Thưa quí thính giả,
Với bản chất hiếu hòa vốn có của người Việt Nam, chằc chắn khi nói
đến hòa hợp hòa giải dân tộc, thì ai chẳng mong muốn, ai chẳng mừng.
Nhưng trước khi bàn tiếp, chúng tôi muốn nêu ra một sự kiện không thể
phủ nhận được đó là từ hơn 70 năm cai trị Miền Bắc và 42 năm thống trị
toàn cõi Việt Nam, CS đã làm biến chất một thành phần người VN từ bản
chất hiếu hòa nhân hậu thành ra độc ác nham hiểm, ích kỷ, chất chứa hận
thù, gây chia rẽ trong xã hội. Điều này chúng tôi không cần chứng minh,
vì nó đang diễn ra từng ngày từng giờ trên khắp cả nước ta hôm nay.
Trở lại với lời đề nghị của ông chủ tịch Hội Nhà Văn Hữu Thỉnh, muốn
thực hiện một “hội nghị hòa hợp dân tộc” giữa các nhà văn đang phục vụ
dưới sự chỉ đạo và kiểm soát của Ban Tuyên Giáo trung ương đảng CSVN,
bằng việc
“mời tất cả các nhà văn hải ngoại, kể cả những người đã cầm bút phục vụ chế độ cũ (VNCH), về dự ‘Hội nghị hòa hợp dân tộc’ dịp giỗ tổ Hùng Vương” vào ngày 10 tháng 3 năm nay. Thoạt nghe qua thì thấy mừng, ước gì ý tưởng ấy trở thành hiện thực.
“mời tất cả các nhà văn hải ngoại, kể cả những người đã cầm bút phục vụ chế độ cũ (VNCH), về dự ‘Hội nghị hòa hợp dân tộc’ dịp giỗ tổ Hùng Vương” vào ngày 10 tháng 3 năm nay. Thoạt nghe qua thì thấy mừng, ước gì ý tưởng ấy trở thành hiện thực.
Nhưng một khi nói đến hội nghị hòa hợp dân tộc giữa các nhà văn nhà
báo ở hai thái cực khác nhau, thì phải nói đến việc chấp nhận các sản
phẩm văn học nghệ thuật của nhau, phải chấp nhận tư tưởng và luận điểm
trái chiều chứa đựng trong các sản phẩm ấy. Nhưng nhìn vào thực trạng
tự do ngôn luận, tự do tư tưởng ở Việt Nam, với các biện pháp khắt khe
nhằm giới hạn truyền thông, kiểm duyêt báo chí, ngăn chận internet…. Thì
lời đề nghị trên rõ ràng là bất thường, và có lẽ còn ẩn chứa những âm
mưu đen tới bên trong nữa.
Nó bất thường, vì đi ngược với chủ trương của đảng CS, là phải hướng
dẫn suy nghĩ của người dân làm sao có lợi cho đảng, và Ban Tuyên Giáo
chỉ thị cho các nhà văn nhà báo và nghệ sĩ thực hiện công tác này. Vì
vậy những văn nô phải vắt óc tưởng tượng ra những điều hấp dẫn, đa phần
là hư cấu để phỉnh gạt người dân, miễn sao đi đúng chủ trương của đảng;
nay bỗng dưng nói đến hòa hợp dân tộc qua giới văn nghệ sĩ chống cộng ở
hải ngoại, thì đó là điều không tin được. Hơn thế nữa, cá nhân ông Hữu
Thỉnh, với một quá trình kiên vững tuân phục lệnh của đảng như vậy,
không thể và không dám đưa ra sáng kiến có vẻ táo bạo thế, nếu không có
thượng cấp bật đèn xanh. Thượng cấp ở đây là Bộ Chính Trị và Ban Tuyên
Giáo. Mà đã là chính sách của BCT thì chắc chắn phải chứa đựng những âm
mưu bên trong.
Việc xâm nhập, mua chuộc, lợi dựng và lũng loạn cộng đồng người Việt
tỵ nạn CS ở hải ngoại đã được đề ra trong nghị quyết 36 của đảng CSVN từ
năm 2004. Nhìn chung họ đã thành công trong lãnh vực kiều hối, vì mỗi
năm Hà Nội đã nhận được hàng chục tỉ US dola gửi về VN làm giàu cho bọn
tư bản đỏ. Nhưng họ đã thất bại trong công tác chiêu dụ nhân tài về làm
việc ở VN và không xâm nhập được vào các cộng đồng ngưởi tỵ nạn, có
chăng chỉ là những cuộc tiếp xúc lén lút, lẻ tẻ không đáng kế. Nay họ
quay sang chiêu mộ giới văn nghệ sĩ, dựa vào thành quả lót đường của một
số ca sĩ về VN trình diễn. Lần theo lối mòn ấy chắc chắn sẽ có một số
văn nghệ sĩ ở hải ngoại hưởng ứng lời mời để về VN, cho dù họ không phải
là những nhà văn nhà báo có uy tín, có lập trường chống cộng, nhưng
cũng sẽ được tung hô, được tâng bấc, như một số nhỏ tiểu thương về làm
ăn ở VN đã được Hà Nội vinh danh trước đây. Cho rằng chỉ một ít văn nghệ
sĩ nghiệp dư về nước theo lời mời của Hà Nội, thì đó cũng là sự thành
công của CS và thất bại cho những người chống cộng xét về mặt tuyên
truyền.
Nhưng điều cốt lõi ở đây là việc làm này có đem đến sự hòa hợp dân
tộc thật sự hay không? Câu trả lời chắc chắn là không, vì muốn có hòa
hợp thì phải có hòa giải, nhưng đảng CS không hề có thiện chí hòa giải,
ngược lại họ vẫn tiếp tục đào sâu, mở rộng mối căm thù và sự chia rẽ
trong xã hội Việt Nam hôm nay.
Cho dù chỉ thu hẹp trong lãnh vực văn học nghệ thuật đi nữa, thì vấn
đề này cũng không thể tách rời khỏi tự do tự tưởng, tự do báo chí và tự
do ngôn luận. Do đó nếu muốn có hòa giải, để tiến đến hòa hợp dân tộc,
thì VN phải tôn trọng mọi ý kiến khác nhau, do đó, các sáng tác của văn
nghệ sĩ ở hải ngoại phải được tự do lưu hành ở trong nước. Những ý kiến
trái chiều phải được tự do phát biểu, những người bất đồng chính kiến
phải được thả ra ngay lập tức. Các tổ chức xã hội dân sự phải được tự do
hoạt động. Nếu không có những thay đổi cụ thể này thì lời kêu gọi kia
chỉ là dối trá, là lường gạt, không thể tin được.
Cám ơn quí thinh giả đã theo dõi bài quan điểm của chúng tôi.
Lực Lượng Cứu Quốc
No comments:
Post a Comment