Chủ Nhật, 18.10.2015
Sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục "Nói với người cộng sản". Đây là diễn dàn để trình bày với các đảng viên đảng CSVN, đặc biệt những người đang phục vụ trong guồng máy công an và bộ đội của chế độ hiện hành. "Nói với người cộng sản" do Tiến Văn biên soạn, qua sự trình bày của Dian
Thưa các quí vị đảng viên cộng sản lâu năm, các bạn công an, bộ đội,
Chuyện Tàu xưa kể rằng Tào Tháo nói với quân sĩ rằng Tào Tháo có một
khả năng tỉnh thức đặc biệt. Ngay cả trong khi ngủ Tào Tháo vẫn biết
được mọi điều xảy ra xung quanh. Chuyện kể rằng một lần có một quân lính
vì việc quân gấp đã vội vã chạy thẳng vào chỗ Tào đang ngủ để báo cáo,
nhưng tên lính nhiệt tình việc quân chưa kịp mở miệng đã bị Tào Tháo bật
dậy tuốt gươm chém bay đầu vì ngỡ là thích khách. Từ đó trở đi mọi quân
sĩ đều rỉ tai nhau, bất kể việc quân, việc riêng khẩn cấp đến đâu chớ
có lại gần nơi Tháo ngủ nếu không muốn mất mạng.
Chuyện Tàu nói trên đã xảy ra cách đây vài ngàn năm thực khó cho
chúng ta kiểm chứng mức độ đúng sai. Nhưng nếu nhìn dưới góc độ chính
trị độc tài và việc đảm bảo an ninh cho kẻ cầm quyền, câu chuyện Tàu vừa
kể hoàn toàn dễ hiểu. Đó chỉ là một thủ đoạn cao tay của Tào Tháo trong
việc đảm bảo an ninh tối đa cho bản thân khi ngủ. Việc tạo ra một huyền
thoại thực hư về khả năng tỉnh thức khi ngủ để dọa dẫm các đối thủ tiềm
tàng là một khả năng hợp lý đối với một con người mưu mẹo, đa nghi như
Tào Tháo. Còn việc chấp nhận thí một mạng người để dựng ra màn kịch chém
quân trong khi ngủ cũng là một việc phù hợp với mục đích và tâm lý cảnh
giác của kẻ cầm quyền độc đoán như Tào Tháo nhằm nâng cao tối đa hiệu
ứng huyền thoại trong việc phòng ngừa rủi ro cho bản thân khi ngủ.
Gần hai ngàn năm sau chuyện của Tào Tháo, ở Nga-Xô cũ cũng xảy ra
chuyện tương tự. Stalin khi đã chết, đã đổ vật trong phòng riêng nhiều
giờ nhưng tất cả các phụ tá cùng bác sĩ của Stalin đều ngần ngại, trông
chừng nhau, không ai dám là người đầu tiên bước chân vào để xem tình
trạng của Stalin ra sao. Bởi vì trong suốt thời gian cầm quyền độc tài,
Stalin luôn nghi kị tất cả, không tin tưởng bất cứ nhân viên, đồng chí,
đồng nghiệp nào. Stalin còn cấm không ai được tự động tới gần nơi làm
việc, nơi ở của Stalin.
Hồ Chí Minh, một kẻ độc tài hạng kém hơn, cũng có một giai thoại
tương tự để gia tăng an ninh cho bản thân. Trong những năm 1960, 1970,
tại miền Bắc thường truyền tai nhau một câu chuyện Hồ có giác quan đặc
biệt trong việc phát hiện kẻ ám hại ngay trong lúc ngủ: " Tạ Đình Đề
- một người có võ nghệ cao cường, có tài độn thổ, thoắt ẩn thoắt hiện
như thần. Một lần Tạ Đình Đề đột nhập được vào nơi ở của Hồ và ém mình
trên trần nhà để chờ đêm xuống khi Hồ thật yên giấc sẽ ra tay. Nhưng
bỗng dưng Hồ thức tỉnh và lên tiếng: 'Chú Đề sao cứ ở mãi trên đó, xuống
đây uống nước với tôi!' Sau này Tạ Đình Đề đã trở thành cận vệ thân tín
bậc nhất của Hồ."
