Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Nói với người
cộng sản”. Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc
biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế
độ hiện hành. “Nói với người cộng sản” do Tiến Văn biên soạn, qua sự
trình bày của Tâm Anh
Thưa quí vị đảng viên cộng sản lâu năm cùng các bạn công an, bộ đội thân mến,
Mới đây ông Trần Quốc Vượng, thường trực ban bí thư của đảng Hồ-Tàu
đã kí một qui định nhằm cho phép cái gọi là Ủy ban kiểm tra đảng ở mọi
cấp, từ huyện tới trung ương, có quyền yêu cầu đảng viên không được xuất
cảnh hoặc có quyền đề nghị các cơ quan có thẩm quyền cấm xuất cảnh đối
với đương sự. Nói ngắn gọn, bọn chóp bu của đảng Hồ-Tàu đang buộc phải
công khai các biện pháp có tính đe dọa nhằm đối phó với các đối thủ
trong các cuộc chiến, các cuộc đấu đá đang ngày càng thường trực và khốc
liệt hơn trong nội bộ của chúng.
Thưa anh chị em và quí vị, cái qui định vừa nói thực ra hoàn toàn
không có gì mới về mặt thực tiễn. Bởi từ trước tới nay, dưới chế độ cộng
sản độc tài này, bọn lãnh đạo chóp bu chưa bao giờ hành xử theo pháp
luật. Bọn chúng luôn hành động một cách tùy tiện, tùy theo mục đích mà
chúng cho là có lợi cho bản thân chúng và phe cánh của chúng. Chúng bất
chấp mọi qui định, mọi luật lệ do chính chúng đã tạo ra. Lịch sử của
cộng sản Việt Nam từ khi cầm quyền tới nay đều chứng minh rất rõ sự tùy
tiện, vô pháp đó. Ngay cả đối với những ân nhân lớn nhất của chúng như
bà Nguyễn Thị Năm-Cát Hanh Long, Trịnh Văn Bô hay đối với những ‘đồng
chí’, thân hữu, đồng sự thân tín cỡ như Vũ Đình Huỳnh, Nguyễn Hữu Đang,
chúng cũng đâu có dựa vào pháp luật hay qui định nào để bắt bớ hay đấu
tố, xử trảm. Cần là chúng đưa người tới bắt; cần là chúng đưa ra xử án;
xử trảm. Kể cả hiện nay, các ‘vụ án’ Thăng, Thanh, Vĩnh, Vũ, vân, vân,
đều hoàn toàn chỉ là các hành động trấn áp, trả thù, thanh trừng phe
phái, mưu toan cá nhân.
Do đó, cái qui định cấm xuất cảnh đảng viên có dấu hiệu tham nhũng
hay bỏ trốn của Ban bí thư của đảng Hồ-Tàu chỉ là một biểu hiện manh
động của một số bọn chóp bu trong đảng Hồ-Tàu nhằm dằn mặt trước các đối
thủ hiện tại và các đối thủ tiềm tàng trong tương lai. Nhưng đây cũng
là một biểu hiện bất lực của bọn chóp bu trước thực trạng phân li, chia
rẽ, đấu đá ngày càng phát triển, lan sâu ở mọi tổ chức, mọi cấp độ.
Thưa anh chị em và quí vị, bọn cầm quyền độc tài của đảng Hồ-Tàu từ
trước tới nay, từ thời Hồ cho tới Trọng hiện nay, đều nắm trọn sự kiểm
soát và điều khiển mọi lực lượng vũ trang và tất cả các cơ quan kiểm
soát, điều hành xã hội, kể cả lực lượng công an xuất nhập cảnh, lẫn lực
lượng biên phòng, thuế quan, hải quan. Trong mọi tổ chức này đều có tổ
chức đảng, và chức danh bí thư trong mọi tổ chức đảng đều nắm quyền hành
lớn hơn người đứng đầu tổ chức như giám đốc, trưởng phòng, tổng cục
trưởng. Có nghĩa là, khi cần bọn chóp bu trong mọi tổ chức đảng đều có
quyền ra lệnh cho các lực lượng chức năng giám sát, theo dõi, phong bế
hoặc tịch thu hộ chiếu, cấm xuất cảnh đối với bất kì nhân vật nào kể cả
đảng viên.
