Lên tiếng trước Hội nghị chỉnh Đảng tại Hội trường Diên Hồng tòa nhà Quốc hội hôm Thứ Sáu 09/12/2016 ở Hà Nội, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng xác định sẽ không đóng cửa để chỉnh đốn Đảng và sẽ diệt tận gốc nạn tự diễn biến, tự chuyển hóa trong nội bộ Đảng.
Được biết trọng tâm của hội nghị lần này là để triển khai thực hiện
Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII đương nhiệm nhằm chỉnh đốn Đảng mà theo
ông Trọng để “chỉ ra một cách có hệ thống những biểu hiện của sự suy
thoái đạo đức, lối sống, tự diễn biến, tự chuyển hóa, nhấn mạnh tính
chất nguy hiểm và hậu quả khôn lường của nó”.
Người ta chưa quên, trong dịp bàn thảo về Nghị quyết Trung ương 4,
hai từ kép “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” đã được đầu đảng Nguyễn Phú
Trọng lập đi lập lại nhiều lần. Điều này cho thấy nhận thức về sự lỗi
thời, thoái hóa và tình trạng ung thối, ruỗng nát của đảng cộng sản Việt
Nam ngày nay không còn giới hạn ở phía quần chúng nhân dân mà đã thâm
nhập vào tận cốt tủy nội bộ đảng và hệ thống cầm quyền Hà Nội.
Vì thế, khi tỏ bày nỗi ưu tư về hiện tượng “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa” xuất hiện trong nội bộ đảng, rõ ràng Nguyễn Phú Trọng đã công khai
tự thú nhận tình trạng tha hóa, ung thối, ruỗng nát của đảng cộng sản
xuất phát từ chính những thành phần đang nắm giữ giềng mối đảng. Nó thôi
thúc họ phải tự lột xác, từ thay đổi để mong cứu vãn tình hình trước
khi quá muộn.
Quan điểm này phát sinh từ hai khuynh hướng. Một là từ những kẻ còn
trung thành với đảng, nuối tiếc thời vàng son, không muốn thấy những
nguy cơ đe dọa sự tồn vong của chế độ nên muốn chuyển hóa để mong cứu
đảng. Thứ hai là những khối óc chưa hoàn toàn lú lẫn, còn nhất điểm
lương tâm và ít nhiều còn nghĩ tới tương lai dân tộc, do đó phát sinh tư
tưởng xét lại, không muốn khư khư ôm mãi cái chủ thuyết lỗi thời để
mong lần hồi chuyển hóa đường lối, chính sách cai trị theo đà tiến hóa
chung của nhân loại.
Cả hai khuynh hướng này đều không hợp khẩu vị những người luôn bám
vào chủ nghĩa giáo điều cộng sản như Trọng Lú. Vì thế, đối với ông và
phe nhóm của ông, tất cả những hiện tượng “tự diễn biến, “tự chuyển hóa”
dù với bất cứ với mục tiêu nào, kể cả để vực dậy cái thây ma mục rữa
của đảng cũng không thể nào chấp nhận được.
Có người sẽ nêu câu hỏi, phải chăng như thế ông Nguyễn Phú Trọng vẫn
còn tin vào sức mạnh vạn năng của chủ nghĩa Mác, và do đó ông ta thực
tâm muốn bảo vệ chủ nghĩa này? Câu trả lời là không, hoàn toàn không.
Nếu vậy thì lại nẩy sinh câu hỏi tiếp theo. Đã không tin thì căn
nguyên nào khiến ông ta lại bỏ công cho ra đời Nghị quyết 4 và lần này
lại triệu tập một Hội nghị toàn đảng với mục tiêu chỉnh đốn đảng CSVN
với những lời lẽ đao to búa lớn như thế?
Thật ra muốn hiểu tường tận đường đi nước bước có vẻ vừa mâu thuẫn
vừa bí hiểm này của Bộ Chính Trị cộng đảng Việt Nam mà Nguyễn Phú Trọng
là kẻ đứng mũi chịu sào, chúng ta cần nhìn vào cái gốc của vấn đề. Đó là
chế độ đang nắm đầu tập đoàn CSVN ở Ba Đình, tức Tàu cộng của Tập Cận
Bình ngày nay.
Cho tới những năm sau này, đặc biệt là kể từ khi họ Tập thâu tóm
quyền lực ở Hoa Lục, chủ nghĩa cộng sản trên thực tế gần như đã biến
mất, chỉ còn là cái xác vô hồn. Thay vào đó là một chế độ, một guồng máy
cầm quyền theo đường lối thực dụng, núp bóng chủ nghĩa dân tộc với mục
tiêu mê hoặc khối dân khổng lồ để tiến hành mưu toan bành trướng và bá
quyền mà trong một bài viết gần đây, bà Nguyễn Nguyên Bình, con gái
tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã chỉ ra.
Hiểu như thế, chúng ta sẽ nhận ra ngay câu chuyện chỉnh đảng và những
lời tuyên bố đao to búa lớn của đầu đảng Nguyễn Phú Trọng chỉ là những
tiếng phèng la để câu thì giờ và để che giấu một tình trạng đã đến hồi
tuyệt vọng.
Khi công khai nhìn nhận “đảng suy thoái” và không ngượng miệng tuyên
bố “chúng ta không sợ nói ra khuyết điểm, tiêu cực, nhưng đồng thời cũng
không cho phép ai lợi dụng đấu tranh khắc phục khuyết điểm tiêu cực để
bôi nhọ, kích động, chống phá Đảng ta, chống phá sự nghiệp cách mạng của
dân tộc ta”, ông Trọng đã tự mâu thuẫn với chính lập luận của ông ta?
Từ Hà Nội, cựu Đại tá Công an Nguyễn Đăng Quang nhận định:
“Những nhà lý luận tuyên giáo, người ta thường xuyên lập luận như thế
và người ta không thấy có những cái trái khoáy như vậy. Nói như thể là
kiểu nói lấy được, nhưng câu nói có được dư luận đồng tình hay không thì
bản thân người nói cũng thừa biết là như thế nào rồi…”
Nhận định trên đây của viên cựu đại tá Công an đã lột trần tình trạng
cùng đường của Trọng Lú hiện nay. Và phải chăng đấy chính là hồi chuông
báo tử của một con bệnh đã hết đường cứu chữa?
Trần Phong Vũ
No comments:
Post a Comment