Bản án khắt khe cho các nhà tranh đấu dân chủ Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy và Lê Hữu Minh Tuấn chứng minh rằng đảng CSVN kinh sợ nhất là sự căm phẫn của toàn dân Việt Nam đối với độc tài đảng trị. Mời quý thính giả đài ĐLSN nghe phần Bình Luận của Hiếu Chân với tựa đề: ”Những câu hỏi từ bản án Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam” sẽ được Nguyên Khải trình bày để tiếp nối chương trình phát thanh tối nay.
Ba thành viên lãnh đạo Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam – Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy và Lê Hữu Minh Tuấn – bị tuyên án 37 năm tù trong một phiên tòa chóng vánh ở Sài Gòn hôm 5 Tháng Giêng.
Phiên tòa – mà nhà văn Phạm Đình Trọng ở trong nước gọi là “sân khấu tòa án Sài Gòn” – mở ra lúc 8 giờ sáng nhưng đến 12 giờ 15 phút trưa đã vội vã tuyên phạt ba ông Dũng, Thụy và Tuấn tổng cộng 37 năm tù và 9 năm quản chế, trong đó ông Phạm Chí Dũng bị nặng nhất với 15 năm tù và 3 năm quản chế, hai người còn lại 11 năm tù và 3 năm quản chế.
Không ai ngạc nhiên nhưng đều tức giận với các bản án khắc nghiệt cho một tội danh hết sức mơ hồ và phản tiến bộ: “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, theo Điều 117 Bộ Luật Hình Sự năm 2015.”
Nhưng tại sao họ làm như vậy? Luật Sư Lê Công Định, từng bị tù với tội danh tương tự, nhận định: “Bản án không dựa trên chứng cứ và hành vi mà bắt nguồn từ nỗi hoảng sợ trước viễn cảnh người dân đứng lên đòi hỏi và thực hiện quyền tự do của họ.”
Chính quyền Cộng Sản hoảng sợ cái gì? Trên trang báo này, khi bàn về vụ đàn áp đẫm máu ở xã Đồng Tâm, ngoại thành Hà Nội đầu năm 2020, chúng tôi đã khẳng định rằng Cộng Sản sợ nhất là các “tổ chức” nằm ngoài sự kiểm soát của họ.
Bản án nặng nề áp đặt lên các ông Dũng, Thụy và Tuấn không phải vì các ông này viết báo phản đối các chính sách của nhà cầm quyền mà vì các ông đã “cả gan” lập ra một tổ chức là Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam, cạnh tranh và đối lập với Hội Nhà Báo quốc doanh, tay sai của đảng Cộng Sản. Để che giấu nỗi sợ hãi, đảng Cộng Sản đã tuyên án rất nặng nề các nhà báo thuộc Hội Nhà Báo Độc Lập, nhằm vừa trả thù việc các cây bút này phê phán chế độ của họ, vừa khủng bố tinh thần dân chúng để ai cũng phải sợ mà không còn có ý định tranh đấu.
Nhưng theo chủ trương nhất quán từ trước đến nay, để duy trì sự độc tôn quyền lực, đảng CSVN luôn sử dụng bộ máy an ninh khổng lồ để tiêu diệt từ trong trứng nước những tổ chức có ý định bất tuân, hay phản kháng sự cai trị của họ, dù đó là một tổ chức nhỏ của trí thức như Hội Nhà Báo Độc Lập; hoặc một Tổ Đồng Thuận giữ ruộng đất của nông dân thôn Hoành, xã Đồng Tâm, Hà Nội; thậm chí chỉ là một nhóm bạn trên mạng xã hội Facebook (như vụ bỏ tù ba quản trị viên của nhóm bàn luận kinh tế chính trị là các ông Nguyễn Đăng Thương, Huỳnh Anh Khoa và Trần Ngọc Khải trong phiên tòa bỏ túi ngày 21 Tháng Mười Hai, 2020 vừa qua).
Đảng CSVN sẽ tổ chức đại hội toàn quốc lần thứ 13 vào cuối tháng này và đây là giai đoạn ngành công an “còn đảng còn mình” tích cực trấn áp để “lập thành tích chào mừng đại hội” và lấy đà cho các quan chức phụ trách an ninh giành những chiếc ghế quyền lực béo bở ở cấp chóp bu.
Một yếu tố “thời điểm” khác là cuộc chuyển giao quyền lực sắp xảy ra ở thủ đô Washington, Tổng Thống Donald Trump ra đi và chính quyền mới của ông Joe Biden sẽ nhậm chức vào ngày 20 Tháng Giêng sắp tới.
Mỹ cần Việt Nam làm đối tác, nhưng nhìn theo chiều ngược lại, Việt Nam cần Mỹ hơn; một phần để chống đỡ những hành động ngày càng hung hăng của Trung Quốc ở Biển Đông, một phần để cân bằng kinh tế, lấy thặng dư thương mại với Mỹ bù đắp cho khoản thâm hụt khổng lồ trong buôn bán với Trung Quốc. Việt Nam vẫn sẽ tiếp tục “đu dây” một cách khéo léo giữa hai cường quốc và cố không để bị lôi kéo vào cuộc xung đột Mỹ-Trung, không công khai bộc lộ sẽ đứng vào bên nào, nhưng xu hướng cho thấy Việt Nam ngày càng phải dựa vào Mỹ cả về an ninh và kinh tế để duy trì sự tồn tại của chế độ. Việc tiếp tục đàn áp nặng tay giới bất đồng chính kiến và hoạt động dân chủ sẽ ảnh hưởng xấu tới hình ảnh của Việt Nam trong giới hoạch định chính sách Mỹ trong thời buổi Việt Nam cần sự hỗ trợ của Mỹ.
Tất nhiên không nên kỳ vọng chính phủ Mỹ sẽ chống Cộng Sản thay cho người dân Việt. Sự nghiệp đấu tranh đưa đất nước thoát khỏi ách độc tài Cộng Sản là của người Việt Nam ở trong nước, của những người yêu nước hoặc đang hoạt động ngoài xã hội hoặc đang ở trong nhà tù Cộng Sản như Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng… và cả những thành phần tiến bộ trong hàng ngũ đảng viên đảng CSVN. Cuộc đấu tranh từ bên ngoài, nhất là thái độ của các cường quốc dân chủ tự do như Hoa Kỳ, chắc chắn sẽ góp phần không nhỏ vào cuộc đấu tranh của người dân trong nước.
Để mai này không người dân nào phải chịu những bản án khắc nghiệt chỉ vì dám nói lên sự thật và chính nghĩa như những người đã phải ra trước “sân khấu tòa án” hôm nay.
Hiếu Chân
No comments:
Post a Comment