Khi chế độ tham nhũng ngày càng lớn mạnh và phát triển, đi đôi với niềm kiêu hãnh trong sự ngu dốt, thiển cận, ghen ghét, đố kỵ cùng bài trừ tiêu diệt nhân tài, bắt bớ những tiếng nói chỉ trích của những kẻ có cơ hội nắm quyền cai trị thì VN chỉ có đi xuống vực sâu mà thôi.
Để
tiếp nối chương trình hôm nay qua tiết mục Đất Nước Đứng Lên, mời quý thính giả
đài ĐLSN theo dõi bài viết:" Điều cần có từ lãnh đạo của Việt Nam "
của tác giả Đoàn Bảo Châu qua sự trình bày của Khánh Ngọc.
Các vị lãnh đạo ở Việt Nam thiếu nhiều phẩm
chất cần có để đất nước này có được những “thung lũng Silicon”. Tôi viết bài
này mà tay tôi run run vì sợ lực lượng dư thừa hung hăng nhưng thiếu não trầm
trọng mang tên BODO vào nhục mạ. Chưa kể lại bị triệu tập, kiến nghị khởi tố,
cấm xuất cảnh, làm việc cả 10 tiếng ròng rã với nguy cơ bóc lịch rất cao…
Đấy chính là một hạn chế khiến đất nước không
phát triển được. Các vị nắm quyền sinh quyền sát ở Việt Nam cần phân biệt giữa
những người cầm bút với tâm thế đóng góp để đất nước phát triển và những thế
lực chống phá, muốn lật đổ chính quyền. Nếu không, sẽ vô tình đẩy họ ra xa, và
điều ấy thật không tốt cho đất nước về lâu dài.
Giờ quay trở lại với Thung lũng Silicon. Các
vị lãnh đạo ở Việt Nam nên bớt chém gió, tỏ ra hiểu biết và hay hô hào khẩu
hiệu, và cần nói ra những điều có giá trị thực sự. Để làm được điều ấy, các vị
thực sự phải biết nâng tâm, nâng tầm của mình lên bằng cách học hỏi không ngừng
nghỉ. Đất nước này phát triển hay không chính là nhờ vào những bộ não và con
tim của các vị.
Các vị hiểu “Thung lũng Silicon” là những
trung tâm về công nghiệp cấp cao, nhưng vấn đề làm thế nào để có được điều ấy
mới là quan trọng, chứ hô khẩu hiệu thì dễ quá. Tôi nhớ mỗi vị lãnh đạo đều có
những đặc điểm riêng về phát ngôn; vị thì “trồng cây gì, nuôi con gì?” nghe có
vẻ rất trăn trở nhưng mãi mà sự trăn trở ấy chẳng đưa ra kết quả gì.
Có vị thì nổi tiếng với “hình mẫu”, “vùng đất
khởi nghiệp thu hút nhân tài”, “là cực tăng trưởng mới”, “thủ phủ”, “cô gái đẹp
đang ngủ quên”, “giàu có toàn diện”, “trung tâm du lịch tầm cỡ quốc tế” và đặc
biệt là rất nhiều “đầu tàu kinh tế”. Một cơ thể mà có quá nhiều đầu thì nó là
cái gì?
Thay vì nặn óc nghĩ ra những khẩu hiệu hoa mỹ,
thì tại sao không dành năng lượng ấy để thực sự tìm hiểu mấu chốt của vấn đề là
gì, đang vướng mắc thực sự ở đâu mà tìm cách khắc phục?
Nhớ nhé, hãy tránh đại ngôn rỗng tuếch mà thực
sự cho con tim, khối óc của mình vào từng việc cụ thể. Lãnh đạo trước hết phải
có con tim chân thành, có khối óc biết suy nghĩ sâu sắc.
Có nhiều lý do tại sao Việt Nam chưa thể phát
triển những “Thung lũng Silicon” như ở Mỹ, và các yếu tố này có thể chia thành
một số nhóm chính:
Việt Nam thiếu hạ tầng và công nghệ. Điều đặc
biệt thiếu là các trung tâm nghiên cứu và phát triển (R&D). Để có được
những trung tâm R&D này, Việt Nam thực sự phải biết săn nhân tài, trọng
dụng, nâng niu và ưu đãi để họ tạo ra sản phẩm có giá trị chất xám cao.
