Bóc lột dân chúng tới tận xương tủy để làm giàu bất
chính rồi lại chuyển những số tiền khổng lồ này qua lãnh vực tâm
linh hòng che mắt thế gian. Liên tục chương trình, qua chuyên mục Chuyện Nước Non Mình, mời quý thính giả theo dõi bài viết của Hoàng Hải Vân với tựa đề: “Xây Chùa Để Rửa Tiền Tham Nhũng”, sẽ được Hoàng Ân trình bày sau đây
Khi Việt Nam hội nhập sâu vào thế giới, luật pháp phải minh bạch
từng bước, nhiều luật lệ trong quá trình liên thông với quốc tế. Do đó,
tiền tham nhũng mang ra tiêu dùng hay đầu tư sẽ khó dần, gửi ra nước
ngoài thì không hề dễ nếu như không được rửa, chỗ có thể để trong nước
thì đang thu hẹp. Nghe nói có một số quan chức biến tiền tham nhũng
thành vàng thành kim cương rồi đào hầm trong nhà để cất, thỉnh thoảng
xuống … ngắm. Thiệt là cực khổ cho các quan chức của ta, kiếm tiền thì
dễ nhưng dùng tiền lại khó vô cùng. Nhưng, như người ta thường nói, cái
khó ló cái khôn.
Những nỗ lực dùng quyền thế để thiết lập đường dây tham nhũng khép
kín, ví dụ như sử dụng Tổng cục Tình báo Bộ Công an đưa các hoạt động
cướp đoạt tài sản công vào vòng bí mật để cho luật pháp không thể sờ gáy
và dùng chính cơ quan siêu quyền lực kia để rửa tiền thông qua những
công ty bình phong xem ra không thể là kế lâu dài được. Cho nên các vị
phải tính những kế song song. Một trong những kế hữu dụng lâu dài nhất
là đưa tiền tham nhũng vào chùa để rửa.
Một cựu quan chức cao cấp của một địa phương thuộc trung ương từng
nói với tôi về một ngôi chùa hoành tráng của địa phương này được dùng
làm lò rửa tiền như thế nào. Trước đây, mỗi khi được giao đất, doanh
nghiệp nhận đất phải nộp cho cá nhân người đứng đầu địa phương một khoản
tiền từ 8-10% giá trị lô đất tùy vị trí. Ông này từng nói thẳng với một
nhà báo : “Tau không lấy tiền đó thì lấy gì chung cho mấy thằng ở
trên”, tất nhiên là ông nói mồm không bằng không chứng. Sau đó, có lẽ
thấy việc này dễ bị lộ nên ông đã dùng cái chùa kia để rửa tiền. Chùa
thì do ông cấp đất xây dựng, sư trụ trì là người ông sắp xếp đưa vào.
Doanh nghiệp thay vì mang tiền phần trăm đến cho ông thì mang vào cúng
chùa. Trụ trì được dùng một ít tiền đó để xây chùa đúc Phật, còn phần
lớn chuyển lại cho ông. Ví dụ doanh nghiệp cúng vào chùa 10 tỷ thì phần
chùa 1 tỷ còn phần ông 9 tỷ. Ông lấy tiền ra bất cứ lúc nào ông cần, để
hối lộ các bộ, ngành ở trung ương và dùng riêng cho cá nhân ông. Nước ta
chẳng có luật lệ nào kiểm soát tài chính của chùa chiền, nên dù tài
thánh cũng không thể điều tra ra tiền mà ông dùng là tiền do doanh
nghiệp đưa hối lộ. Chuyện này không thể nào tìm ra bằng chứng nếu như
không kiểm soát được tài chính của chùa chiền, nên không tiện nêu tên
địa phương và quan chức liên quan.
Đó chỉ là một trường hợp xây chùa để rửa tiền mà tôi biết. Và những
cái chùa như vậy có ở nhiều nơi. Ở đây chỉ nói những ngôi chùa do các
quan chức nhà nước bảo kê cấp đất xây dựng và sư sãi trụ trì do các quan
chức này đưa vào. Còn chùa chiền truyền thống được các Phật tử cúng
dường và được trụ trì bởi các bậc chân tu thì không nằm trong phạm vi có
thể rửa tiền tham nhũng, nên có sự phân biệt rõ ràng chuyện đó.
Trường hợp mà đang nói đến chỉ là việc rửa tiền của tham nhũng vừa
vừa cấp địa phương. Còn cấp cao hơn thì chưa có đủ bằng chứng mặc dù
vậy vẫn có căn cứ để suy đoán.
Theo số liệu từ Zing.vn thì tập đoàn siêu chùa chiền Xuân Trường đã
và đang khai triển các dự án tâm linh với diện tích đất siêu khủng:
Ngoài quần thể Chùa Bái Đính “lớn nhất Đông Nam Á”, nhà nước còn giao
cho tập đoàn này 5 ngàn 100 ha xây chùa Tam Chúc “lớn nhất thế giới”,
trong đó diện tích xây chùa 144 ha, còn lại là quần thể kinh doanh “phụ
trợ” chùa. Chưa hết, tập đoàn này đang chuẩn bị cho dự án 18 ngàn 940
ha làm khu du lịch tâm linh Hồ Núi Cốc, 450 ha đất ở Hải Phòng cũng để
xây chùa và đang xin 1 ngàn ha thâu tóm luôn chùa Hương… Không ai có
thể hiểu được tập đoàn này được thế lực nào bảo kê mà có thể chiếm được
một diện tích đất lớn đến vậy để buôn Tăng bán Phật.
Không thể đem chuyện rửa tiền nhỏ nhoi của cái chùa nói ở trên áp
dụng vào các quần thể siêu chùa chiền này. Rất khó có thể lần ra mối
quan hệ ma mị giữa doanh nghiệp với các quan chức từ trung ương đến địa
phương trong cuộc đại buôn bán kia. Chỉ biết rằng, nguồn thu ở đây là
siêu khủng: từ sự cúng dường của Phật tử thập phương cho đến nguồn thu
từ dịch vụ, từ nhà hàng, khách sạn…Không có chứng cứ để nói tiền tham
nhũng mang vào rửa ở đây, mặc dù rửa ở đây là không khó. Chỉ thấy rằng, ở
đây quyền thế đang biến thành vốn liếng, thành siêu lợi nhuận. Và Phật
không bao giờ có mặt ở những nơi này.
No comments:
Post a Comment