Thứ Ba, ngày 01.07.2014
Sau ngọn đuốc quả cảm Lê thị Tuyết
Mai lại đến ngọn đuốc hào hùng Hoàng Thu là biểu tượng lòng uất hận của
con dân Việt với hi vọng làm cháy bùng lên bão lửa sục sôi hầu thiêu rụi
Việt cộng và Tàu cộng như ý nguyện của các người quá cố. Để tiếp nối
chương trình hôm nay qua tiết mục Đất Nước Đứng Lên, mời quý thính giả
đài ĐLSN theo dõi bài viết:" Tiểu sử chiến sĩ Hoàng Thu" qua sự trình
bày của Nguyên Khải
Chiến Sĩ Hoàng Thu
Pháp danh Minh Quốc
Tự thiêu ngày 20 tháng 6, 2014 tại Bradenton, Florida
Mất ngày 23 tháng 6, 2014 tại Tampa Hospital
Hôm nay mọi người kính cẩn nghiêng mình trước linh cữu người quá cố. Người đó là ai?
Thưở thiếu thời, ông sống tại Phước Tích, một làng thuộc ngoại thành
Huế, nay là "di tích lịch sử quốc gia". Nhà nghèo không thể học cao, nửa
chừng nhập ngũ ngành Pháo Bình Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Sư Đoàn 3,
đóng tại Đà Nẵng.
Sau 1975, miền Nam rơi vào tay Cộng Sản Bắc Việt.Cùng với hệ lụy của
toàn dân, gia đình ông về vùng kinh tế mới Đồng Xoài, cuộc sống ngày
càng vất vả. Năm năm sau, ông vào Sàigon mong được khá hơn. Nhưng Trời
vẫn không chiều lòng người, ông không được cấp hộ khẩu vì là "lính
ngụy", ông lại phải khăn gói ra đi lập nghiệp ở kinh tế mới Củ Chi, cuộc
đời ông luôn luôn cơ cực.
1998 - Người con gái đầu lòng được chồng bảo lãnh sang Mỹ, có cơ hội
làm ăn khá hơn, thường xuyên gửi quà giúp đỡ gia đình, đời ông bớt khổ.
2008 – Từ Hoa Kỳ, cô con gái bảo lãnh, gia đình ông ổn định, cuộc
sống đỡ vất vả. Mẹ tiếp sức con gái, ngày ngày ông chăm sóc khu vườn nhỏ
sau nhà, thỉnh thoảng lái xe thăm gặp người quen, đời sống thoải mái,
ông thường theo dõi tin tức qua các đài truyền hình tiếng Việt và trên
internet, ngày đêm thao thức, trăn trở vì quê hương, trong thiếu tự do,
ngoài giặc uy hiếp.
2 tháng 5, 2014 - Giặc phương Bắc cắm giàn khoan 981 trong vùng biển
Việt Nam, ngang ngược thao túng, lòng ông đau xót, nỗi căm giận ngày
càng dâng cao, tức một nỗi "tay không - thế cô", nên đành thúc thủ. Sáng
sớm 23/5/2014, một ngọn thân đuốc của bà Lê Thị Tuyết Mai thắp sáng
trước cổng dinh Độc Lập Sài Gòn (nay được gọi là dinh Thống Nhất), càng
làm ông xót xa, đau lòng cho quê hương: nển độc lập bị xâm phạm, ách nô
lệ đang gần kề, nhân quyền bị chà đạp.
Lòng căm phẫn đến cực độ, ông chuẩn bị cho cuộc hành trình, một cuộc
hành trình chiến đấu không súng đạn, không tiếng hô, mà bằng chính thân
xác của mình, như người thanh niên Mohamed Bouazizi xứ Tunisi nguyện làm
ngọn đuốc thiêu rụi chế độ độc tài, tạo làn gió dân chủ thổi ngang Bắc
Phi và Trung Đông.
20-6-2014 – Vào buổi sáng, trong lúc con gái và chồng về Việt Nam, bà vợ đang làm việc, bỗng Bà được điện thoại của ông:
- Bà ơi, tôi sẽ đi xa, tôi không muốn ở đây – Giọng ông nhẹ nhàng ở đầu giây.
