Chủ Nhật 06.09.2015
Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục "Nói với người cộng sản". Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ hiện hành. "Nói với người cộng sản" do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình bày của Dian
Thưa các quí vị đảng viên cộng sản lâu năm, các bạn công an, bộ đội,
Lễ kỉ niệm 70 năm ngày đảng cộng sản Việt Nam "cướp chính quyền" đã gây ra nhiều phản đối, bất bình trong dư luận.
Một nhà báo Úc Đại lợi khi quan sát cuộc diễn hành, diễn binh hôm
mồng 2 tháng Chín vừa qua tại Hà Nội đã phải kinh ngạc về qui mô to lớn
và tốn kém so với tất cả những lễ hội, kỉ niệm ở Úc Đại lợi quê hương
ông.
Thưa quí vị, quí bạn, ông nhà báo Úc phải kinh hoàng là vì Úc Đại lợi
từ lâu đã thuộc hạng những quốc gia giàu có và hùng mạnh nhất thế giới,
còn Việt Nam chúng ta hiện vẫn nằm trong nhóm các quốc gia yếu kém nhất
của nhân loại.
Thưa quí vị, quí bạn, có thể mỗi chúng ta chưa cảm nhận hoặc không
cảm nhận được tác hại của những lễ hội, những kỉ niệm tốn kém do đảng
cộng sản Việt Nam tổ chức, nhưng bất kỳ một sự chi tiêu lãng phí nào của
chính quyền đều tác động có hại lên đời sống của chúng ta và tương lai
con cháu chúng ta. Trước hết, ngân sách quốc gia sẽ không còn đủ kinh
phí để đầu tư cho các dịch vụ công thiết yếu như chúng ta vừa tạm liệt
kê ở trên. Nghĩa là chúng ta và con cháu chúng ta sẽ không có một cuộc
sống đầy đủ, có chất lượng tốt như lẽ ra phải có. Lẽ ra chúng ta phải
được khám chữa bệnh miễn phí và được đối xử một cách ân cần trong bệnh
viện thì chúng ta lại phải chịu đựng một tình trạng y tế bất nhân như
hiện thời. Lẽ ra con cháu chúng ta phải được học, được chơi trong những
học đường rộng rãi, văn minh, nhân bản thì hiện nay con cháu chúng ta
đang là những con tin cho một hệ thống giáo dục thối nát chuyên đầu độc
con trẻ và moi tiền gia đình học trò. Tuy nhiên, sự chi tiêu lãng phí
ngân sách quốc gia không chỉ gây tổn thất cho mỗi công dân về vật chất,
những vấn đề có thể nhìn thấy và lượng hóa. Sự chi tiêu lãng phí tiền
thuế của dân còn đưa tới những tha hóa, hủy hoại cho tinh thần cá nhân
và xã hội vì nó tạo ra một tập quán vô trách nhiệm với xã hội, nó tạo ra
một lối sống trọng hình thức hơn nội dung và chính lối sống vô trách
nhiệm với tha nhân, phù phiếm, giả tạo sẽ đưa tới các hệ quả khôn lường
khác cho cá nhân, xã hội.
Thưa quí vị, quí bạn, như chúng ta đã chia sẻ nhiều lần, thực chất
những cuộc kỉ niệm qui mô tốn kém do đảng cộng sản Việt Nam tổ chức là
nhằm mục đính chính yếu làm cho xã hội tạm quên đi tình cảnh lầm than
của nhân dân và tình trạng nguy nan của đất nước trước sự xâm lăng của
Trung Cộng, đồng thời che bớt đi sự suy đồi của hệ thống chính trị hiện
tại và là một cơ hội tham nhũng cho giới cầm quyền.
Mọi quốc gia đều có quốc khánh - ngày ghi dấu sự thiết lập một chế
độ. Nhưng chế độ chính trị được thiết lập ở Việt Nam vào ngày 2 tháng
Chín năm 1945 có xứng đáng được kỉ niệm ăn mừng không?
Chúng ta hãy lắng nghe tâm tình của ông Hồ Ngọc Nhuận, một nhân sĩ
hiện còn sống, là người miền Nam đã từng đi theo cộng sản, trong một lá
thư ngỏ gửi trực tiếp cho ông Nguyễn Phú Trọng vào ngày 23 tháng Bảy vừa
qua, ông Hồ Ngọc Nhuận đã nhận định về chế độ cộng sản Việt Nam:
- Đó là "một chế độ liên tục đàn áp, bắt bớ giam giữ có hệ thống các
nhà hoạt động chính trị và xã hội, liên tục vi phạm các 'nghĩa vụ quốc
tế về nhân quyền', và không bao giờ giữ lời cam kết cải thiện chế độ cho
phù hợp với những nguyên tắc nhân quyền phổ quát..."
- Về bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 2 tháng Chín, ông Hồ Ngọc Nhuận còn
vạch ra một thủ đoạn của Hồ Chí Minh: "ông Hồ Chí Minh...đã chỉ cóp có
khúc đầu tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ, là 'Tất cả mọi người đều sinh ra có
quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm
được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu
cầu hạnh phúc. Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776
của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên
thế giới đều sinh ra bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền
sung sướng và quyền tự do'.
Nhưng lại bỏ sót phần còn lại là : 'Các chánh quyền được thiết lập
giữa mọi người dân là để bảo đảm cho những quyền đó, và quyền hành chính
đáng của các chánh quyền là xuất phát từ sự đồng thuận của những người
dân tự đặt dưới quyền họ. Bất cứ lúc nào có một hình thức chánh quyền
trở thành phá hoại mục đích đó thì nhân dân có quyền thay đổi hình thức
chánh quyền đó, hoặc phá bỏ nó và thiết lập một chánh quyền mới, đặt nền
tảng trên các nguyên tắc và tổ chức theo hình thức đối với họ là thích
hợp để đem đến cho họ an ninh và hạnh phúc.'
Chính vì ông Hồ Chí Minh đã đút túi cái đoạn vô cùng quan trọng trên
đây...mà đảng ông và những kẻ kế nghiệp ông đã tha hồ gồm thâu thao túng
mọi quyền làm dân và làm người, độc quyền cai trị đất nước, lại có
người còn hơn một lần ký giấy, trước là giao đảo giao đất, sau là giao
cả linh hồn cho Trung Quốc, để mãi mãi trường tồn trong cương vị độc tôn
trên đầu dân tộc."
Như vậy ngày 2 tháng Chín năm 1945 vẫn đáng được nhớ đến vì nó đã mở ra một chương quá đau buồn trong lịch sử dân tộc Việt Nam.
Dian và Tiến Văn xin kính chào tạm biệt và hẹn gặp lại.
Tiến Văn
06/09/2015
No comments:
Post a Comment