Vậy, tại sao hiện nay bọn chóp bu lại phải ban hành cái qui định trao
quyền cho ủy ban kiểm tra làm cái công việc đã từng tự động diễn ra từ
hơn 60 năm qua dưới sự cai trị của đảng Hồ-Tàu. Điều này đã tự tố cáo
rằng, thời gian qua bọn chóp bu trong đảng Hồ-Tàu đã mất uy lực, mất
quyền kiểm soát, điều khiển lực lượng công an, quân đội, ít ra là trong
một số vụ việc.
Vì vậy bằng cái qui định vừa công bố, bọn chóp bu mong muốn có thể
giành lại uy lực và quyền điều khiển tuyệt đối đối với những lực lượng,
cá nhân mà chúng muốn có sự phục tùng tuyệt đối.
Tuy nhiên, mong muốn là một chuyện, thực hiện được hay không lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Nhìn vào ngôn từ của cái qui định vừa nói, chúng ta cũng thấy rõ sự
yếu ớt, rụt rè của những kẻ soạn ra văn bản này. Qui định viết rằng:
“Khi có dấu hiệu vi phạm và giải quyết tố cáo về tham nhũng, Ủy ban
kiểm tra có quyền yêu cầu đảng viên không được xuất cảnh. Khi cần thiết,
đề nghị các cơ quan có thẩm quyền tạm hoãn xuất cảnh theo qui định…”
Nghĩa là cái gọi là Ủy ban kiểm tra chỉ có thẩm quyền ‘đề nghị’, cầu
xin, cầu khẩn, trông chờ ở các cơ quan khác chứ không có quyền áp đặt,
ra lệnh.
Căn cứ vào thực tế hiện nay chúng ta cũng thấy, cái gọi là Ủy ban
kiểm tra và thậm chí cả Ban bí thư hay Bộ chính trị, tất cả bọn chúng kì
thực đều không có sức mạnh trực tiếp trong tay. Muốn làm việc gì để
trấn áp, bắt giữ, phong tỏa, cấm đoán, chúng cũng đều phải thông qua hai
lực lượng quân đội và công an.
Đây chính là lí do khiến những kẻ soạn thảo qui định cấm xuất cảnh
của ban bí thư không thể dùng những từ ngữ áp đặt, trịch thượng, cả
quyết. Bọn chúng biết rằng mọi ý muốn áp đặt của chúng đều còn phải tùy
thuộc vào sự tuân phục hay không của công an và quân đội. Và đây chính
là điều bọn chúng đang rất hoang mang. Bọn chúng đang cảm thấy hoàn toàn
không thể chắc chắn, đặc biệt trong tình hình rối ren, đấu đá, chia rẽ,
phân li với mức độ ngày càng gia tăng và phức tạp như hiện nay.
Thưa anh chị em công an, an ninh và sĩ quan, binh sĩ trong lực lượng
quân đội, cái qui định vừa nói do Trần Quốc Vượng kí nhân danh Ban bí
thư, nhân danh những bọn đang nắm quyền chóp bu trong đảng Hồ-Tàu là một
dấu chỉ cho thấy rõ đang có những diễn biến khôn lường trong lòng chế
độ, đang có những chuyển hóa, diễn tiến nghiêm trọng ngay trong nội bộ
của chúng.
Chúng ta sẽ bàn luận thêm về vấn đề này trong chuyên mục tới đây.
Tâm Anh và Tiến Văn thân chào tạm biệt và hẹn gặp lại quí vị anh chị em trong chương trình tuần tới.
03/06/2018
No comments:
Post a Comment