Khi các khoa học gia nghiên cứu sự sống còn của các loài sinh vật, nếu nhận thấy xác xuất sống còn của một giống vật nào đó gặp nguy cơ diệt chủng, thì họ sắp xếp giống đó vào danh sách của “loài có nguy cơ diệt chủng” (List of Endangered Species). Các loài tê giác hiếm quý, loài voi Á Châu, loài gấu Panda, nhiều loài cá voi v.v…
Trong khoảng 200 quốc gia trên thế giới hiện nay thì còn 4 quốc gia
duy nhất còn theo chủ nghĩa Ðộc Tài Cộng Sản. Ðó là Cuba, Bắc Hàn, Trung
Quốc và Việt Nam. Trên bình diện chính trị học, dĩ nhiên thì các quốc
gia trên cần phải được sắp xếp vào danh sách các quốc gia có “chính
quyền Cộng Sản có nguy cơ diệt chủng”.
Nếu các đảng CS nêu trên là những “chính quyền CS có nguy cơ diệt
chủng” thì chúng ta phải coi nhà độc tài CS Cuba Fidel Castro là con
khủng long CS cuối cùng còn sót lại từ thế kỷ 20.
Các con khủng long CS vĩ đại của thời đại hoàng kim CS của thế kỷ 20
như Lê Nin, Stalin của Liên Xô, Mao Trạch Ðông của Trung Quốc, Kim Nhật
Thành của Bắc Hàn và Hồ Chí Minh của Việt Nam đều đã ra đi.
Vấn đề sự thật về tình trạng sức khỏe của Fidel Castro được bao trùm
bởi một bức màn bí mật đen tối. Kể từ tháng 12, 2006, khi nhà độc tài
Cuba không xuất hiện trong buổi thao diễn quân đội để kỷ niệm sinh nhật
80 tuổi của mình, thì các tin đồn đãi lại càng tăng tốc. Có nguồn tin
cho rằng Ông bị té gãy xương tay và đầu gối. Có nguồn tin cho rằng Ông
bị xuất huyết nội tạng. Có nguồn tin cho rằng Ông bị ung thư. Có nguồn
tin cho rằng Ông bệnh nặng sắp chết. Tuy nhiên tất cả những tin đồn đó
vẫn kéo dài cuộc sống bệnh hoạn của ông cho đến ngày 25 tháng 11, 2016
vừa qua, khi ông trút hơi thở cuối cùng.
Câu hỏi trên vành môi mọi người là:
Việc gì sẽ xảy ra sau cái chết của con khủng long CS cuối cùng này?
Việc gì sẽ xảy ra sau cái chết của con khủng long CS cuối cùng này?
Một trong những điều mà các đảng CS Việt Nam, Trung Quốc và Bắc Hàn
sợ nhất là cái chết của Fidel Castro. Trước hết những chế độ CS không
phải là những chế độ của tương lai, vì thế họ phải sống bằng quá khứ.
Mặc dù Fidel Castro đã già nua, nhưng cái quá khứ hào nhoáng và hào hùng
của ông một phần nào duy trì huyền thoại cách mạng vô sản của CS quốc
tế.
Sự ra đi của Ông sẽ đánh dấu một sự đoạn tuyệt với quá khứ vàng son
ấy, và một phần nào nói lên tính cách giai đoạn và vô thường của những
thần tượng Cộng Sản.
Nguy hiểm hơn nữa, là cái chết của Castro có xác xuất đem lại sự cáo
chung của Ðảng CS Cuba. Trong bốn đảng CS còn lại thì Cuba là lẻ loi
nhất. Lẻ loi không những về địa dư mà còn lẻ loi về văn hóa nữa.
Trước hết Cuba không tiếp cận biên giới với bất cứ một nước CS nào để
có thể nương tựa vào nhau như Trung Quốc, Việt Nam và Bắc Hàn. Mặc dù
có một vài quốc gia châu Mỹ La Tinh có cảm tình với khuynh hướng chống
Hoa Kỳ của Cuba nhưng các quốc gia này vẫn chấp nhận đa nguyên, đa đảng.
Họ không chấp nhận đường lối ngoại giao của Hoa Kỳ. Ðiều này hoàn toàn
không có nghĩa là họ theo chế độ CS Cuba.
Các quốc gia CS như Trung Quốc, Việt Nam hoặc Bắc Hàn trên thực tế,
vì sự xa cách địa dư cũng như khác biệt văn hóa (một bên là truyền thống
văn hóa Ðông Á Tam Giáo nhưng không đặt nặng tôn giáo, một bên như Cuba
là truyền thống Công Giáo) và Cuba không phải là một quốc gia đối tác
quan trọng, nên không thể giúp đỡ thực tế lẫn nhau.
Bây giờ chúng ta thử đặt mình vào vị trí của các nhà lãnh đạo Trung Quốc, Việt Nam và Bắc Hàn.
Mặc dù trên nguyên tắc 3 quốc gia này cùng một nền văn hóa Ðông Á.
Tuy nhiên khi nói đến Bắc Hàn chúng ta phải ý thức rằng chúng ta đang
nói đến một thể chế rùng rợn không khác nào cộng sản thời Stalin. Sự bóc
lột dân chúng Bắc Hàn và sự liều lĩnh của Kim Chánh Nhất và sau đó Kim
Chánh Ân, trong việc chế tạo và sẵn sàng xử dụng võ khí nguyên tử để bảo
tồn chế độ, đã biến chế độ CS này thành chế độ nguy hiểm nhất nhân loại
hiện nay. Tóm lại đối với CS Bắc Hàn, hoặc là đảng CS nắm quyền, hoặc
toàn thể đảng và dân tộc bi hủy diệt vì võ khí nguyên tử.
Riêng Trung Quốc và Việt Nam, mặc dù xa xôi và làm ra vẻ dửng dung,
vẫn sẽ chấn động tận gốc rễ vì sự ra đi của Fidel Castro. Sự cáo chung
sau đó của chính quyền CS Cuba sẽ tạo ra một cơn địa chấn trong lòng cán
bộ 2 chế độ này. Sự cô đơn của họ sẽ rõ rệt hơn và ngày tàn của họ sẽ
nhanh chóng xảy ra hơn. Như một chiếc bàn có 4 chân, gãy đi một còn 3.
Chiếc bàn chưa đổ lập tức nhưng sự hữu dụng cũa nó chắc chắn không còn
đáng tin cậy.
Con khủng Long CS cuối cùng là Fidel Castro đã nằm xuống, thì điều
này giong lên tiếng chuông cảnh tỉnh rằng, vào thời đại tin học toàn cầu
này, giấc mộng thiên thu trường trị, nhất thống giang hồ của CSVN sẽ
chấm dứt.
Ðảng CSVN dưới sự điều hướng của Quý Ông Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn
Xuân Phúc, Trần Đại Quang và Nguyễn Thị Kim Ngân, nếu không chủ động
xoay chiều để cùng toàn dân tiến bước trên con đường xây dựng dân chủ
hiến định, pháp trị và đa nguyên chân chính, thì sẽ thẳng tiến để chui
tuốt vào chiếc sọt rác của lịch sử mà toàn dân đã sắp sẵn cho đảng ta.
Đào Tăng Dực
No comments:
Post a Comment