Thursday, February 27, 2025

BÀ MẸ ĐIÊN-TRẦN TRUNG ĐẠO

Những Thi Sĩ

Tiếp sau đây, mời quý thính giả theo dõi chuyên mục “Những thi sĩ và những áng thơ bất khuất” do Bá Cơ và Mắt Nâu thực hiện…

BC- Kính thưa qúy vị, chương mục thơ hôm nay chúng tôi lại tiếp tục giới thiệu trích 1 đoạn trong bài thơ: Bà mẹ điên của nhà thơ Trần Trung Đạo. Sau ngày với cái gọi là “giải phóng” Sự trả thù đê hèn độc ác của những kẻ thắng cuộc, như bắt cựu quân nhân, cán chính VNCH đi tù cải tạo, đuổi vợ con họ đi vùng kinh tế mới…Đã để lại muôn vàn thảm cảnh đau thương cho người dân Miền Nam.

 

MN-Cũng sau biến cố 30 tháng tư 1975 ....  Những con đường ở miền Nam  mang tên những anh hùng liệt nữ uy danh trong lịch sử....lập tức  bị thay thế bằng những cái tên chẳng nói lên được điều gì ngoài sự phô trương mang tính che dấu, lấp liếm,  dối gạt,  đê hèn, đầy mặc cảm, qua những vần thơ của ông như sau: 

 

Có lần tôi đi ngang 

Qua vỉa hè Đồng Khởi

Một bà ôm chiếc gối

Đứng hát như người say

 

Khoan chết đã con trai

Mẹ còn chờ mua sữa

Mai ba về có hỏi

Mẹ biết nói sao đây

 

Người biết chuyện cho hay

Chồng bà đưa ra Bắc

Từ khi con trai mất

Bà trở thành gười điên

 

BC- Những gia đình của miền nam tan nát ... Người cha bị cầm tù vô thời hạn.... Người mẹ trẻ của một thời  lầm lũi héo hon, đi bán máu nuôi chồng trong tù đày CS.... 

Đi bán máu mình mua sữa cho con.... Ôi! đi bán máu mình trang trải những oan khiên đầy vơi của cuộc đời không còn mang tính người. ..Chưa kể...người mẹ trẻ cùng đàn con phải xa lìa tổ ấm đi lao động khai hoang nơi những vùng đất mới xa xôi khô cằn sỏi đá, để đáp ứng cho  một chủ nghĩa không nhân tính, không nhân bản, không nhân văn...gọi là khốn nạn. 

Nhà bà là mái hiên

Tấm vải dầu che nắng

Sớm chiều khoai với sắn

Heo hút với bầy con

 

Bà ngày một héo hon

Bỏ vùng kinh tế mới

Về Sài Gòn chen lấn

Giữa cuộc đời đắng cay

 

Đứa con út ốm đau

Vẫn hằng đêm đòi sữa

Chẳng còn gì bán nữa

Ngoài giọt máu mẹ cha

 

 MN- Cảnh tượng kinh hoàng, oan khiên bi thiết  ấy,.... chưa một đất nước nào trên thế giới có thể nghĩ ra đề người đầy ải người tạo thành những mảnh đời oan khiên tức tưởi nghẹn ngào ... trong kiếp nhân sinh khốn khổ....

Khi trời vừa sáng ra

Bà lại lên chợ Rẫy

Lần này lần thứ mấy

Bà bán máu nuôi con

 

Trên đường về đi ngang

Ghé cửa hàng mua sữa

Bà gục người trước cửa

Suốt đêm mà không hay

 

Đứa con út đang đau

Chờ mẹ về chưa tới 

Qua đời trong cơn đói

Thiếu cả một vòng tay

 

Khi bà về tới nơi

Thì con mình đã chết

Bà ôm con lạnh ngắt

Đứng hát như người say

 

BC- Sự tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần ấy đã vượt khỏi sự chịu đựng  của con người...để sau 1975, người ta thấy không ít hình ảnh BÀ MẸ ĐIÊN đi vơ vẩn bên  hè phố...tức tưởi oán hờn vì máu thì đã bán nhưng chưa kịp mua sữa mang về cho con mình được sống. 

 

Khoan chết đã con trai

Mẹ còn chờ mua sữa

Mai ba về có hỏi

Mẹ biết nói sao đây

 

Đêm qua tôi nằm mơ

Thấy mình ôm chiếc gối

Đứng trên đường Đồng Khởi

Và hát như người điên. 

 

Bà ôm con lạnh ngắt

Đứng hát như người say

Khoan chết đã con trai…

BC và MN-Kính chào tạm biệt, hẹn gặp qúy vị vào kỳ tới.

 

No comments:

Post a Comment