Cái khốn khổ của con người là phải nô lệ cho những thế lực – lá cờ không đại diện cho quyền lợi của họ. Từ đó dẫn đến vô số thảm họa.
Ngày 3/2/1930, những người thành lập Đảng CSVN lúc đó cũng không thể
hình dung được rằng họ, với một mục đích nồng nhiệt nhưng đã bẻ lái con
thuyền VN đi theo một dòng sông độc hại mà đến 87 năm sau đó, cái gọi là
định hướng xã hội chủ nghĩa đã đưa dân tộc VN trở thành nơi chốn của
chủ nghĩa tư bản thân hữu, lợi ích nhóm, chủ nghĩa tư bản hoang dã… mượn
bùa phép của chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội để bảo vệ sự độc
tài cho một nhóm đảng viên quyền lực thâu tóm lợi ích của đất nước và
nhân dân về kho lẫm của riêng họ.
Vậy là người VN đã phải nô lệ cho lá cờ đó 87 năm rồi.
Kết quả của 87 năm định hướng cộng sản và chủ nghĩa xã hội là xây
dựng thành công các thế hệ nhóm tư bản thân hữu lũng đoạn trong Đảng
cộng sản. Thật chẳng khác nào ấp trứng tưởng gà mà sau một thời gian lại
nở thành rắn. Đương nhiên, cái trứng đó phải là trứng rắn thì mới nở ra
rắn, nhưng nhiều người nhìn vào cứ tưởng trứng gà đặc biệt.
Lá cờ người VN đang dùng hiện nay chỉ đại diện cho Đảng cộng sản. Mà
những ai là cộng sản bây giờ? Đa phần đảng viên hiện nay không phải là
người cộng sản. Họ là số đông đứng trong tổ chức ấy, bị mượn danh, bị
lạm dụng để che đỡ cho quyền lợi của một nhóm những quan chức cầm quyền.
Những thế hệ quan chức cầm quyền đó, kể từ 3/2/1930 đến nay, đã không
ngớt tận dụng lá bùa vạn năng đó để tồn tại và kho quyền lợi riêng của
họ ngày càng kếch xù tỉ lệ thuận với sự tham nhũng quyền lực – kinh tế.
Rõ ràng, đó là một sự bội phản nhân dân.
Nếu những người trong nhóm cầm quyền hiện nay không cải cách thể chế
độc tài này, rồi sẽ đến ngày chính họ cũng là nạn nhân của những nhóm tư
bản thân hữu. Họ rốt cục cũng chỉ là những kẻ tham ăn khốn khổ, thí
mạng thế hệ tương lai và chấp nhận ngụp lặn trong dòng sông độc hại.
Nhóm tư bản thân hữu tàn bạo trong đảng thực ra chỉ là thiểu số. Dù
có tới hơn 4,5 triệu đảng viên, nhưng đa phần họ không phải là người
cộng sản. Từ lâu họ đã tự thức tỉnh rằng, nếu họ vẫn theo đuổi lý tưởng
cộng sản, thì họ đã bị chính những người lãnh đạo của họ bội phản. Họ
chỉ im lặng vì muốn yên thân hoặc tham lam và sợ hãi.
Vậy là đã gần một trăm năm người VN bị trói buộc vào con thuyền dưới
lá cờ lầm lạc. Thủ tướng VN năm 2017 cũng đã hô hào: “không đổi mới là
chết…”.
Đương nhiên khả năng “chết” là hiện hữu khi họ vẫn bám lấy thể chế
độc tài lạc hậu đi ngược lại con đường phát triển. Một người đeo đá vào
chân, rơi xuống sông, muốn sống sót thì phải lập tức thoát khỏi tảng đá.
Nhà cầm quyền CSVN cũng biết cách thoát khỏi tảng đá, nhưng họ thoát
bằng cách đem tài sản vơ vét được gửi ra nước ngoài, và họ buộc tảng đá
vào chân những đồng bào của họ. Tảng đá ấy là thể chế độc tài cộng sản,
là lá cờ Đảng cưỡng bức toàn dân phải nhận đó là cờ Tổ quốc.
Hãy đếm xem bao nhiêu người dân bị giết chết hàng loạt, bị cướp đi cả
tương lai bởi chính những bàn tay cầm quyền và tư bản thân hữu đã lạnh
lùng cho nổ vô số bom nước thủy điện để dòng tiền không ngừng chảy vào
túi quan chức.
Hãy nhìn những ngư dân chết khô chết độc thực thể và chết khô tương
lai cả con cháu của họ trong biển trong sông độc của những công ty liên
doanh TQ xả độc ra giết chết môi trường VN…
Hãy nhìn những người dám đấu tranh cho nhân quyền và tự do, cho dân oan đang bị đày đọa trong các nhà tù…
Hãy nhìn đất nước đã hoàn toàn lệ thuộc TC và trong cuộc bán chác
này, dân là người bị thua thiệt. Dân phải lấy mạng sống của mình ra để
củng cố địa vị và tiền bạc cho những kẻ độc tài…
Người VN không thể tiếp tục nô lệ. Mỗi người cần hành động để không
bị cướp đoạt tương lai. Ngay cả người Mỹ cũng đang phải đứng lên để bảo
vệ nền dân chủ của họ trước vị tổng thống có khuynh hướng lạm dụng quyền
lực và phải luôn canh giữ cho nhân quyền không bị xâm phạm.
Người VN hãy chối bỏ nền độc tài hoang dã núp danh cộng sản. Ta hãy chọn lấy lá cờ của mình và đừng quá chậm trưởng thành./.
Võ Thị Hảo
No comments:
Post a Comment