Thứ Tư, ngày 13.11.2013
Vụ xì-căn-đan Dương Chí Dũng và
những cáo buộc nghiêm trọng về biển thủ công quỹ lên đến hằng tỷ Mỹ kim
không chỉ thuần túy là sai lầm của một hay vài cá nhân, mà là sự sai lầm
nghiêm trọng của cả một hệ thống cầm quyền độc tài, độc đảng, hại nước
hại dân. Mời quý thính giả nghe phần Bình Luận của Bảo Ngọc có tựa đề:
“Đừng Đổ Hết Tội Cho Dương Chí Dũng” sẽ được Song Thập trình bày để kết
thúc chương trình phát thanh tối hôm nay
Trong vụ án của Dương Chí Dũng – Vinaline vừa qua, nhà cầm quyền cộng
sản mà đại diện là cơ quan cảnh sát cáo buộc Dương Chí Dũng, nguyên chủ
tịch HĐQT Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam đã sử dụng số tiền tham ô để
mua cho "bồ nhí" 2 căn chung cư, một căn tại tầng 29 tòa tháp B, tòa nhà
Skycity (88 Láng Hạ, HN) và một căn cao cấp tại tòa Pacific Place (83
Lý Thường Kiệt, HN). Nếu tính theo giá bán 2 căn chung cư cao cấp này
trên thị trường, giá trị tài sản lên đến khoảng gần 17,4 tỷ đồng.
Vậy Dương Chí Dũng bị cáo buộc kiếm tiền như thế nào?
Có nhiều cáo buộc về việc tham ô của Dũng nhưng một trong những cách
đó chính là biến cái ụ nổi sửa chữa tàu thuyền thành ụ chìm của riêng
Dương Chí Dũng.
Ụ nổi 43 năm tuổi có giá thực tế hơn 2 triệu Mỹ kim, nhưng Dương Chí
Dũng vẫn đồng ý mua với giá gấp gần 10 lần, bỏ túi hơn 10 tỷ đồng do bên
môi giới "lại quả". Việc làm của Dũng gây thiệt hại, được báo đảng cho
là thiệt hại của nhà nước hơn 300 tỷ đồng. Nhưng thực chất đó chính là
những đồng tiền xương máu của dân đã bị những kẻ như Dũng cướp đoạt. Và
khi mà người bán chỉ mong được giá 2 triệu Mỹ kim cho một cái ụ nổi dùng
vào việc sửa chữa tàu biển mà người mua sẵn lòng trả số tiền gấp nhiều
lần thì những thương vụ ngược đời ấy chỉ có ở loại doanh nghiệp "cha
chung không ai khóc" mà điển hình đó chính là những Vinashine,
Vinaline... - những quả đấm thép của Nguyễn Tấn Dũng.
Nhận "lại quả" hàng triệu USD từ thương vụ ấy, nguyên giám đốc Dương
Chí Dũng của Vinalines bị cáo buộc đã vung tiền tỉ mua nhà cho bồ nhí.
Trong khi dân nghèo tần ngần lựa những mớ rau ngày càng nhiều. Và đây đó
nhiều lắm những người dân màn trời chiếu đất, những em bé đu dây đến
trường thì Dương Chí Dũng và đồng bọn lại có thể làm những điều tồi tệ
đó. Nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao Dương Chí Dũng có khả năng làm được
điều này? Đó chính là điều chúng ta cần suy nghĩ vì trong một chế độ dân
chủ và tự do, những kẻ như Dương Chí Dũng gần như rất khó có cơ hội làm
những tội ác tày đình nói trên.
Chúng ta thấy rằng, chính việc thiếu giám sát đã tạo cơ hội cho người
quản trị doanh nghiệp lợi dụng cái mác "nhà nước" để lạm dụng quyền lực
được ủy nhiệm, làm giàu bất chính. Bất công ấy nếu dai dẳng kéo dài sẽ
gieo mầm mống bất an rất lớn cho xã hội. Người giám đốc tham nhũng dù có
đi tù, song gánh nặng nợ nần của doanh nghiệp nhà nước vẫn đè nặng lên
ngân sách quốc gia, tức trên vai mỗi người dân. Càng bơm tiền cho doanh
nghiệp nhà nước càng tăng rơi vãi, của cải khan hiếm của một đất nước
vốn đã nghèo lại góp phần làm giàu cho tư gia các nhà quản trị trong
nước và làm giàu thêm cho các công ty đồng lõa nước ngoài. Ụ nổi nay đã
thành đống sắt han gỉ, song cái ụ chìm đang nâng đỡ những đống sắt vụn
ấy cũng cần nhận diện đích danh. Gần 30 năm mà đảng cộng sản cho là có
cải cách, doanh nghiệp nhà nước chưa bao giờ trở thành đầu tàu tạo ra
của cải và giúp phân bổ phúc lợi hài hòa, chưa trở thành hình mẫu năng
động trong quản trị kinh doanh, chưa đóng góp được nhiều việc làm cho
thị trường lao động, và chưa tạo ra hiệu suất sử dụng đồng vốn đầu tư
cao tương xứng với những ưu tiên mà Nhà nước đã dành cho chúng. Trái lại
những doanh nghiệp này là những con bạch tuộc khổng lồ chuyên hút mồ
hôi và công sức của người dân nghèo từ chính những con số thua lỗ tiền
thuế của người dân đóng góp.
Để ngăn chặn tham ô và hoang phí tiền dân, cần vun đắp các thể chế
tạo ra một nền kinh tế tư hữu và công hữu cùng cạnh tranh năng động. Đó
chính là nền kinh tế không mang cái danh treo đầu dê bán thịt chó "Kinh
tế thi trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa". Vụ án của Dương Chí
Dũng và Vinalines, thêm một lần nữa nhắc nhở rằng doanh nghiệp nhà nước
và kiểm soát đầu tư công, sau ba thập kỷ cải cách, vẫn hết sức ì ạch và
ngày càng tồi tệ hơn. Nguyên nhân chính đó là do một chế độ độc tài hết
thuốc chữa cầm nắm con thuyền quốc gia. Những người cộng sản luôn lấy
súng đạn và đàn áp làm đầu không thể có một cơ chế tự do giám sát nên
những vụ án như của Dương Chí Dũng vần hàng ngày xuất hiện nhan nhản
trên khắp cả nước. Nói cho chính xác nhất, chỉ khi nào không còn tà
quyền cộng sản thì những vụ án như Vinashine, Vinaline sẽ không còn nữa
vì khi đó người dân sẽ là người chủ thật sự tham gia giám sát mọi hoạt
động của doanh nghiệp và pháp luật không còn là những kẽ hở cho bầy đàn
tham nhũng lợi dụng nữa.
Do đó, vụ xì căn đan của Dương Chí Dũng chỉ là bề nổi giống như cái
tên Ụ nổi mà Dũng bị cáo buộc vung tiền mua để tham nhũng vậy. Còn thật
ra, cái Ụ chìm chính là những tên quan tham cộng sản và chế độ độc tài
cộng sản. Cái Ụ Chìm tạo ra cái Ụ Nổi để người ta chỉ thấy cái Ụ nổi.
Nhưng Cái Ụ chìm mới là những kẻ có tội. Nó là những kẻ thật sự là tội
đồ của dân tộc. Đừng đổ hết tội cho Dương Chí Dũng !
Bảo Ngọc
13/11/2013
No comments:
Post a Comment