Việt Nam đang ở trong một trạng thái hiểm nghèo chưa từng có, và đây có lẽ là một trong những lần hiếm hoi Việt Nam đang đối mặt với nguy cơ sụp đổ từ kinh tế lan sang chính trị.
Sự bi đát của tình trạng Việt Nam trên bề mặt thể hiện ở chỗ ngân
sách gần như kiệt quệ. Lần đầu tiên trong lịch sử các khoản chi cho Tết
đã bị cắt giảm hết mức, từ các chi phí trang trí cho đến tiền dành để
bắn pháo hoa.
Không những ngân sách cạn kiệt mà lượng dự trữ ngoại hối cũng suy kiệt theo.
Trước hết hãy nói về dự trữ ngoại hối. Dự trữ ngoại hối được đưa ra
bởi Ngân hàng Nhà nước cho các báo là tăng và ở khoảng 40 tỉ đô la Mỹ.
Tuy vậy, không ai tin đây là con số trung thực, mà dự đoán dự trữ ngoại
hối hiện nay chỉ trong khoảng 20 tỉ đô la. Tại sao lại như vậy?
Dòng ngoại hối chuyển vào Việt Nam phụ thuộc vào 6 kênh chính: FDI,
viện trợ, kiều hối, bán dầu mỏ, xuất khẩu, và tài chính chuyển vào. Tuy
vậy, cả 5 kênh đầu trong năm qua đều giảm nghiêm trọng và xu hướng là sẽ
tiếp tục giảm trong các năm tới.
Thứ nhất, FDI giảm vì số phận của TPP coi như chấm dứt khi tổng thống mới của Mỹ là Donald Trump đã tuyên bố dẹp TPP.
Thứ hai, Việt Nam đã được đưa ra khỏi danh sách nước nghèo nên không còn nhận viện trợ mấy nữa.
Thứ ba, kiều hối về Việt Nam đã giảm so với trước. Người Việt hải
ngoại gửi tiền về Việt Nam có hai mục đích chính là giúp người thân và
đầu tư. Với tình trạng kinh tế Việt Nam có quá nhiều rủi ro hiện nay từ
nguy cơ phá giá tiền Đồng đến nền kinh tế có thể sụp đổ bất cứ lúc nào,
nhiều người không còn muốn đầu tư ở Việt Nam nữa.
Thứ tư, nguồn thu từ dầu mỏ cũng không còn nữa. Mức giá dầu thế giới
nằm trong ngưỡng 50 đô la một thùng chỉ đủ bù vào chi phí khai thác dầu
ngoài khơi của Việt Nam.
Thứ năm, xuất khẩu của Việt Nam chủ yếu là các hàng nông sản và thủy
hải sản. Tuy vậy, biển ô nhiễm ở miền Trung coi như đặt dấu chấm hết cho
ngành xuất khẩu thủy sản nước mặn Việt Nam.
Và cuối cùng, nguồn thu từ tài chính chuyển vào có được thông qua
việc bán các tài sản trong nước cho các tổ chức nước ngoài và vay mượn.
Tuy vậy, ngay cả việc bán hết khoảng 10 công ty lớn nhất Việt Nam mà nhà
nước đang nắm giữ cũng chỉ đem lại một khoản tiền 7 tỉ đô la Mỹ, thấp
hơn nhiều so với con số 12 tỉ đô la mà nhà nước phải trả nợ năm 2016.
Các dẫn chứng trên cho thấy rằng nguồn thu ngoại tệ của Việt Nam đang
sụt giảm nhanh chóng và khó có thể hồi phục trong khoảng thời gian vài
năm trước mặt.
Với mức dự trữ ngoại hối được báo cáo vào cuối năm 2015 ở mức khoảng
30 tỉ đô la Mỹ, sự thâm hụt ngoại hối của năm 2016 khiến cho dự trữ
ngoại hối của Việt Nam hiện nay chỉ ở trong khoảng 20 tỉ đô la.
Trong năm nay, 2017, Việt Nam cũng sẽ phải đối diện với mức trả nợ
hơn 10 tỉ đô la như năm ngoái, và khi mà mức dự trữ ngoại hối của Việt
Nam dưới 20 tỉ đô la Mỹ, Việt Nam có thể sẽ phải đối mặt với một cuộc
khủng hoảng tài chính bất cứ lúc nào, khi mà thị trường đòi rút ngoại tệ
gây áp lực phá giá tiền Đồng.
Chính vì nỗi sợ đó mà nhà nước đang ráo riết tìm các phương kế để tăng dự trữ ngoại hối.
Sự suy kiệt ngân sách nhà nước bắt nguồn từ sự khủng hoảng kinh tế
bắt đầu từ vài năm trước nay có thêm sự sụp đổ của kinh tế miền Trung
bắt nguồn từ thảm họa biển chết bởi Formosa. Sự khủng hoảng kinh tế trầm
trọng kéo theo nguồn thu ngân sách cạn kiệt. Để làm tăng ngân sách, nhà
nước một mặt giảm chi tiêu, mặt khác đang cố gắng tạo ra các nguồn thu
mới bằng cách tăng thuế. Mức tăng thuế môi trường đánh vào xăng là một
ví dụ.
Tuy vậy, việc tăng giá xăng sẽ kéo theo sự tăng mạnh của lạm phát,
vốn đã cao do nạn in tiền quá nhiều để chi tiêu của chính phủ. Sự tăng
mạnh của lạm phát đến lượt nó sẽ kéo theo các bất ổn vĩ mô và khiến nền
kinh tế nhanh chóng mất kiểm soát và sụp đổ.
Ngược lại, nếu chính phủ không nhanh chóng kiếm một nguồn thu ngân
sách bổ sung, họ sẽ phải đối mặt với một ngân sách trống rỗng không đủ
trang trải cho các hoạt động của bộ máy chính phủ và phải đối diện với
sự phá sản.
Cả hai mặt trận, ngân sách chính phủ và dự trữ ngoại hối, chính phủ
đang đối mặt với một tình thế hết sức hiểm nghèo và nền kinh tế có thể
sụp đổ nhanh chóng trong những tháng ngày tới. Có lẽ đối diện với nỗi lo
sợ đó mà ông tổng bí thư vội vã đem một phái đoàn sang diện kiến Bắc
Kinh và ký kết một lúc 15 văn kiện hợp tác trên các lĩnh vực đặng mong
Trung Quốc giúp đỡ trong những thời khắc điêu linh của đất nước?
Nguyễn Huy Vũ
No comments:
Post a Comment