Kính thưa quý thính giả, Nước Việt trải qua hàng ngàn năm Bắc thuộc. Thời kỳ Hai Bà Trưng dựng cờ khởi nghĩa dành độc lập lại quá ngắn ngủi. Nhưng 500 năm sau đó, lại xuất hiện một vị anh hùng lãnh đạo dân quân đánh đuổi được giặc ngoại xâm, đặt tên nước là Vạn Xuân. Mặc dù triều đại này không kéo dài như nhà Hậu Lý về sau, nhưng vẫn được hậu thế xem trọng và ghi nhớ công ơn. Trong tiết mục “Danh nhân nước Việt” tuần này, Minh Nguyệt mời quý thính giả nghe bài “Vua Lý Nam Đế” của Việt Thái sau đây
Lý Nam Đế tên thật là Lý Bí, còn được gọi là Lý Bôn, người làng Thái Bình, phủ Long Hưng. Lý Bí sinh ngày 17/10/503 (nhằm ngày 12 tháng 9 năm Quý Mùi). Thuở nhỏ rất thông minh, lên năm 5 tuổi thì cha mất, năm 7 tuổi thì mẹ qua đời nên về sống với người chú ruột, sau đó được một vị thiền sư đem về chùa dạy dỗ.
Sau hơn 10 năm rèn luyện, Lý Bí trở thành người học rộng hiểu sâu, là người văn võ song toàn nên được tôn lên làm thủ lãnh tại địa phương. Ông từng ra làm quan cho nhà Lương, nhưng vì bất mãn trước sự tàn ác của đám quan lại đô hộ Việt Nam, nên ông từ quan, về quê chiêu binh mãi mã chống lại triều đình nhà Lương.
Vì khâm phục tài nghệ của Lý Bí, Tù trưởng Chu Diên là Triệu Túc cùng con là Triệu Quang Phục dẫn quân gia nhập vào đoàn quân của Lý Bí.
Năm 541, Thứ sử Giao Châu là Tiêu Tư cai trị hà khắc khiến người dân căm phẫn. Lúc ấy giặc Lâm Ấp lại quấy phá ở phía Nam, gây điêu đứng thêm cho người dân Giao Châu. Lý Bí liền chiêu mộ thêm nghĩa quân. Sau đó, ông dẫn quân tiến đánh Giao Châu, chiếm lấy thành Long Biên. Tiêu Tư thua trận rút chạy về Quảng Châu.
Tháng 12 năm 542, vua nhà Lương sai Tôn Quýnh, Lư Tử Hùng dẫn quân sang phục hận, nhưng khi đến Hợp Phố thì bại trận, toàn quân tan rã.
Bốn tháng sau, vua Lâm Ấp lại đưa quân xâm chiếm quận Nhật Nam, Lý Bí sai Phạm Tu đánh tan quân Lâm Ấp ở Cửu Đức.
Vào tháng Giêng năm 544, Lý Bí lên ngôi xưng là Lý Nam Đế, đặt niên hiệu là Thiên Đức, đổi tên nước là Vạn Xuân, đóng đô ở Ô Diên, xây điện Vạn Thọ làm nơi triều đình hội họp và bổ nhiệm Triệu Túc làm Thái phó, Tinh Thiều đứng đầu quan văn, Phạm Tu đứng đầu quan võ.
Tháng 6 năm 545, nhà Lương cử Dương Thiệu làm Thứ sử Giao Châu, Trần Bá Tiên làm Tư Mã, một lần nữa đem quân xâm lăng nước Việt. Khi quân của Trần Bá Tiên đến Giao Châu, Lý Nam Đế đem 3 vạn quân ra chống giặc nhưng bị thua trận tại Chu Diên.
Tháng Giêng năm 546, Trần Bá Tiên lấy được thành Gia Ninh, Lý Nam Đế rút quân vào Tân Xương.
Đến tháng 8, Lý Nam Đế đem 2 vạn quân từ Tân Xương ra đóng ở hồ Điển Triệt. Quân Lương sợ hãi, không dám tiến quân.
Lợi dụng nước sông dâng cao, Trần Bá Tiên đưa quân theo dòng nước tấn công, quân của Lý Nam Đế không phòng bị nên tan vỡ, phải lui về thủ ở động Khuất Lạo. Sau đó, Lý Nam Đế ủy thác cho Tả tướng là Triệu Quang Phục chỉ huy toàn quân.
Ngày 20/3/548, Lý Nam Đế bị bệnh băng hà, hưởng dương 46 tuổi.
Để tưởng nhớ công lao của Lý Nam Đế, dân chúng địa phương lập ngôi Đền Mục và hằng năm đều tổ chức lễ giỗ. Đặc biệt, ngày 12 tháng Giêng đã trở thành ngày Lễ hội chính của Đền Mục tại xã Tiên Phong.
* * *
Trong suốt một ngàn năm Bắc Thuộc, có vô số các cuộc khởi nghĩa lớn nhỏ của dân quân nước Việt với quyết tâm dựng lại nền tự chủ cho dân tộc. Rất nhiều anh hùng hào kiệt đã hy sinh cho khát vọng cao cả này, trong đó có Lý Nam Đế. Nền độc lập non trẻ của Ngài đã được nối tiếp nhiều năm sau đó dưới sự lãnh đạo của Triệu Quang Phục, một tướng lãnh trẻ tuổi trong đoàn nghĩa quân.
Đọc lại lịch sử Việt Nam, không ai là không cảm thấy ngậm ngùi khi nghĩ đến vận mệnh của đất nước. Là một nước “vốn xưng nền văn hiến đã lâu”, dân tộc Việt đã xuất hiện hàng loạt các đấng minh quân, văn thần, võ thánh, mang lại thanh bình thịnh trị cho nước nhà, khiến cho kẻ thù truyền kiếp phương Bắc phải nhiều lần từ bỏ dã tâm xâm lược.
Dòng sinh mệnh của dân tộc Việt được trường tồn là nhờ có những anh thư hào kiệt như Hai Bà Trưng, Phùng Hưng, Triệu Thị Trinh, Lý Bí .v.v. những người đã nối tiếp chiến đấu để duy trì mảnh giang sơn gấm vóc của nòi giống Tiên Rồng.
Điều đáng buồn cho dân tộc Việt, là truyền thống chống giặc ngoại xâm đang có nguy cơ lụi tàn trước thái độ “hèn với giặc, ác với dân” của tập đoàn CSVN hiện nay, những kẻ chỉ biết chịu nhục để “vinh thân phì da”, luôn ra rả tự cho là yêu nước nhưng lại ký kết thỏa ước Thành Đô, dâng hiến mảnh giang san gấm vóc – mà các bậc tiền nhân đã hy sinh xương máu để gìn giữ suốt mấy ngàn năm qua – cho Tàu Cộng phương Bắc./.
No comments:
Post a Comment