Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Phó Chủ nhiệm Tổng Cục Chính trị QĐNDVN, vừa tuyên bố quân đội đã lập Lực lượng 47 với 10.000 chiến sĩ chuyên lo chiến tranh mạng.
Vừa đọc đến đó, ai cũng tưởng quân đội VN nay cũng đang chuẩn bị như nhiều nước trên thế giới, phòng thủ các hệ thống mạng điện tử chỉ huy – kiểm soát – liên lạc nếu có chiến tranh với nước khác. Nhưng đọc thêm vài dòng về mục đích sự có mặt của Tướng Nguyễn Trọng Nghĩa tại Hội nghị Toàn Quốc “Tổng kết công tác TUYÊN GIÁO 2017″, người ta mới vỡ lẽ: Lực lượng 47 chỉ nhằm đối nội, tức đối phó với hàng ngũ Phandongers trên mạng để bảo vệ đảng.
Điều này không có gì đáng ngạc nhiên. Vì hiện nay, quốc gia duy nhất đang lấn chiếm đất, biển, đảo và đe dọa nhiều phần chủ quyền khác của ta chính là TQ. Nhưng Bộ Chính trị đã không những khẳng định quyết tâm KHÔNG chống cự lại TQ “để không làm phức tạp tình hình”, mà còn nhờ luôn TQ cung cấp cả phần cứng, phần mềm, và huấn luyện nhân sự cho QĐNDVN. Do đó, Lực lượng 47 hoàn toàn không có chức năng quốc phòng.
Vậy, câu hỏi đầu tiên bật lên: Nếu quân đội phải lập lực lượng với 10.000 tay … chuột (không phải tay súng) để bảo vệ chế độ thì lực lượng cũng hàng chục ngàn “chiến sĩ công an mạng” cùng hàng chục ngàn dư luận viên hiện có để làm gì? Bộ Công an đã chẳng liên tục phát bằng khen, thăng thưởng cho các bộ phận công an mạng, kể cả được tăng thêm số tướng, vì họ làm quá được việc đó sao?
Do đó, câu trả lời thỏa đáng duy nhất chỉ có thể là vì quân đội muốn có thêm ngân sách. Thật vậy, chi phí xây dựng cơ sở, trang bị máy móc, và tiền lương cho cả một sư đoàn 10.000 “bộ đội mạng” là khối tiền khổng lồ và kéo dài nhiều năm. Thêm vào đó, ai sẽ thu tiền “tuyển lựa” cho 10,000 ghế mới tinh, rất an toàn trong phòng lạnh, từ những gia đình có con mới đi nghĩa vụ quân sự?
Rõ ràng cứ địa Mạng đã được quân đội trinh sát và phát hiện. Đây là một chiến trường béo bở!
Câu hỏi kế tiếp: Nếu quân đội còn biết cách khai thác, thì tại sao Ban Tuyên Giáo Trung ương và Bộ Thông tin Truyền thông, tức các bộ phận lẽ ra phải ở tuyến đầu trên chiến trường Mạng, lại chưa lập lực lượng “cán bộ mạng” của riêng mình?
Cũng thế, Bộ Giao Thông Vận Tải đang và sẽ bị tấn công “khốc liệt” trên Mạng vì các BOT thu phí đường bộ còn chờ gì nữa mà không xin ngân sách khẩn cấp lập lực lượng phản công riêng?
Còn các Bộ Tài Nguyên Môi Trường, Bộ Y Tế, Bộ Giáo dục Đào tạo, … đã bị Phandongers tấn công liên tục trong những năm qua thì sao? Nếu không lập lực lượng “cán bộ mạng” riêng của mình thì có cảm thấy “thiệt thòi cho chúng tôi” không?
Rồi các tỉnh thành, đặc biệt Yên Bái và Đà Nẵng ngay lúc này, đều có nhu cầu tự vệ và phản công. Nếu không đề xuất kế hoạch sớm thì liệu còn giành được đồng ngân sách nào không?
Và thế là mọi người lại trở về câu hỏi lớn: AI THẮNG AI? — Không phải giữa chế độ và giới Phandongers; mà là giữa quân đội, công an, các bộ, và các tỉnh. Ai sẽ giành được miếng bánh ngân sách lớn nhất trên chiến trường mạng, đặc biệt trong tình trạng kinh tế thật khó khăn hiện nay?
oOo
Cứ mỗi khi có tình huống căng thẳng như thế này, lời Cụ Duẩn lại văng vẳng bên tai: “Nếu thiếu tiền thì cứ in ra mà dùng!”.
Vũ Thạch
No comments:
Post a Comment