Thưa quý thính giả,
Việc CSVN công nhận danh xưng “chính quyền Việt Nam Cộng Hoà” đang gây sự chú ý và bàn tán của dân chúng khắp nơi. Sự kiện này phát sinh từ bộ sử mang tên “Lịch sử Việt Nam” do Viện sử học Việt Nam biên soạn vừađược Viện hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam phát hành ngày 18 tháng 8 vừa qua, trong đó đề cập đến sự tồn tại của chính quyền Việt Nam cộng hòa như một thực thể chính trị độc lập tại miền Nam Việt Nam.
Thật ra, việc gọi đúng tên của thể chế chính trị Miền Nam trước 75 đã
được ông Nguyễn Tấn Dũng sử dụng trong buổi điều trần trước quốc Hội
CSVN ngày 25 tháng 11 năm 2011, lúc ông còn làm thủ tướng. Trong dịp
này, Ông Dũng lập đi lập lại 3 lần danh xưng “Việt Nam Cộng Hoà” khi nói
về chủ quyền của Việt Nam đối vớihai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Thế nhưng việc viết rõ trong một quyển sử, do các cơ quan nhà nước
biên soạn vàxuất bản, và sẽ phổ biến rộng rãi trong quần chúng, luôn
luôn có tính cách chính thức và quan trọng hơn tuyên bố bằng lời nói, dù
người tuyên bố là một đảng viên cao cấp, đang nắm giữ một chúc vụ trọng
yếu. Tính cách chính thức của danh xưng này cho thấy đây là một quyết
định của Bộ Chính Trị đảng CSVN chứ không phải của một cá nhân, hay một
bộ phận riêng lẻ nào của guồng máy đảng.
Và nếu đã là quyết định của cơ quan đầu não CSVN, thì nguyên do nào
đã thúc đẩy Bộ Chính Trị có quyết định như vậy? Hiển nhiên, không phải
vì lý do “Lịch sử phải khách quan, phải viết thế nào để mọi người chấp
nhận” như tuyên bố của ông Trần Đức Cường, nguyên viện trưởng Viện Sử
học, chủ tịch Hội Khoa học lịch sử VN, và là tổng chủ biên bộ sách Lịch
sử Việt Nam. Nói như vậy chẳng khác nào xổ toẹt tất cả những tài liệu,
sách vở in ấn và lưu truyền trong bao thập niên qua, ít nhất cũng từ
30/4/1975 đến nay. Tương tự, lý do này cũng “xổ toẹt” luôn các lời tuyên
bố của các tay cán bộ đảng, từ lãnh đạo chóp bu đến hàng tép riu, những
kẻ đã mở miệng ra là xa xả chửi rủa thậm tệ chính quyền miền Nam là
“nguỵ quyền”!
Có luận cứ cho rằng CSVN thay đổi luận điệu vì nhu cầu chứng minh với
thế giới, đặc biệt là với Trung Cộng, chủ quyền của VN trên các quần
đảo Hoàng Sa và Trường Sa, giống như Nguyễn tấn Dũng đã tuyên bố năm
2011. CSVN phải công nhận chính quyền Miền Nam là hợp pháp thì hai quần
đảo này, lúc đó thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng Hoà, mới thuộc chủ
quyền của VN ngày nay.
Lại có luận cứ cho rằng CSVN phải “xuống nước” công nhận danh xưng
Việt Nam Cộng Hoà, vì muốn “lấy lòng” khối người Việt hải ngoại, vốn là
con bò sửa đã cung cấp cả chục tỷ đô-la hàng năm để giúp cứu vãn tình
trạng kinh tế khó khăn mà đảng đang phải đương đầu.
Cũng có người suy luận rằng sự “xuống nước” này là một hành động thể
hiện chủ trương “hoà giải dân tộc” mà đảng hô hào trong thời gian qua.
Theo suy luận này thì sự kiện tháng 2 năm nay Hội Nhà Văn Việt Namngỏ lời mời các nhà văn Việt Nam hải ngoại, kể cả những người đã cầm bút phục vụ chế độ cũvề nước để tham dự cái gọi là “Hội nghị hoà hợp dân tộc” dịp dỗ tổ Hùng Vương, cũng có cùng mục tiêu. Và gần đây hơn là tuyên bố “sẵn sàng đối thoại với những thành phân có quan điểm, chủ trương khác với đảng và luật pháp Việt Nam” của Trưởng Ban Tuyên Giáo Trung Ương Võ Văn Thưởng, cũng thể hiện chủ trương “hoà giải” này.
Theo suy luận này thì sự kiện tháng 2 năm nay Hội Nhà Văn Việt Namngỏ lời mời các nhà văn Việt Nam hải ngoại, kể cả những người đã cầm bút phục vụ chế độ cũvề nước để tham dự cái gọi là “Hội nghị hoà hợp dân tộc” dịp dỗ tổ Hùng Vương, cũng có cùng mục tiêu. Và gần đây hơn là tuyên bố “sẵn sàng đối thoại với những thành phân có quan điểm, chủ trương khác với đảng và luật pháp Việt Nam” của Trưởng Ban Tuyên Giáo Trung Ương Võ Văn Thưởng, cũng thể hiện chủ trương “hoà giải” này.
Thế nhưng dù vì mục tiêu gì — chủ quyền của Hoàng–Trường Sa, hoặc nhu
cầu ngoại tệ, hay “hoà giải dân tộc”—thì tựu trung, việc đảng CSVN
chính thức công nhận danh xưng “chính thể Viêt Nam Cộng Hoà” cũng chỉ là
“chiêu bài” mà đảng CSVN đưa ra để phỉnh dụ dư luận, cốt làm lợi cho
đảng, củng cố cho chiếc ghế độc tôn quyền lực tuyệt đối và vĩnh viễn mà
đảng đang nắm giữ. Chiêu bài này đã được chính Trần Đức Cường, chủ
biên bộ sách lịch sử, khẳng định qua phát biểu, xin trích, “Bản chất
chính quyền Sài Gòn và quân đội Sài Gòn theo chúng tôi không có gì thay
đổi cả.Đấy là một chính quyền được dựng lên từ đô la và vũ khí, thực
hiện chiến lược toàn cầu của Mỹ“.
Thật vậy, qua câu phát biểu này, rõ ràng là CSVN đã bộc lộ rõ tâm địa
– bên ngoài thì phải tỏ ra “khách quan, làm thế nào để mọi người chấp
nhận” còn bên trong thì “không có gì thay đổi cả”! Từ đó chúng ta có thể
thấy rõ việc công nhận danh xưng “Chính quyền Việt Nam Cộng Hoà” chỉ là
một trò xảo thuật của CSVN. Còn về bản chất, tập đoàn lãnh đạo chóp bu
của đảng và đám đàn em tay sai vẫn luôn coi những người liên hệ đến chế
độ VNCH là thành phần phản động, “rác rưởi”, không thể nào “hoà giải”.
Dân tộc Việt cần nhìn rõ sự thật này để không bị lung lạc trước những âm mưu hoả mù của Đảng CSVN hầu vững tâm tiến hành công cuộc giải trừ chế độ độc tài CS đang tàn phá quê hương./.
Dân tộc Việt cần nhìn rõ sự thật này để không bị lung lạc trước những âm mưu hoả mù của Đảng CSVN hầu vững tâm tiến hành công cuộc giải trừ chế độ độc tài CS đang tàn phá quê hương./.
Lực Lượng Cứu Quốc
No comments:
Post a Comment