Việt Nam thiếu các nền tảng công nghệ cơ bản
và tiên tiến, như khả năng sản xuất chip bán dẫn, hệ thống sản xuất tự động
hiện đại, và các phòng thí nghiệm công nghệ lớn. Nhưng để có được những thứ ấy
thì cần bớt những khoản chi phí chưa cần thiết như tượng đài kém chất lượng.
Silicon Valley ở Mỹ có lợi thế với lực lượng
lao động chất lượng cao từ các trường đại học hàng đầu thế giới. Trong khi đó,
hệ thống giáo dục của Việt Nam còn hạn chế trong việc đào tạo chuyên sâu về các
ngành công nghệ cao, mà điều cơ bản là không rèn luyện tư duy sâu sắc, tư duy
phản biện. Không có tư duy sâu sắc, tư duy phản biện thì con người sẽ hời hợt
trong mọi lĩnh vực. Trong khi ấy, sinh viên học ở nước ngoài, chỉ nhăm nhăm làm
sao ở lại làm việc mà không muốn về nước? Đấy thực sự là một nỗi buồn rất lớn.
Môi trường giáo dục của Việt Nam chưa thực sự
khuyến khích tư duy sáng tạo và khởi nghiệp trong lĩnh vực công nghệ. Khả năng
thu hút và giữ chân nhân tài cũng gặp khó khăn. Chính sách ở Việt Nam chưa đủ
mạnh mẽ để xây dựng một hệ sinh thái khởi nghiệp công nghệ toàn diện. Silicon
Valley thành công nhờ sự hỗ trợ từ chính sách thuế ưu đãi, đầu tư công nghệ, và
các quỹ đầu tư mạo hiểm.
Lĩnh vực AI, trí tuệ nhân tạo đang nóng bỏng
nhưng Việt Nam còn rất mờ nhạt, trong khi ấy thì ông bạn cùng lý tưởng lại ở vị
thế nhất nhì về lĩnh vực này.
Thủ tục hành chính và các rào cản pháp lý tại
Việt Nam còn phức tạp, gây khó khăn cho các doanh nghiệp công nghệ, đặc biệt là
các công ty khởi nghiệp. Chi phí “bôi trơn” ở Việt Nam lớn, khiến doanh nghiệp
oằn mình ra lo lót, sức đâu để sáng tạo, quản lý, sản xuất hiệu quả?
Một trong những yếu tố làm nên thành công của
Silicon Valley là sự hỗ trợ tài chính mạnh mẽ từ các nhà đầu tư mạo hiểm. Ở
Việt Nam, hệ thống tài chính cho các dự án khởi nghiệp công nghệ còn chưa phát
triển mạnh, dẫn đến việc thiếu nguồn vốn để phát triển các công ty công nghệ.
Mặc dù Việt Nam đang nỗ lực thu hút đầu tư nước ngoài vào lĩnh vực công nghệ,
song vẫn còn nhiều thách thức về mặt pháp lý và hạ tầng để các nhà đầu tư lớn
có thể yên tâm rót vốn.
Ở Việt Nam, các doanh nghiệp thường chọn mô
hình kinh doanh an toàn hơn là những lĩnh vực công nghệ đầy rủi ro. Điều này
làm hạn chế sự phát triển của các công ty công nghệ và đổi mới sáng tạo. Các
công trình nghiên cứu trong các trường đại học và viện nghiên cứu tại Việt Nam
chưa có sự kết nối mạnh mẽ với thị trường, điều này cản trở sự ứng dụng thực
tiễn của các sáng kiến công nghệ.
Để Việt Nam có thể phát triển các “thung lũng
Silicon,” cần có sự cải thiện đồng bộ về hạ tầng, giáo dục, chính sách hỗ trợ,
đầu tư tài chính và thay đổi trong tư duy kinh doanh. Tức là đây là một việc
rất phức tạp, nhiều khâu, dài hơi, thực sự cần tư duy có hệ thống, tỉ mỉ và
khoa học, thay vì hô khẩu hiệu ầm ầm, vỗ tay rào rào, chụp ảnh lách tách, đèn
flash nhấp nháy nhưng đa phần chỉ là rỗng tuếch và vô nghĩa.
No comments:
Post a Comment