Bắt đầu cho một thảm họa thế kỷ khủng khiếp tại VN là “ Cuộc cách mạng tháng 8 năm 1945”. Đó là một biến cố kinh hoàng mang đến đau thương, xương máu, nước mắt cho cả một dân tộc hiếu hòa suốt từ lúc đó cho đến nay mà chưa ngừng nghỉ. Trong tiết mục Chuyện Nước Non Mình, chúng tôi xin gửi đến quý thính giả đài ĐLSN bài viết có tựa đề: ” Cách mạng tháng 8 năm 1945: thảm họa thế kỷ cho Việt nam” của Thùy Trang sẽ được Quê Hương trình bày để tiếp nối chương trình tối hôm nay.
Năm nào cũng vậy cứ vào dịp tháng 8 này, các phương tiện thông
tin của Đảng lại lên điệp khúc lải nhải tung hô cuộc “cách mạng tháng 8
và quốc khánh mồng 2 tháng 9”, nào là “có một không hai”, nào là “ long
trời lở đất”…
Thời gian là thước đo chính xác, khách quan nhất về các sự vật và hiện tượng trong đời sống xã hội loài người. Chân lý ấy đem rọi vào cái gọi là “ cuộc cách mạng tháng 8 năm 1945”, cho thấy một hình hài Việt nam đã và đang trên đà biến dạng theo kiểu quái thai, dị dạng.
-Trên lĩnh vực kinh tế: Trước năm 1945, người Mã lai; người In đô nê xi a; người Miến điện, kể cả người Thái lan… chiêm ngưỡng, mến mộ Việt nam, Sài gòn được mệnh danh là Viên ngọc của Viễn đông. Sau năm 1945, kể từ khi cộng sản cướp được chính quyền và duy trì chế độ độc tôn cai trị đất nước, nhất là từ 1975 mặc dầu đất nước thống nhất, Việt nam ngày càng trở thành một trong những nước có thu nhập bình quân đầu người thấp nhất so với thế giới và khu vực. Theo một tài liệu được công bố mới nhất cho thấy phần lớn các nước trong khu vực Đông Nam Á đã vượt gấp đôi Việt nam, có những nước gấp nhiều lần như Singapore; Inđô nê xi a, Thái lan; trong khi Việt nam là nước duy nhất trong khu vực có tỷ lệ nợ công tiếp tục tăng đến gần 68% GDP năm 2020. Nhiều lĩnh vực Việt nam đã để cho Lào, Campuchia vượt mặt: đó là ngành công nghiệp xe hơi, xuất cảng gạo của Campuchia; ngành du lịch và sinh thái môi trường của Lào…
Cực chẳng đã, người Việt nam phải tung hoành khắp tứ phương đi làm thuê kiếm sống, Đắng cay thay, nhà nước Việt Nam cảm thấy tự hào và cho đó là cách kiếm tiền rẻ nhất, ngắn nhất, nhà nước không phải bỏ vốn đầu tư mà vẫn thu về bổ sung ngân khố quốc gia một khoản tiền không hề nhỏ. Vậy nên xuất cảng lao động đã trở thành một trong những kế hoạch quan trọng hàng đầu của Đảng, nhà nước VN. Nhục nhã hơn là người Việt tìm mọi cách vượt biên sang Lào, Cam bốt làm thuê ngày càng nhiều, ngửi thấy mùi, cộng sản VN đang chủ trương ký kết song phương với hai nước này để nhà nước VN quản lý và đưa vào kế hoạch của nhà nước để ngăn chặn nạn lao động làm thuê chui, quan trọng hơn là bổ sung đáng kể nguồn thu của nhà nước.
-Lĩnh vực chính trị: Bẩy mươi mốt năm qua, chế độ độc tôn Đảng trị được duy trì và củng cố ngày càng khốc liệt. Các quyền cơ bản của người dân , nhất là quyền tự do dân chủ luôn bị thắt chặt, Đảng cộng sản, lực lượng duy nhất có toàn quyền cai trị đất nước và toàn quyền đẩy đất nước đi vào hết thảm họa này, đến thảm họa khác. Khẩu hiệu “địa chủ-cường hào đào tận gốc, trốc tận rễ” là tư tưởng chỉ đạo xuyên suốt của cộng sản đối với tầng lớp giới thượng lưu, là chủ trương của buổi bình minh chia rẽ, gây hận thù giữa các tầng lớp nhân dân trong xã hội Việt nam. Tiếp đến là các cuộc cách mạng được mệnh danh:“cách mạng cải cách ruộng đất” ; “cách mạng nhân văn giai phẩm”… làm xã hội băng hoại. “Cuộc chiến hai miền Nam-Bắc, “huynh đệ tương tàn”, “nồi da xáo thịt”, do cộng sản Bắc việt phát động và kéo dài suốt 30 năm, hàng triệu người ngã xuống theo hiệu lệnh cuộc chiến. Kết thúc cuộc chiến, miền nam được cống nạp cho cộng sản Bắc việt, hàng loạt các chính sách cộng sản được thực thi trên toàn cõi miền nam VN. Hết chịu nổi, hàng triệu người dân vượt trùng khơi tìm chốn nương thân, hàng trăm nghìn sinh mạng vĩnh viễn chìm đắm dưới biển khơi. Các chế độ “tập trung cải tạo”; chế độ “cải tạo công thương nghiệp”; chế độ “vùng kinh tế mới”…ra đời, đẩy người dân vào con đường tột cùng của sự cùng quẫn.
– Lĩnh vực văn hóa- xã hội: Tiêu biểu nhất là thái độ của giới cộng sản về vấn đề tôn giáo. Nguyên lý của chủ nghĩa Mác –Lê nin khẳng định tôn giáo là đối địch với chủ nghĩa vô thần, xác định Tôn giáo là kẻ thù không đội trời chung với cộng sản. Với nguyên lý đó, từ khi cướp được chính quyền, các đình chùa miếu mạo bị đập phá, đất đai của các tổ chức tôn giáo bị tịch thu, mọi hoạt động của Tôn giáo bị kiểm soát gắt gao… Bắt người dân phải tôn thờ Đảng và lãnh tụ của Đảng, coi lãnh tụ của Đảng cao hơn tổ tiên, dòng họ, chẳng hạn hình hồ chí minh được hướng dẫn tuyên truyền đặt ở vị trí trang trọng và cao hơn ống hương bàn thờ gia tiên.
Bẩy mươi mốt năm đi qua, nhìn lại xã hội VN chứa đầy rẫy sự đố kỵ và hận thù do chế độ cộng sản gieo rắc. Đó là sự đố kỵ giữa các tầng lớp nhân dân lao động với các cấp chính quyền của đảng cộng sản; đó là sự hận thù của những nạn nhân của chế độ cộng sản, (bao gồm những người Việt di cư sang nước ngoài sinh sống; những thương, bệnh binh và gia đình của họ dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa; những nạn nhân của cái gọi là cải cách ruộng đất; nhân văn giai phẩm; cải tạo công thương nghiệp…). Thời gian năm tháng không thể và mãi mãi làm dịu hoặc xóa nhòa sự hận thù này.
Nguyên nhân của mọi nguyên nhân chính là hồ chí minh và những kẻ kế tiếp ông ta của đảng csVN đã dã tâm gieo rắc thứ chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa mác lê nin vào đất nước ta và duy trì, phát triển nó đến ngày nay.
Thoát khỏi hiểm họa này, không có con đường nào khác ngoài con đường cộng sản phải được thay thế.
Thùy Trang
No comments:
Post a Comment