dựa dẫm này của Trọng cũng giống hệt với quan thầy Tập Cận Bình.
Dù đã nắm được hết mọi quyền lực trong tay nhưng Tập vẫn phải dựa vào hình tượng của Mao để củng cố cho các chính sách, uy tín của bản thân. Trong dịp kỉ niệm 100 năm vừa qua, Tập còn phải bỏ âu phục thường mặc để khoác lên người bộ quần áo kín cổ có 4 túi đặc trưng của Mao nhưng rất lạ lẫm đối với giới trẻ hiện nay. Những dấu chỉ này đều cho thấy, trong sâu thẳm, Tập, và cả Trọng, đều không thực sự tự tin vào bản thân khiến cả hai phải dựa cả vào một thần tượng đã bị những chứng cớ lịch sử chứng minh là những kẻ tội đồ của dân tộc. Một sự kiện trùng hợp khác cũng nói lên sự sợ hãi, âu lo cho an ninh cá nhân của bản thân là cả Tập và Trọng đều đang cố kéo dài thời gian nắm quyền lâu nhất có thể bất chấp điều này đi ngược với xu thế đã có từ vài chục năm qua và ngược lại với chính điều lệ hay qui định của đảng.
Tới đây, một câu hỏi chúng ta nên đặt ra là: Tại sao Tập và Trọng rất lo lắng cho quyền lực và an ninh của bản thân cho dù cả hai đều luôn luôn tỏ ra tự hào về những thành quả tốt đẹp do cá nhân và đảng cộng sản tạo dựng?
Thưa quí vị, quí bạn, đây là một câu hỏi rất lớn. Ở đây chúng ta chỉ đề cập tới hai đặc điểm chính của Đảng Cộng Sản Trung Quốc và Đảng Cộng Sản Việt Nam. Thứ nhất, quyền lực của cộng sản đều là kết quả của sự cướp đoạt và cưỡng bức không dựa trên sự đồng ý của nhân dân; thứ hai, các lãnh đạo của cộng sản, điển hình như Tập và Trọng, đều đã gây ra rất nhiều kẻ thù trong nội bộ đảng. Tựu chung, Tập và Trọng đều canh cánh hai nỗi sợ: sợ nhân dân và sợ ngay chính đồng đảng.
Tuần sau chúng ta sẽ đề cập tới một rủi ro khác của Tập và Đảng Cộng Sản Trung Quốc.
Hoàng Ân cùng Tiến Văn xin tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị cùng anh chị em trong chuyên mục tuần tới.
18/07/2021
No comments:
Post a Comment