- Ông ơi, ông nói gì vậy? Người vợ hốt hoảng.
- Tôi muốn đi xa, tôi chia tay bà, bà nhớ giữ gìn sức khỏe, bà nhớ lo cho con, chào bà, tôi đi đây...
Tiếng ông chợt tắt. Bà gọi lại nhiều lần, nhưng không nghe gì nữa.
Trong lòng bất an, Bà gọi cho người quen trong xóm nhờ ghé đến nhà xem
sao. Không ai trả lời.
Lúc 11 giờ 15 sáng cùng ngày, tin động trời, một người đàn ông tưới
xăng tự thiêu trước khu gia cư Silver Lake, thành phố Bradenton, tiểu
bang Florida. Người qua đường cố dập tắt lửa nhưng không kịp, nạn nhân
luôn luôn nói "Tôi muốn chết, hãy để tôi chết". Trực thăng cấp cứu đưa
ngay vào bệnh viện Tampa cứu chữa với độ phỏng quá nặng.
Cảnh sát tìm thấy bình xăng, một số vật dụng quần áo, 2 mảnh giấy
viết bằng tiếng Việt, một mảnh ghi "Hai Yang 981 phải rời khỏi hải phận
V-N" và "Anh hùng tử chí hùng nào tử", dưới ký tên "thu hùng", nét chữ
sắc sảo. Hai Yang âm tiếng Việt là "Hải Dương", tên giàn khoan mả Trung
Cộng đã cài đặt trong vùng hải phận Việt Nam ngày 2 tháng 5, 2014.
Người con gáitên Oanh từ Việt Nam được bạn gọi báo hung tin. Cô gọi
má, gọi tiệm, gọi cảnh sát, cảnh sát đến gặp bà đưa tin xấu về chồng bà.
Oanh và chồng khẩn cấp bay về Hoa Kỳ.
Tin sét đánh đến với bà. Bà bàng hoàng. Bà không thể tin. Nhưng lời
từ giã của chồng vẫn còn văng vẳng: Chào bà, tôi đi đây..Bà đã hiểu vì
sao. Giờ đây, chồng bà đã đi xa, xa lắm.
23-6-2014 – Sáng sớm, bà và con gái đứng bên cạnh giường, ông thoi
thóp rồi từ từ ra đi, để lại người vợ góa, con gái và rể, đứa cháu ngoại
thân yêu mà ông thường gần gũi trước khi ra đi. Người con trai kế hiện
vẫn còn sống ở Việt Nam với vợ, hai con.
Cô Hoàng Thục Oanh tâm sự: "Cháu rất buồn, cháu không nghĩ là ba đã
mất. Ba không buồn gì cả. Ba không thiếu thốn gì cả. Cháu đã lấy vé cho
ba má về Việt Nam thăm quê. Vé còn đây. Thỉnh thoảng ba bực tức khi thấy
má làm ăn cực khổ".
Vậy là Ông đã ra đi, để lại di ngôn:
"Hải Dương 981 phải rời khỏi hải phận Việt Nam" và "Anh Hùng Tử, Chí Hùng bất tử".
Đó là mệnh lệnh của ông, mệnh lệnh thiêng liêng mà ông đã dùng thân
xác để gióng lên. Mệnh lệnh đó không chỉ đòi rút giàn khoan, mà còn đòi
giặc phải trả tất cả lãnh thổ, lãnh hải, và những gì mà họ đã cướp của
đất nước ông.Đó là tiếng kêu đanh thép của người dân Việt: "Tàu khựa,
hãy cút khỏi Việt Nam, hãy cút khỏi biển Đông" mà người dân trong nước,
nhất là giới trẻ đang kêu gào. Nhưng nguyên nhân nào đã tạo nên tình
trạng này. Nguyên nhân nào đã để Trung Cộng thao túng đất nước Việt Nam?
Chúng tôi biết ý nguyện của ông.
Cầu chúc ông ra đi bình an. Nguyện cầu hương linh ông sớm tiêu diêu miền Cực Lạc.
Chúng tôi ở lại, nguyện thực hiện lời trăn trối của ông.
No comments:
Post a Comment