“Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa. Chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù. Dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài cỏ nội, nghìn thây ta bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm”.
Đó là một câu nói của Đức Trần Hưng Đạo trong bài Hịch Tướng Sĩ khi triều đình nhà Trần chuẩn bị lực lượng chống giặc Nguyên Mông.
Đức Trần Hưng Đạo tên là Trần Quốc Tuấn, sinh năm 1231 tại Kiếp Bạc, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Ngài là con trai của An Sinh Vương Trần Liễu và là cháu của vua Trần Thái Tông. Đức Trần Hưng Đạo có biệt tài quân sự, nên trong 3 lần quân Nguyên – Mông tấn công Đại Việt, ngài đều được cử làm tướng soái.
Dưới sự lãnh đạo chỉ huy của Ngài, dân quân Đại Việt đã có những chiến thắng lẫy lừng ở Chương Dương, Hàm Tử, Vạn Kiếp, Bạch Đằng, đánh đuổi giặc Nguyên – Mông ra khỏi bờ cõi.
Sau khi thắng đạo quân Nguyên – Mông lần thứ 3, Đức Trần Hưng Đạo lui về sống ở Vạn Kiếp. Ngài dựa vào địa thế vùng Vạn Kiếp, với Kiếp Bạc là trung tâm, thành lập phủ đệ và quân doanh làm phòng tuyến chiến lược giữ mặt Đông Bắc của nước Đại Việt.
Ngày 11/10/1300 (nhằm ngày 20 tháng 8, năm Canh Tý), Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn từ trần. Theo lời dặn của Ngài, thi hài được hỏa táng, tro cốt cho vào bình đồng, chôn trong vườn An Lạc, giữa cánh rừng An Sinh, mà không xây lăng mộ. Triều đình phong tặng Ngài danh hiệu Thái sư Thượng Phụ Quốc Công, Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương.
Người dân Đại Việt vô cùng thương tiếc người anh hùng đã có công bảo vệ lãnh thổ và nền độc lập cho nước nhà, nên lập đền thờ Ngài trên nền Vương phủ gọi là đền Kiếp Bạc. Người dân khắp nơi kính trọng, tôn sùng ngài như bậc thánh, gọi ngài là Đức Thánh Trần và lập đền thờ Ngài khắp nơi trong nước.
Đức Trần Hưng Đạo chẳng những là danh tướng đánh tan quân Nguyên – Mông xâm lược, mà còn là một binh gia đại tài. Ngài đã viết bộ “Binh thư Yếu lược” và “Vạn Kiếp bí truyền” giao lại cho thế hệ kế thừa. Lịch sử Việt ghi chép một câu tuyên bố đầy khí phách của Ngài vào cuối năm 1284, trong khi Thái thượng hoàng Trần Thánh Tông đang cân nhắc đến việc “nên hàng hay nên chiến” trước sức mạnh của đế quốc Mông Cổ, thì Ngài tuyên bố:“Bệ hạ hãy chém đầu thần trước, rồi hãy hàng”.
* * *
Có lẽ không một người dân Việt nào, không biết đến Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, hay thường được gọi là Đức Thánh Trần với nhiều tượng đài tưởng niệm công trận của Ngài được xây dựng trên khắp đất nước từ ngàn năm qua.
Không chỉ là một danh tướng đánh bại quân Mông Cổ 3 lần liên tiếp, Ngài còn là một người chủ trương “lấy sức Dân làm gốc rễ vững bền”, được thể hiện trong lời khuyên vua Nhân Tôn khi Ngài sắp từ giã cõi đời. Nhưng điểm ưu tú nhất của Ngài là biết gạt bỏ thù nhà, để thuyết phục tướng sĩ và hoàng thất nhà Trần đoàn kết một lòng bảo vệ đất nước.
Đáng ngưỡng phục hơn nữa là sau khi nắm giữ toàn bộ binh quyền và lập được đại công đánh bại quân Nguyên, Ngài vẫn một lòng trung thành với triều đình, thậm chí là đày con trai mình lên vùng biên giới khi người con này đề nghị soán ngôi vua để trả thù cho ông nội mình là An Sinh Vương Trần Liễu.
Nhắc đến Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn, có lẽ cũng phải nhắc đến hai câu thơ có tính ngông nghênh, đáng xấu hổ của Hồ Chí Minh khi đứng trước tượng đền của Ngài:
Ông đưa đất nước qua nô lệ,
Tôi dẫn năm châu đến đại đồng.
Chỉ nội hai tiếng xưng hô “ông”, “tôi” cũng đủ cho thấy sự bất kính của một kẻ hậu bối trước một bậc tiền nhân lỗi lạc vào bậc nhất của dân tộc. Ngay cả Nguyên sử của Tàu khi nhắc đến tên của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn cũng tỏ ra kính trọng Ngài, chứ không dám có lời lẽ hỗn hào như thế.
Nhưng điều tủi nhục là Hồ CHí Minh và đảng cộng sản VN, sau 70 năm cầm quyền, chẳng dẫn được ai đến “đại đồng” mà hậu quả hôm nay là đẩy đất nước vào vòng nô lệ của kẻ thù phương Bắc.
Ngày xưa, dưới triều đại nhà Trần, quân dân Đại Việt, dưới sự lãnh đạo của đức Trần Hưng Đạo, đã thét to hai chữ “Sát Thát” bất chấp vó ngựa của đế quốc Mông Cổ đang tung hoành từ Á sang Âu.
Ngày nay, trong khi quân Trung Cộng tha hồ tàn sát con dân Việt trên Biển Đông, thì cả triều đình cộng sản vẫn hô hào tăng cường mối quan hệ hữu hảo với giặc, thậm chí bị lũ Hán cộng gọi là “đứa con hoang” mà cũng không dám hó hé.
Chính vì thế, trong ngày tưởng niệm đức Trần Hưng Đạo hôm nay, những ai còn tha thiết với vận mệnh của đất nước và tiền đồ của dân tộc, xin hãy kính cẩn dâng lên lời cám ơn là đất nước Đại Việt may mắn có thế hệ Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, giúp cho dân tộc đứng vững trước sự uy hiếp của phương Bắc. May mắn hơn nữa là triều Trần chỉ có một vài kẻ yếu hèn như Trần Ích Tắc, Trần Kiện… mà không phải là cả tập đoàn lãnh đạo nhu nhược đang cam tâm cúi đầu xưng thần trước đế quốc Trung Cộng.
Trong nỗi nghẹn ngào và uất ức của đất nước hôm nay, xin kính cẩn nghiêng mình dâng 3 nén hương lên đức Thánh Trần và thế hệ Trần triều anh dũng, để tưởng nhớ công đức cao dầy của chư liệt vị đã hy sinh xương máu để gìn giữ đất nước, đánh bại dã tâm xâm chiếm Đại Việt của đế quốc Nguyên – Mông gần một ngàn năm trước.
Việt Thái
No comments:
Post a Comment