Wednesday, February 16, 2022

Không chỉ đơn thuần là nịnh bợ ….

Bình Luận

Kính thưa quý thính giả, đảng CSVN là phiên bản hiện đại của một triều đình phong kiến xa xưa và Nguyễn Phú Trọng là hình ảnh của một hôn quân bị vây hãm bỡi một đám nịnh thần vô liêm sĩ.

Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần bình luận của Chí Quang với tựa đề: Không chỉ đơn thuần là nịnh bợ” sẽ được Nguyên Khải trình bày để kết thúc chương trình phát thanh DLSN tối hôm nay.

Chí  Quang

 Hãy nhìn hai quyển sách: “Một số vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam ” và “Niềm tin yêu của nhân dân và bạn bè quốc tế dành cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng” . Chúng vừa được thuộc cấp của bác tổng bí thư cho in ra, rồi tổ chức lễ ra mắt long trọng, có sự tham gia đưa tin rầm rộ của giới truyền thông, đặc biệt là truyền thông “nâng bi” trong nước.

Hầu như ai cũng lập tức nhận ra rằng đây là trò nịnh bợ trơ trẽn và lố bịch của đám bề tôi vô liêm sỉ đối với lãnh tụ tối cao. Hành vi xu nịnh rẻ tiền này chỉ phổ biến trong xã hội phong kiến kiểu Tàu xa xưa, chứ không còn thích hợp với xã hội dân chủ hiện đại ngày nay. Bạn có bao giờ thấy đảng viên đảng Cộng Hòa in sách ca ngợi tổng thống Trump, hay đảng viên đảng Dân Chủ in sách ca ngợi tổng thống Biden, bằng tiền ngân sách không?

Thế tại sao bây giờ đã là thế kỷ 21, mà giới chính khách Việt Nam vẫn phải xu nịnh thượng cấp một cách bỉ ổi như vậy? trả lời câu hỏi này thì quá dễ rồi, bởi vì Việt Nam đâu phải là một quốc gia pháp trị, nó đang bị cai trị bởi một thể chế độc tài toàn trị: đảng cộng sản cai trị toàn dân, mà ông tổng bí thư lại là lãnh tụ tối cao của đảng, như một đấng quân vương nắm trọn quyền sinh sát trong tay, thì hỏi sao đám thuộc cấp không nể sợ? Nhất là hiện nay, ông ta đang chủ trì một cái lò rất tùy hứng, bất kể đám quần thần có phạm tội hay không, ông ta mà điên lên thì cứ tống vào mà đốt tất. Cho nên xu nịnh ông ta là điều tất yếu phải làm.

Nếu chỉ nhìn nhận hành vi xuất bản hai cuốn sách trên từ góc độ chính trị thì người ta chỉ thấy được đó là chiêu trò nịnh bợ của đám bề tôi. Tuy nhiên, nếu chịu khó phân tích thêm từ góc độ tài chính, thì chuyện sẽ không đơn giản thế đâu…

Trước tiên, phải khẳng định rằng đám thuộc cấp kia không bao giờ tự bỏ tiền túi ra mà in mấy quyển sách “vô bổ” ấy, vì in xong rồi ai sẽ mua về đọc? 

Chắc chắn một điều là chi phí in sách sẽ được lấy từ ngân sách nhà nước, tức tiền thuế của dân. Và chắc ai sống dưới chế độ này thì đều đã hiểu, hễ quan chức Việt Nam ta mà động vào ngân sách là y như rằng sẽ phát sinh tiêu cực.

Thí dụ ở một địa phương nọ, chi phí thực để xây 1 cái chuồng bò “xịn” cho dự án chăn nuôi của xã, chỉ tốn khoảng 1000 USD, thì các quan xã kê lên thành 10,400 USD, rút ra từ ngân sách. Vậy là sau khi xây xong chuồng bò hết 1000 USD, các bố còn dư 9,400 USD để chia nhau đút túi (xây tượng đài, cổng chào, cầu, đường, bệnh viện, trường học…cũng thế thôi).

Thế thì việc in sách có khác gì so với việc xây chuồng bò? Cả hai nhiệm vụ đều được thực hiện bằng tiền từ ngân sách cơ mà? Nếu xây chuồng bò mà kê chi phí lên cao gấp 10 lần vẫn được, thì chẳng lẽ in sách để ca ngợi lãnh tụ lại không kê lên được bằng mức ấy hay sao? 

Vậy trong “dự án” in sách vừa qua, có cơ quan nào công bố cho toàn dân được biết tổng kinh phí cụ thể để xuất bản 2 quyển sách ấy, được ngân sách chi ra, là bao nhiêu không? 

 “Dự án” in sách này, nhìn sơ qua cứ tưởng mục đích chỉ đơn thuần là để giúp cho lãnh tụ đạt chút khoái cảm cuối đời, chứ nào có béo bở gì đâu, nhưng coi bộ ẩn dấu bên trong, lại là một cú áp phe tài chính rất kinh thiên động địa. 

Số đầu sách in ra thì bí ẩn, chi phí cho 1 đầu sách là bao nhiêu thì không biết, nhân vật chủ trì dự án là ai, và tổng kinh phí đã trích xuất ra từ ngân sách là bao nhiêu thì không thấy đế cập, có thể là 10 triệu hay 100 triệu đô la, hay còn hơn nữa… 

Biết đâu chi phí thật chỉ tốn 1 triệu đô, nhưng các vị trong ban tổ chức kê lên thành 100 triệu để chia chác với nhau…ai kiểm soát bây giờ?

Chẳng lẽ bác tổng lại đòi sao kê?

Hay bộ công an lại mở cuộc điều tra?

Các Đại biểu quốc hội, với 95% là đảng viên, lại càng không thể nào chất vấn…

Xây chuồng bò hay đường xá, cầu cống, cổng chào…mà kê tiền lên cho cố xác, còn có thể bị tố giác, điều tra, vì ăn chia không đều, chứ in sách ngợi ca lãnh tụ như thế, thì có kê tiền lên đến mấy cũng chẳng cơ quan nào dám rớ, và nhân dân cũng cứ tưởng rằng in vài cuốn sách có tốn kém là bao…

Tất nhiên tất cả chỉ là nghi vấn, bởi chẳng có bằng chứng cụ thể nào để khẳng định, nhưng với một cái tập đoàn tham nhũng được mệnh danh “ăn của dân không chừa một thứ gì” thì thử hỏi một cái kèo thơm phức, lại an toàn 100% như thế, làm sao mà bỏ lỡ cho được?

Vậy, dự án tiếp theo sẽ là gì, hả các đỉnh cao trí tuệ Việt Nam? “Tăng 2” sẽ là gì, các vị đã vẽ ra chưa? Phải chăng sẽ là một bộ phim truyền hình nói về cuộc đời huyền thoại của bác tổng bí thư, với kinh phí sản xuất cũng lấy từ ngân sách? 

Nếu đúng là vậy thì xin chúc mừng, tha hồ mà kê tiền lên nhé! Làm xong bộ phim kinh điển ấy, thì thị trường bất động sản Mỹ thế nào cũng bán được mấy căn nhà, và chính quyền đảo Sip cũng bán được thêm vài quốc tịch!

 

No comments:

Post a Comment