Trong tất cả những câu chuyện trên, chúng ta không thể khẳng định
được đâu là sự thật và đâu không là sự thật, nhưng tất cả đều có một sự
thật rằng: Tất cả những kẻ cầm quyền độc tài đều sợ bị ám sát trong khi
ngủ.
Bởi dù quyền lực đến đâu, kẻ cầm quyền cũng vẫn là con người. Đã là
con người đều sẽ có lúc sơ hở, sao lãng. Một trong những lúc sơ hở nhất
đó là khi con người phải ngủ, phải nghỉ ngơi hoàn toàn. Lúc ngủ là lúc
con người phải buông bỏ mọi thứ, phải chấp nhận phó thác hoàn toàn sinh
mệnh cho ngoại cảnh. Và càng căng thẳng, càng cảnh giác, càng đề phòng,
con người lại càng cần phải nghỉ ngơi, càng cần phải ngủ nếu không muốn
kiệt sức hoặc trở nên điên loạn. Đó chính là điểm yếu chí tử của mọi kẻ
cầm quyền. Đối với kẻ cầm quyền độc tài, điểm yếu chí tử trong lúc ngủ
càng nguy hiểm. Bởi quyền lực độc tài luôn dựa trên dối trá, bạo lực,
cướp đoạt, bất chính. Vì vậy, mỗi khi một kẻ chiếm được quyền lực độc
tài cũng là bắt đầu một cuộc đời liên tục bị bao vây bởi các mối nguy
của trả thù, ám sát, lật đổ, bị cướp đoạt lại quyền lực. Mối nguy, sự đe
dọa của kẻ cầm quyền độc tài càng tăng cao một khi chế độ chính trị tha
hóa biến thành một chính thể phản động chống lại dân tộc hay tiếp tay
cho kẻ xâm lược. Bởi khi đó, kẻ cầm quyền độc tài bán nước không chỉ
phải đối diện với nguy cơ bị lật đổ, trả thù bởi những đối thủ ham quyền
lực mà còn phải đối diện với sự trừng trị của những người yêu nước.
Ngày nay với sự phát triển rất xa của các môn khoa học, việc trừ khử
một kẻ cầm quyền độc tài phản động bán nước không nhất thiết phải chờ
tới khi chúng ngủ. Do đó, rủi ro cho những kẻ cầm quyền độc tài bán nước
ngày nay càng trở nên bất trắc, nguy hiểm, khôn lường.
Chúng ta đã thấy rõ chế độ chính trị hiện tại của Việt Nam là chế độ
độc tài do đảng cộng sản Việt Nam nắm giữ và ngày càng thể hiện sự tha
hóa theo chiều hướng "Hèn với giặc tàu, Ác với dân Việt". Đó là một chế
độ độc tài phản động bán nước. Ngày 9 tháng 10 vừa qua, Trung Cộng công
khai tuyên bố việc xây dựng hoàn tất hai ngọn hải đăng trên quần đảo
Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam chúng ta nhưng toàn bộ ban chấp hành
trung ương của đảng cộng sản Việt Nam đang nhóm họp tại Hà Nội hoàn toàn
im lặng. Tất cả chỉ chú tâm vào việc chia chác, tranh giành quyền vị,
bổng lộc cho khóa 12 sắp tới. Mãi cho tới ngày 13/10 vừa qua, Lê Hải
Bình, phát ngôn nhân của bộ Ngoại giao VN mới lên tiếng một cách yếu ớt
rằng "Một lần nữa, Việt Nam khẳng định có đầy đủ căn cứ pháp lý và
chứng cứ lịch sử về chủ quyền không tranh cãi của Việt Nam đối với hai
quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa".
Chúng tôi tin rằng trước thực trạng hèn nhược và phản động trắng trợn
của đảng cộng sản Việt Nam hiện nay chắc chắn sẽ có những sĩ quan, bộ
đội, công an thức tỉnh và hành động vì trách nhiệm cao cả với Tổ quốc.
Chúng ta hãy sẵn sàng ủng hộ và bảo vệ những con người cao cả đó.
Dian và Tiến Văn xin kính chào tạm biệt và hẹn gặp lại vào Chủ Nhật tuần tới.
Tiến Văn
18/10/2015
No comments:
Post a Comment